Người Tìm Xác
Chương 328 : Có hang động khác
Ngày đăng: 05:39 30/04/20
Chúng tôi nghe theo La Hải, cả đám cẩn thận đi theo sau anh, ngọn nến anh cầm dù không cháy mạnh, nhưng cũng không có tình trạng muốn tắt.
Vừa vào trong động, tôi cảm giác trong này lạnh hơn bên ngoài rất nhiều, tôi dùng đèn pin nhỏ chiếu xung quanh, phát hiện đây là hang động đá vôi được hình thành dưới mặt đất khá điển hình.
Nhìn từ bên ngoài thì có vẻ không lớn, nhưng bên trong đúng là khác biệt, nếu như tôi không nhận nhầm thì đây chính là hang động thần bí trong ký ức của Oshima Koichi… Nhưng tôi cảm giác bên trên hơi khác một chút, đặc biệt là đám nhũ đá rõ ràng có vết tích bị đứt gãy.
Loại cảm giác mơ hồ vừa rồi ngày càng trở nên rõ ràng, đáng tiếc nó không đến từ Oshima Koichi, mà là một anh lính bình thường, có tên là Yamaguchi Shusuke.
Nhưng có một thứ rất đáng được ăn mừng là trong ký ức của Yamaguchi Shusuke, tôi thấy được Oshima Koichi! Nhưng Oshima Koichi trong ký ức của người này đã trở thành một hình dáng khác…
Thì ra ngày đó xử quyết Oshima Koichi là theo mệnh lệnh của Đại tá Kitahara, hắn để lính của mình tiêm vào người Oshima Koichi thuốc “Chiến sĩ siêu cấp”, hơn nữa còn là lượng thuốc khá lớn.
Đại tá Kitahara nói: “Đây chính là sự tận trung cuối cùng của cậu ta đối với Đế quốc!”
Lúc trước, vì cân nhắc đến sự an toàn của những binh lính tham gia thí nghiệm, nên liều lượng được tiêm vào người họ đều được Oshima Koichi nghiên cứu rất cẩn thận. Nhưng lượng thuốc tiêm vào người Oshima Koichi vượt quá mức bình thường, chỉ một phút sau khi bị tiêm, ông ấy run rẩy rồi chết đi.
Nhưng đáng sợ là chuyện xảy ra sau đó, sau khi Oshima Koichi tắt thở được mấy phút, cơ thể của ông ấy lại rung lên bần bật như bị phê thuốc kích thích, sau đó ông ấy xoay người rồi đứng thẳng lên.
Sau đó, chúng tôi tiếp tục đi sâu vào trong hang động, dù dọc theo con đường này có rất nhiều đá vụn, nhưng cố gắng vẫn có thể đi được. Khi đã vào hẳn sâu bên trong, chúng tôi mới phát hiện ra năm đó đám quỷ Nhật Bản thực sự đã xây dựng trụ sợ bí mật ở nơi này.
Nhưng không gian nơi này quá lớn, mà thiết bị chiếu sáng trong tay chúng tôi lại có hạn, cho nên chỉ có thể soi sáng được một phạm vi rất nhỏ. Phải di chuyển trong một hang động trống trải đen thui như thế này mà chỉ có một chút ánh sáng, thật sự là một cảm giác rất không thoải mái...
Đột nhiên, Đinh Nhất đang đi cạnh đứng khựng lại, tôi biết đây là phản ứng bản năng của anh ta, chỉ khi nào gặp được nguy hiểm thật sự mới xuất hiện.
“Sao vậy?” Tôi hỏi khẽ anh ta.
Đinh Nhất lắc đầu: “Tôi không nói được, chỉ cảm giác kề bên này hình như có thứ gì đó…”
Nghe anh ta nói như vậy, tôi lập tức cảm giác lưng mình lạnh buốt, sau đó hốt hoảng nhìn xung quanh, nhưng tôi không thể nhìn thấy thứ gì.
“Này… trong động này, ngoại trừ người chết thì còn có thể có cái gì nữa chứ?” Giọng nói của tôi đã bắt đầu run rẩy.
Có lẽ trong lòng quá sợ hãi nên chân cũng run rẩy, tôi không để ý dưới chân có tảng đá nên bị vấp ngã sõng soài ra! Ai ngờ cú ngã này cũng khiến đèn pin trong tay tôi rơi xuống đất, khi tôi cuống quít nhặt đèn pin thì chợt phát hiện, ngay bên cạnh đèn pin có một cánh tay người khô quắt!