Người Tìm Xác

Chương 581 :

Ngày đăng: 05:42 30/04/20


Trước đó, dù ai khuyên thế nào Lý Thư Lan cũng không chịu tái giá, vậy mà lúc này lại nhanh chóng kết hôn với Tôn thọt trong thôn. Bà ta lấy người thọt họ Tôn kia đơn giản là vì ông ta là một người thợ mộc có tay nghề, điều kiện trong nhà cũng tốt hơn những gia đình nông dân thông thường2một chút, có thể chu cấp cho con mình đi học.



Vì muốn quên những chuyện cũ trước kia, bà ta đổi tên thành Lý Đông Hương, hy vọng cái tên cũ cũng sẽ kết thúc với nửa đời trước của mình, sau này mình chỉ sống vì con…



Chớp mắt mười năm nữa lại trôi qua, con trai Lý Đông Hương trở thành người duy nhất5trong thôn học lên đại học, còn Tôn thọt cũng qua đời năm đó vì bệnh. Mặc dù biết Lý Đông Hương chưa từng yêu thương mình nhưng ông ta vẫn giao tất cả tài sản lại cho mẹ con họ. Dù sao đứa con trai này cũng mang họ ông ta, đây chính là gốc rễ của nhà họ Tôn bọn họ.



Sau khi Tôn6thọt chết, Lý Đông Hương bán nhà ở quê, chuyển vào thành phố làm công, một mình chu cấp nuôi dưỡng con học đại học. Bà ta làm nhiều nghề, từ rửa bát ở tiệm cơm, rửa xe, làm theo giờ…



Cuối cùng bà ta thấy việc làm theo giờ kiếm được nhiều tiền nhất, nên làm việc này lâu nhất. Con trai bà ta cũng5không kém, sau khi tốt nghiệp đại học còn được nhà trường cấp học bổng sang Mỹ du học.



Để có thể chu cấp cho con trai học tại Mỹ, một ngày bà ta làm bốn công việc, rất vất vả. Cuối cùng khi bà chủ nhà chỗ bà ta làm theo giờ biết được hoàn cảnh của bà, đã có lòng giữ bà ta ở3lại làm lâu dài!



Cứ như vậy qua một thời gian, tiền lương cũng cao hơn… Thế nhưng điều không ai nghĩ đến, là khi Lý Đông Hương nhìn thấy ảnh chủ nhà, lại thấy người này rất quen mắt, nhìn kỹ lại chính là người đàn ông đã bỏ rơi hai mẹ con họ!



Lý Đông Hương không nghĩ trên đời lại có chuyện trùng hợp như vậy, trong lòng rất bi phẫn, mình vất vả nuôi lớn con của ông ta, còn ông ta lại cùng người phụ nữ khác sống giàu sang như thế, chưa từng nghĩ đến sự tồn tại của bà ta trên đời này…
Những năm này, sự tự ti đó đã khiến con trai bà ta trở thành một người cực kỳ ích kỷ, mặc dù bên ngoài anh ta mũ áo chỉnh tề, nhưng trong lòng lại âm u cực độ.



Lý Đông Hương biết, trên thế gian này không có ai có thể thực sự đi vào lòng con trai bà ta, cho nên bao nhiêu năm nay anh ta vẫn cô đơn… Nhìn thấy con trai tính cách vốn âm u nay càng lạnh lẽo, bà ta thực sự hối hận vì đã nói hết mọi chuyện cho Tôn Bằng Thành.



Bà ta đúng là rất hận người đàn ông kia, nhưng cho đến bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến chuyện giết ông ta. Đến một tháng trước, Tôn Bằng Thành đột nhiên đến tìm bà ta, nói vì mình làm trễ thời gian giao hàng của công ty, làm tổn thất một số tiền lớn, số tiền này có làm cả đời anh ta cũng không ra nổi.



Nếu như bị phát hiện, anh ta nhất định phải ngồi tù, như thế không bằng chết đi cho xong, có điều, bây giờ anh ta đã nghĩ ra một cách để bù đắp chỗ thâm hụt đó.



Lần trước khi đi Pháp, anh ta đã thấy cha mình mua một thứ đồ cổ cực kỳ quý giá, thế là anh ta định lấy cắp món đồ này.



Tôn Bằng Thành muốn nhờ Lý Đông Hương nghĩ cách lấy trộm thứ này, nhưng bà ta vẫn không tìm được cơ hội ra tay, đến tận khi bọn họ cùng bạn bè đến hồ Thiên Đảo này, mới có cơ hội để bà ta biết đến két sắt bí mật.



Lúc đó Lý Đông Hương hẹn với con trai, chờ sau khi lên thuyền bà ta sẽ hạ thuốc mê, còn Tôn Bằng Thành sẽ lái ca nô đến đón bà ta, hai mẹ con cầm thứ đồ cổ kia cao chạy xa bay.