Người Tìm Xác

Chương 1756 : Diêm vương gom qu n

Ngày đăng: 05:57 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc đầu mọi người đều khuyên cô ấy đừng khổ sở quá, cóc ba chân khó tìm chứ người hai chân có đầy ra đấy! Tuy An Tuệ Khiết nhỏ tuổi, nhưng tính cách lại rất lạc quan, cô ấy bước ra khỏi bóng ma thất tình rất nhanh, nên vẫn đi làm bình thường.

Chính bởi vì cô bé tích cực và lạc quan, cho nên mọi người vẫn luôn cho rằng cô ấy không sao cả

Kết quả vào giữa trưa ngày thứ ba sau khi Mã Kiến xảy ra chuyện, đang lúc công nhân nhà máy nghỉ trưa, kéo bè kéo lũ chuẩn bị ra khỏi phân xưởng ăn cơm, có người nhìn thấy An Tuệ Khiết đứng một mình ở bên lan can hành lang lầu bốn ký túc3xá và nhìn xuống dưới bằng vẻ mặt không cảm xúc.

Lúc ấy có đồng nghiệp quen An Tuệ Khiết còn bực mình, sao hôm nay con bé này không đi làm thế? Kết quả đúng lúc ấy, mấy trăm đôi mắt cùng lúc nhìn thấy An Tuệ Khiết nhanh nhẹn trèo qua lan can hành lang, nhảy thẳng từ lầu bốn xuống.

Trong tiếng thét chói tai của mọi người, An Tuệ Khiết ngã thật mạnh xuống nền xi măng, ốc văng tung tóe..

Bởi vì cô ấy nhảy lầu trong cái nhìn của hàng trăm đôi mắt, cho nên cảnh sát nhanh chóng xác định rằng An Tuệ Khiết chết do tự tử

Chỉ có mấy người bạn ở cùng phòng với cô ấy không tin tưởng lắm

Buổi sáng An Tuệ Khiết còn1rất vui vẻ, sao mới có mấy tiếng đồng hồ đã tự tử chết chứ?

Bởi vì lần này cảnh sát xác định là tự sát, cho nên nhà máy chỉ cho người nhà An Tuệ Khiết ba mươi nghìn nhân dân tệ tiền chôn cất

Tuy người nhà cô ấy không tin con gái tự tử chết, nhưng cũng chỉ có thể cam chịu chấp nhận sự thật này

Hai sự cố rơi xuống lầu liên tiếp trong cùng một tòa nhà ký túc xá, tuy rằng một vụ là ngoài ý muốn, một vụ là tự tử, nhưng bởi vì thời gian xảy ra hai vụ cách nhau rất gần, cho nên điều này không khỏi làm một vài công nhân trong nhà máy nảy sinh ra liên tưởng không tốt.

Nhưng lúc6này bản thân vụ việc cũng chưa khiến cho tầng lớp quản lý của nhà máy coi trọng, bọn họ chỉ xem sự cổ của Mã Kiển và An Tuệ Khiết là hai chuyện riêng biệt ngẫu nhiên xảy ra, vẫn chưa đưa ra bất kỳ dự đoán gì tương ứng

Cũng chính bởi vì vậy, nên khi sự cố nhảy lầu lần thứ ba xảy ra, lãnh đạo nhà máy đã có phần trở tay không kịp trong việc xử lý vụ việc.

Vụ rơi lầu lần thứ ba xảy ra vào hôm sau khi An Tuệ Khiết chết một ngày..

Người chết tên Vu Hải Đông, bị người ta phát hiện ngã ở ngoài của một siêu thị nhỏ, trừ có một chút máu chảy ra ở khóe miệng thì cả người4anh ta từ trên xuống dưới không có bất cứ vết thương rõ ràng nào.

Lúc đầu người phát hiện ra Vu Hải Đông cũng không biết anh ta rơi từ trên lầu xuống, mà cho rằng anh ta phát bệnh cấp tính gì đó? Hơn nữa lúc ấy anh ta vẫn chưa chết, người trong nhà máy bèn đưa anh ta đến bệnh viện gần đó để cấp cứu.

Cuối cùng tất nhiên là không cứu được Vu Hải Đông, nhưng lúc bác sĩ cấp cứu cho anh ta lại phát hiện anh ta không phải chết do phát bệnh cấp tính..

mà là chết vì rơi từ trên cao xuống, đặc biệt là nhiều chỗ trên người anh ta còn có hiện tượng gãy xương không rõ ràng và xuất huyết bên3trong.

Người đã chết nên dĩ nhiên cảnh sát phải tham gia, kết quả bọn họ phát hiện trên nóc tòa nhà của Vu Hải Đông có một ít manh mối đáng ngờ..

