Người Tìm Xác

Chương 1925 : Ngoại truyện 7

Ngày đăng: 05:59 30/04/20


Cũng may vào lúc quan trọng này, Thái Úc Lũy đã cưỡi Hỏa Hồ3 Ly chạy đến, y nhìn đám bộ hạ đang hỗn loạn của Bạch Khởi4 thì bèn nói: “Tất cả không cần hoảng, bây giờ ta sẽ đi xu5ống cứu huynh ấy, mọi người chỉ cần làm theo kế hoạch ném 1lưới bắt thú ra là được!” Nói xong, Thái Úc Lũy lập tức nh5ảy một cái từ trên người Hỏa Hồ Ly xuống hố..



Mấy tên thủ hạ của Bạch Khởi đầu trợn mắt há hốc mồm



Nhưng dù sao bọn họ cũng đều được trải qua huấn luyện rất nghiêm chỉnh, nên dù có kinh hãi đến mức nào, họ cũng kịp thời phản ứng bằng cách vung ngay lưới bắt thú ra để chặn lại miệng hố



Bên trong cạm bẫy, Cùng Kỳ vẫn đang ra sức giãy giụa, Thái Úc Lũy không biết tình huống của Bạch Khởi hiện giờ thế nào? Nói thật lòng thì y cũng không dám khẳng định Bạch Khởi có bị thương hay không, vì hiện giờ Cùng Kỳ đang nổi điên vì đau đớn.



Kể ra cũng lạ, thân thể Cùng Kỳ lúc nãy còn rất to lớn vậy mà sau khi chết lại rút lại chỉ tầm một con ngựa



Thái Úc Lũy không rành kiểm tra thi thể Cùng Kỳ, y liếc mắt ra hiệu với Hỏa Hồ Ly xong là lại nhảy vào trong hổ bẫy đã sụp gần một nửa..



Bên trong hố lúc này toàn đất đá sụp đổ, Thái Úc Lũy nhìn một vòng mà không thấy bóng dáng Bạch Khởi..



Y cố bình tĩnh lại, sau đó tiện tay vung ra một đạo Linh phù bay một vòng trong hổ, cuối cùng dừng trên một đống đất nhỏ đang nhô lên



Thái Úc Lũy thấy thế vội vàng tiến lên bởi đống đất ra, quả nhiên có một cánh tay của Bạch Khởi lộ ra
Lúc này Trang Hà vẫn luôn không hề xuất hiện lại đi đến, đầu tiên cậu ta nhìn thoáng qua Bạch Khởi đang nằm trên giường, sau đó bình tĩnh nói: “Quân thượng, thần đã xử lý ổn thỏa thi thể của Cùng Kỳ, chuyện này giờ đã kết thúc, có phải chúng ta cũng nên rời đi không?” Thái Úc Lũy không hề đáp lời, y vẫn giữ nguyên dáng vẻ suy nghĩ và nhìn chằm chằm vào Bạch Khởi đang hôn mê..



Trang Hà biết nếu như không cứu cái gã tại tinh này tỉnh dậy thì chắc Thái Úc Lũy sẽ không chịu ngoan ngoãn rời đi, nghĩ tới đây cậu ta đành bất đắc dĩ liếc mắt, sau đó vươn tay bắt mạch cho Bạch Khởi



Một lát sau Trang Hà mới ngạc nhiên hỏi: “Cái này là thế nào? Tại sao vẫn bất tỉnh? Không phải là giả vờ chứ?” Thái Úc Lũy lắc đầu: “Ta cũng đã kiểm tra qua, thân thể và hồn phách của hắn không có vấn đề gì, nếu như phải nói nguyên nhân hắn vẫn bất tỉnh..



Thì có lẽ do vừa rồi hắn đã hít phải một hơi oán khí của Cùng Kỳ phun ra trước khi chết.” Trang Hà hơi giật mình hỏi: “Không thể nào, lúc con hung thú đó chết thì chẳng phải cái gã này đã bị vùi trong đất sao? Kể cả có bị hít vào cũng đâu đến lượt hắn?” Hoàn toàn chính xác, Thái Úc Lũy cũng cảm thấy Trang Hà nói có lý, nhưng nếu như không phải là nguyên nhân này, vậy thì tại sao Bạch Khởi vẫn mãi chưa tỉnh? Chẳng nhẽ đúng như Trang Hà đã nói, hắn đang giả vờ...? Nhưng điều này cũng không hợp lý? Tại sao Bạch Khởi lại giả vờ ngất? Chẳng lẽ cảm thấy xấu hổ vì bị chôn trong đất? Ý nghĩ này vừa lóe lên đã bị Thái Úc Lũy gạt đi, bởi vì y thấy Bạch Khởi là một người quang minh lỗi lạc, dám nghĩ dám làm, nhất định không thể nào thấy ngượng vì loại chuyện này



Hơn nữa, Cùng Kỳ cũng không phải mãnh thú bình thường, biểu hiện trước đó của Bạch Khởi có thể được gọi là dũng mãnh so với đám quân Tần, không phải người bình thường có thế bằng được



Ngay lúc Thái Úc Lũy đang chưa tìm được nguyên nhân, Trang Hà đột nhiên ghé vào tai y nói thầm vài câu, Thái Úc Lũy nghe xong có vẻ do dự hỏi: “Cái này được không?” “Không thử một chút thì làm sao biết có được hay không, quân thượng tiếp xúc với người phàm quá ít, căn bản không hiểu rõ chỗ gian xảo của bọn họ...”Trang Hà nói với vẻ khinh bỉ



Thái Úc Lũy không thể phủ nhận, mấy lần y đến du lịch ở nhân gian đều được Trang Hà dẫn đi, có thỉnh thoảng gặp mấy người phàm cũng toàn là dân chúng bình thường, phần lớn đều là người lương thiện nên lòng dạ không quá



sâu.