Người Tìm Xác

Chương 337 : Ngoài ý muốn

Ngày đăng: 05:39 30/04/20


Tôi gật đầu nói, “Họ nghĩ ông chết trận ở Trung Quốc, hoàn toàn không biết gì về kế hoạch bí mật năm đó…”



Oshima Koichi thở dài một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn lên ánh trăng trên trời, lẩm bẩm tự nói: “Ánh trăng đẹp quá… Đã rất nhiều năm chưa được nhìn thấy rồi!” Xong rồi ông ta chuyển hướng về phía tôi nói: “Một nam một nữ bên kia là bạn của cậu?”



Tôi nghe thế thì giật nẩy lên, hoá ra ông ta đã sớm biết Đinh Nhất và Hàn Cẩn đang di chuyển về hướng chúng tôi. Vì thế tôi chột dạ gật đầu nói: “Mỗi người đều sẽ có một hai người làm ông bận lòng như vậy, cho dù… cho dù người này đã chết rất nhiều năm!”



Những lời cuối cùng này của tôi là nói cho Oshima Koichi nghe, hy vọng ông ta đừng tóm chặt tôi không thả có được không… Nhưng không ngờ câu nói tiếp theo của ông ta lại làm tôi hoảng sợ đến nỗi máu trong người đều lạnh đi!



Chỉ nghe ông ta đột nhiên hạ giọng nói: “Nếu bây giờ tôi cắn cậu một nhát, cậu nói xem bọn họ có lập tức chuyển nòng súng về phía cậu không?!”



Tôi thật sự là thầm thăm hỏi mẹ cái gã Nhật Bản này trong lòng một vạn lần! Quả nhiên quỷ Nhật đúng là quỷ Nhật, thời nào cũng đều biến thái như vậy!



Oshima Koichi thấy vẻ mặt hoảng sợ của tôi thì nhấc tôi lên, há mồm muốn cắn xuống cổ tôi! Lòng tôi nghĩ thế này xem như xong rồi! Đinh Nhất cách tôi quá xa, cho dù con dao bạc nhỏ trong tay anh ta phóng trúng vào đầu Oshima Koichi, một nhát cắn này của ông ta cũng cắn được rồi.



Ngay lúc lòng như tro tàn, đột nhiên tôi nghe thấy một tiếng súng nổ vang lên cách đó không xa, tiếp theo tôi cảm thấy một thứ ghê tởm gì đó văng lên mặt mình, mà sức mạnh vừa nãy tóm lấy tôi cũng biến mất trong nháy mắt, chân tôi mềm nhũn ngã phịch xuống đất…



Lúc này Đinh Nhất lo lắng chạy tới, kiểm tra tôi từ trên xuống dưới xem có bị cắn hay không. Tôi xua xua tay nói với anh ta: “Oshima Koichi không cắn được tôi, chỉ là mồm miệng tôi bị văng đầy những máu, quá con mẹ nó ghê tởm!”
Nghĩ lại bộ dạng ngày hôm qua của Hàn Cẩn, trong lòng tôi âm ỉ không yên. Ông chủ tập đoàn Thái Long kia tuyệt đối là kẻ vì lợi ích của mình có thể dễ dàng hy sinh tính mạng của người khác, họ có trách tội Hàn Cẩn hay không?



Ba ngày sau, chúng tôi đem bộ xương khô của Oshima Koichi trở về, sau đó tự mình giao cho Oshima Masao, hơn nữa nói rất chắc chắn rằng đây là ông nội Oshima Koichi của ông ta, nếu có nghi ngờ gì có thể đi xét nghiệm ADN!



Kỳ thật tôi biết, cho dù chúng tôi không nói vậy, người Nhật Bản này cũng sẽ làm thôi, ông ta là một người làm ăn, sao dễ dàng tin tưởng người khác như thế, tùy tiện mang một bộ hài cốt về làm tổ tiên để thờ cúng?



Có điều Oshima Masao vẫn dựa theo giao ước thanh toán đủ con số 30% tiền thưởng như đã nói trước! Tuy rằng ông ta lại truy hỏi lần nữa năm đó ông nội mình tham gia tổ hành động đặc biệt đó là để làm gì, nhưng chúng tôi cũng không nói thẳng tình hình thực tế ra, càng không đề cập một chữ nào đến kế hoạch siêu cấp kia.



Chỉ tránh nặng tìm nhẹ nói, bọn họ làm một vài thí nghiệm về vi khuẩn trong hang động, về sau vì một binh lính sống trong hang quá lâu nên tâm lý chịu áp lực quá lớn, dẫn đến vấn đề nghiêm trọng về tâm lý, cuối cùng anh ta làm nổ kho vũ khí trong hang, khiến cho hang động đá vôi bị sụp, tất cả mọi người ở tổ đặc biệt bị mắc kẹt đến chết trong hang…



Tuy tôi không biết Oshima Masao có thể chấp nhận cách giải thích này hay không, nhưng cá nhân tôi cảm thấy thế này càng dễ chấp nhận hơn so với tình huống thực tế.



Sau khi về đến nhà, chú Lê bảo Đinh Nhất đưa tôi đến bệnh viện làm xét nghiệm máu, xem thử xem rốt cuộc máu đen bắn vào miệng tôi lúc đó có tạo nên ảnh hưởng gì không? Kết quả sau khi tôi đi, bác sĩ rút của tôi ba ống máu nhưng cả cái rắm cũng không xét nghiệm ra, tất cả đều bình thường! Đương nhiên, nhiều lắm là gan hơi nhiễm mỡ, cuối cùng bác sĩ nói tôi nên giảm béo!



Tôi nên giảm béo!? Nghe thấy tin dữ này, tôi về nhà soi gương cả đêm, dáng người của anh đây hoàn hảo như vậy mà cần giảm béo sao? Cần sao?