Đầu tiên cảnh sát tìm thấy một đống tàn thuốc lá ở một góc của tầng cao nhất, nhờ đối chiếu ADN nước bọt để lại trên đó thì biết số thuốc lá này đều do Vu Hải Đông hút.

Hơn nữa quan trọng nhất là cảnh sát đã tìm thấy một vài dấu giày trên lan can tầng cao nhất

Qua kiểm nghiệm phân tích, cảnh sát xác định mấy dẫu giày đó đúng là của đôi giày thể thao mà Vu Hải Đông đang đi.

Vì thế cảnh sát mới phân tích, có thể là Vu Hải Đông gặp phải chuyện khó khăn, cho nên mới hút rất nhiều thuốc ở tầng cao nhất hàng “mượn vật quên sầu”, nhưng rõ ràng Vu Hải Đông càng hút càng sâu hơn...

Những điều làm cảnh sát cảm thấy nghi ngờ chính là, trong quá trình điều tra, bất kể là qua người nhà hay đồng nghiệp của anh ta, đều không điều tra được rốt cuộc Vu Hải Đông đang buồn bã vì chuyện gì

Tuy không tìm thấy động cơ tự tử của Vu Hải Đông, nhưng căn cứ vào đầy đủ bằng chứng thăm dò được ở hiện trường, cảnh sát xác định anh ta chết vì tự tử.

Khi tin Vu Hải Đông chết lan truyền trong nhà máy, nhà máy lập tức bùng nổ! Mới qua mấy ngày đã chết liên tiếp ba người, rất khó để không khiến người ta liên tưởng đến việc trong đó có phải có vấn đề tà dị gì hay không!?

Mà giờ lãnh đạo nhà máy mới bắt đầu nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, họ bắt đầu nhấn mạnh nhiều lần trong cuộc họp toàn nhà máy, có khó khăn thì tìm lãnh đạo, đừng gây ra bất cứ hành động quá khích gì, mạng sống chỉ có một, mất rồi là hết.

Thậm chí họ còn lên tỉnh mời bác sĩ chuyên khoa tâm lý về khơi thông tâm lý cho công nhân, mở lớp về sức khỏe tâm lý

Chỉ tiếc tất cả mọi thứ đều có hiệu quả cực ít..

Nếu không thì sẽ không có vụ nhảy lầu lần thứ tư.

Phải nói vụ lần thứ tư này cũng là vụ làm lãnh đạo nhà máy đau đầu nhất..

Bởi vì người chết Dương Mộc Sâm trong vụ thứ tư là tổ trưởng một tổ trong nhà máy, có vợ có con, thu nhập cũng cao hơn so với công nhân bình thường rất nhiều,

Nếu mọi thứ thuận lợi, Dương Mộc Sâm sẽ thăng chức thành chủ nhiệm phân xưởng vào nửa tháng sau

Đang đúng vào lúc sự nghiệp phát triển không ngừng, ông ta chắc chắn sẽ không tự tử kết liễu đời mình vào ngay lúc này mới đúng chứ!? Đùng một cái, lời đồn nổi lên khắp nơi, ai cũng nói Diêm Vương đang tới nhà máy gom quân, không gọi đi một số lượng âm binh nhất định thì việc này chưa thể yên!

Mặc dù nghe lời đồn này là biết nói linh ta linh tinh, nhưng cũng không đọ nổi việc có nhiều người tin tưởng..

Suy cho cùng, không ai lại không để ý đến chuyện sống chết của mình cả

Nhất thời, có nhiều công nhân nhà máy lũ lượt xin nghỉ, từ chức, suýt nữa đã không hoàn thành được đơn đặt hàng nhà máy vừa mới nhận.

Ông chủ nhà máy là một người Hàn Quốc

Ông ấy nghe tin ảnh hưởng của việc này lại nghiêm trọng như vậy, thì lập tức bay từ Hàn Quốc sang đây để tự mình xử lý chuyện này..

cũng chính ông ấy cậy nhờ bạn bè của mình ở Trung Quốc tìm đến chỗ Chú Lê.

Sau khi xem xong tất cả tài liệu Triệu Bắc Hân mang tới, tôi hơi nghi ngờ hỏi ông ta: “Chẳng lẽ khu vực nhà máy của các ông không có camera giám sát ư? Ắt hẳn phải quay lại được gì đó về bốn người đã chết kia chứ?” Kết quả Triệu Bắc Hân lại lắc đầu: “Tất nhiên là có, nhưng nơi cả bốn công nhân xảy ra chuyện đều rơi vào góc chết của camera, cho nên cùng lắm chỉ có thể quay được bọn họ đi vào khu vực xảy ra chuyện khi nào thôi, về phần bọn họ nhảy xuống như thế nào thì không quay được.”