Người Tìm Xác

Chương 395 : Tầng hầm bí ẩn

Ngày đăng: 05:40 30/04/20


Vì ngày thường tiếp xúc với quá nhiều loại bưu thiếp có mặt sau là kênh đào Otaru này, nên vị bưu tá cũng không quá chú ý tới có chỗ nào đặc biệt. Nhưng nói muốn gửi đến trong lãnh thổ Nhật Bản thì đúng là không nhiều, nên mỗi lần anh ta đều sẽ ghi chép kỹ lưỡng.



Căn cứ vào ghi chép của bưu tá, ngày đó đúng là có hai tấm gửi cho trong nước, trong đó một tấm là gửi đến Osaka, còn một tấm khác lại gửi đến Sapporo.



Bởi vì có cảnh sát tham gia, bưu tá kia viết hẳn ra địa chỉ của hai tấm bưu thiếp. Trong đó tấm gửi đến Osaka, người nhận là một giáo viên nữ ở Osaka, cảnh sát tra được đây là một người bạn thân gửi cho cô khi tới đây nghỉ phép, không có bất kỳ chỗ nào khả nghi.



Đến tấm thứ hai, là gửi cho một toà nhà ở nội thành Sapporo, người nhận tên là Hase Shuichi, không nghề nghiệp, căn hộ là thừa kế từ di sản của cha mẹ, thu nhập chủ yếu từ làm vài việc vặt, không có tiền án tiền sự, là một người Nhật rất yên phận.



Tôi nghĩ không ra Trương Dịch Hân sao lại đi gửi bưu thiếp cho một người đàn ông Nhật Bản như vậy chứ? Vì thế bèn lập tức bảo Từ Kính liên hệ về nước, bảo bọn họ kiểm tra xem thời gian ở trong nước Trương Dịch Hân có lui tới gì với người tên Hase Shuichi này hay không.



Kết quả điều tra phát hiện, khoảng hơn một năm nay, mỗi tháng Trương Dịch Hân đều có gửi thư từ qua lại với Hase Shuichi. Hiện giờ tuy rằng không biết trong thư bọn họ viết cái gì, nhưng tôi luôn cảm thấy sự mất tích của Trương Dịch Hân không thoát khỏi quan hệ với cái gã tên Hase Shuichi này…



Bấy giờ cảnh sát đã có được manh mối đó, cho nên bọn họ bắt đầu liên hệ ngay với cảnh sát Sapporo. Do không biết hiện giờ Trương Dịch Hân còn sống hay đã chết, cho nên vì không để rút dây động rừng, cảnh sát Sapporo quyết định lén điều tra Hase Shuichi trước, xem hành tung một tháng nay của hắn có chỗ nào khả nghi hay không.



Điều tra thấy, hành tung hơn gần tháng nay của Hase Shuichi không có chỗ nào đặc biệt, gần như giống bình thường, ngẫu nhiên ra ngoài làm việc bán thời gian, thời gian khác đều ru rú ở trong nhà.



Cảnh sát địa phương còn lấy cớ là kiểm tra mối mọt để đến nhà hắn xem xét, nhưng không nhìn thấy chỗ khả nghi. Sau khi nghe xong, trong lòng tôi có cảm giác cảnh sát Nhật Bản vẫn không đáng tin cậy, vào trong phòng chỉ xem xét sơ sơ một chút, đã nói không có chỗ khả nghi ư?
Đầu tiên Đinh Nhất chầm chậm đẩy cái cửa kia ra, phát hiện chỗ đó là cuối hành lang. Sau khi đi vào, một mùi mốc meo ập đến trước mặt! Căn nhà này do có hướng không tốt, độ chiếu sáng rất kém, cho dù bây giờ bên ngoài mặt trời đã lên cao, nhưng trong nhà lại vẫn râm mát.



Vì tiết kiệm thời gian, tôi và Đinh Nhất chia nhau hành động, tôi lên lầu hai tìm, anh ta tìm ở lầu một.



Lầu hai có hai gian phòng ngủ và một buồng vệ sinh, trong mỗi phòng đều là cảnh tượng một đống bừa bộn, xem ra đàn ông độc thân trên toàn thế giới đều giống nhau cả!



Tôi lật hết các chỗ có thể tìm kiếm ở lầu trên lên, nhưng không tìm được gì cả, đừng nói Trương Dịch Hân, ngay cả một món đồ dùng của con gái cũng không có. Ai ngờ lúc tôi đang hơi thất vọng, đột nhiên lại nghe thấy Đinh Nhất gọi tôi một tiếng dưới lầu.



Tôi nghe thế nhanh chóng xuống cầu thang, nhưng không thấy bóng dáng của anh ta ở lầu một? Chẳng lẽ anh ta ra ngoài rồi? Đúng lúc đang nghi hoặc thì thấy sàn nhà phòng bếp bị đẩy lên, tiếp theo tôi thấy một bóng người chui từ dưới đất lên.



Tôi nhìn kỹ, phát hiện người nọ lại là Đinh Nhất, cái tên này giỏi, trái tim nhỏ của tôi bị anh ta dọa cho đập loạn thình thịch!



Vì thế vẻ mặt tôi hoảng hồn không thôi nói: “Shit! Sao anh chạy xuống phía dưới thế?”



Hoá ra vừa rồi ngay lúc tôi lên lầu, Đinh Nhất tự tìm thử ở dưới lầu, đúng lúc đi đến phòng bếp ở lầu một, phát hiện bên dưới sàn nhà trống rỗng! Vì thế anh ta bèn cẩn thận quan sát một lúc, kết quả anh ta nhanh chóng phát hiện ra trên sàn nhà có một chỗ nhấc lên được!