Người Tìm Xác

Chương 1804 : Cô y tá giết người

Ngày đăng: 05:57 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc này những âm hồn kia đã sắp tới gần, tôi thấy mặt họ xám xanh không có chút sinh khí nào, xem ra bọn họ tới là để tranh đoạt thể thân Bạch Kiện, không biết nếu có một ngày Bạch Kiện tỉnh dậy mà biết mình suýt thành “thịt Đường Tăng” thì sẽ có cảm tưởng gì nhỉ?

Ma nữ đi cuối cùng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tôi, thấy mặt tôi âm u đang nhìn chằm chằm vào cô ta..

Khi ánh mắt chúng tôi giao nhau, vậy mà cô ta lại nhanh chóng tránh né.

Một ma nữ đến ngay cả nhìn thẳng vào tôi cũng không dám, chẳng biết ai cho cô ta dũng khí để lại xuất hiện ở trước mặt của tôi vậy?! Tôi thấy cô ta né tránh ánh mắt của tôi3xong thì tới gần một lão quỷ tuổi tác khá cao, thận trọng nói nhỏ vài câu.

Lão quỷ nghe xong nhìn về phía tôi và nở nụ cười lấy lòng..

Tôi cảm thấy hơi nghi ngờ, thầm nghĩ không phải lão quỷ này đang muốn dùng ám chiêu gì đó để mê hoặc chúng tôi đấy chứ? Nghĩ thế nên tôi giơ cây Kim Cương Xử ra trước ngực rồi nói: “Đúng là thứ không sợ chết, biết chúng tôi thủ ở chỗ này mà còn dám đến câu hồn? Tôi thấy các người chán làm quỷ rồi đấy hử?”

Lão quỷ kia nghe tôi nói thế bèn kinh sợ đi lên trước một bước để phân trần: “Lão già tôi bị nhốt ở đây mấy năm rồi, không ngờ sẽ có một ngày còn có thể gặp được cao nhân1thật sự..

Mấy vị cao nhân, các vị có thể cứu lấy những cô hôn dã quỳ đáng thương chúng tôi không?”.

Bạch Linh Nhi lập tức trưng ra vẻ mặt “tôi nói đúng rồi phải không?” rất đắc ý, tất nhiên tôi chẳng hơi đâu đi đôi co với cô ta, mà chỉ nghi ngờ nói với lão quỷ kia: “Thế là có ý gì? Các người đừng nghĩ dùng thủ đoạn gi đánh lừa được tôi! Đừng tưởng rằng giả bộ đáng thương ở trước mặt chúng tôi là có thể lừa dối qua loa cho xong chuyện nhé!!” Lão quỷ sợ hãi nói: “Cậu bạn này không nên hiểu lầm, không phải hôm qua Yến Tử muốn hại chết bạn của cậu đâu, mà là muốn giúp đỡ cậu ấy đấy.” Tôi nghe lão quỷ gọi tên Yến6Tử nên nhìn về phía ma nữ vẫn chốn ở cuối hàng kia, tôi nói: “Cô ta chính là Yến Tử?” Lúc này lão quỷ mới quay đầu nói với Yến Tử: “Đừng sợ, cháu cứ nói cho cậu bạn này biết tất cả những gì cháu biết đi...” Ma nữ gọi là Yến Tử kia nghe thế thì thấp thỏm đi lên trước và nói: “Tôi..

đêm qua tôi nghe nói có một người cảnh sát vào trong phòng ICU, cho nên mới muốn mời anh ta giúp đỡ một chút, tôi thật sự không muốn hại anh ta đâu! Chỉ là tôi nghe nói anh ta là cảnh sát nên mới muốn bảo anh ta cứu những người đáng thương như chúng tôi thôi.”

Tôi lập tức xâu chuỗi lại chuyện ma quỷ mà hai oan hồn này nói,4ý tứ đại khái là đám ma quỷ này muốn tìm một cảnh sát bị thương, còn sắp chết như Bạch Kiện hỗ trợ: Nghe là biết nói vớ va vớ vẩn rồi, nhưng chuyện nhảm nhí trên đời này tôi gặp còn ít sao? Thế là tôi bèn nhẫn nại, nói: “Nói nghe xem, các người muốn nhờ Bạch Kiện giúp thế nào?”

Sau đó lão quỷ kia kể với chúng tôi, những âm hồn bọn họ đều là những bệnh nhân chết trong bệnh viện mười mấy năm qua, nhưng bọn họ không phải chết tự nhiên, mà là bị một y tá ở nơi này hại chết

Tôi nghe mà âm thầm kinh hãi, nếu những gì mà mấy âm hôn này nói đều là sự thực, thì đây đúng là “Y tá sát nhân” phiên bản Trung3Quốc rồi!

Sau đây mấy lão quỷ kia lại tiếp tục nói, bệnh viện này là một bệnh viện công được xây dựng vào cuối những năm 1970, cũng là lựa chọn hàng đầu của người dân địa phương khi phải khám bệnh và nằm viện

Nhưng điều mà những oan hồn như bọn họ không ngờ tới là, nơi này không những không thể cứu mạng họ, mà còn biến từng người trong số họ thành oan hồn chết không thể đầu thai...

Lão quỷ này tên là Lý Song Toàn, ba năm trước đây vì bị chảy máu não đột ngột nên phải vào nằm trong phòng ICU

Lúc ấy con trai ông ta làm nhà hàng nên điều kiện gia đình ông ta cũng khá tốt, lúc đó người nhà của ông ta rất hy vọng bệnh viện có thể dốc hết sức lực cứu được ông ta.

Nhưng khi Lý Song Toàn vào bệnh viện ngày thứ mười lăm, ông ta lại đột ngột qua đời, mặc dù lúc ấy bệnh viện cho ra kết luận chính thức là tử vong bình thường, nhưng chỉ có Lý Song Toàn tự biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Thật ra lúc ấy Lý Song Toàn đã bắt đầu dần dần hồi phục lại ý thức, tuy chưa thể giao tiếp cùng người bình thường, nhưng đã có thể mở hé mắt nhìn sự vật xung quanh

Bởi vậy mà vào cái ngày ông ta chết, ông ta nhìn thấy rõ có một nữ y tá hơn ba mươi tuổi đã bí mật tiêm một loại chất lỏng không biết là cái gì vào ống truyền dịch của ông ta.

Nhưng khi đó Lý Song Toàn cũng không biết điều này có ý gì, chỉ là ông ta nhanh chóng cảm giác cơ thể của mình hơi khó chịu, nhưng vì không thể nói chuyện nên chẳng bao lâu sau thì ông ta tắt thở.

Sau khi chết, Lý Song Toàn vẫn ở lại trong bệnh viện này, không hề rời khỏi đây..

Vì ông ta không có kinh nghiệm nên tất nhiên không biết tại sao mình lại bị nhốt ở nơi này

Cho đến một ngày ông ta gặp được đám người Yến Tử cũng không thể đi Âm Ti báo danh như mình, ông ta mới biết thì ra mình không phải bị “đột tử” bình thường.

Cũng ở thời điểm này Lý Song Toàn mới biết trước khi mình chết, đã từng có người y tá tiêm cho mình một mũi thuốc lạ, có vẻ như chính bởi vì mũi tiêm kia mà ông ta mới toi đời

Nhưng Lý Song Toàn nghĩ mãi mà không hiểu, rõ ràng ông ta và nữ y tá kia chẳng có thù hận gì, tại sao cô ta lại muốn hại chết mình?

Lúc này Yến Tử chết sớm hơn Lý Song Toàn hai năm mới nói cho ông ta biết rằng, người y tá kia gọi là Diệp Hiểu Xuân, là y tá trưởng của phòng ICU, lúc ấy mười hai âm hồn bao gồm cả Yến Tử, đều chết do bàn tay của người này.

Không ai biết động cơ cô ta giết những người này là vì cái gì, bởi vì tất cả bọn họ đều là những bệnh nhân “hấp hổi” trong phòng ICU, nên dù cô ta ra tay không báo trước thì thời gian sống cũng chẳng được bao lâu.