Người Tìm Xác

Chương 649 :

Ngày đăng: 05:43 30/04/20


Tôi nghĩ thấy cũng phải, người đã mất tích rồi, người nhà của người ta mang đồ về để làm vật tưởng niệm cũng là chuyện thường tình. Nhưng nếu không có những món đồ của người bị mất tích thì sao tôi tìm ra được manh mối2gì chứ! Tôi đâu thể lật tìm toàn bộ cả khu mỏ này được?



Trong thời gian này, Ngũ Đạo Câu đã có hai trận tuyết lớn, đường vào khu mỏ trắng xóa một màu tuyết phủ, khiến người ta có cảm giác thế giới này thật sạch sẽ.5Nhưng càng đến gần khu mỏ quặng chính, tuyết trắng ở hai bên đường dần biến thành màu đen, nhìn là biết môi trường ở đây bị ô nhiễm rất nghiêm trọng.



Nghe Triệu Hải Thành nói, mỏ Ngũ Đạo Câu là mỏ quặng sắt lưu huỳnh, hàng năm6chỉ riêng việc xử lý nước thải, chất thải và đất cát đã tốn một lượng chi phí khổng lồ, nếu đây còn là mỏ quặng của nhà nước như hồi xưa thì họ cũng không đủ sức để gánh vác.



Vừa đi vừa nghe Triệu Hải Thành giới5thiệu, xe của chúng tôi đã đến cổng mỏ quặng sắt Ngũ Đạo Câu, đây là một mỏ quặng khai thác lộ thiên, những dãy núi phủ đầy tuyết trắng ở xung quanh tương hỗ với mỏ quặng đen xì ở nơi đây, như tạo thành một thế3giới không có màu sắc.



Vừa xuống xe tôi đã ngửi thấy một mùi gay mũi, bèn hỏi Triệu Hải Thành: “Đây là mùi gì mà khó ngửi vậy?”



Triệu Hải Thành mỉm cười: “Đây là mùi nước tẩy mỏ đấy, cậu ngửi lần đầu nên thấy không quen, còn chúng tôi thường xuyên ngửi nó nên thấy cũng bình thường.”



Tôi quay sang Đinh Nhất, phát hiện cái tên trời sinh có mũi thính như chó này đang nhăn nhó, chắc anh ta cũng không thích mùi ở đây. Chúng tôi đi xung quanh kiểm tra xem xét và phát hiện, ở đây trừ có mùi khó ngửi và tiếng ồn của máy móc ra thì chẳng còn chỗ nào khả nghi cả.




Chủ nhiệm Tôn nói: “Chắc chắn là có rồi! Quan mới đến phải đốt ba đống lửa, mỗi người bọn họ sau khi đến đều sẽ điều chỉnh lại một chút công việc trước đây, nhưng cái này cũng là bình thường trong phạm vi cho phép mà… Cũng không có chỗ nào đặc biệt cả.”



Tôi thầm nghĩ không đúng! Chắc chắn có những điều chỉnh đụng chạm tới lợi ích của một số người, gây ra mâu thuẫn, nhưng một ít mâu thuẫn này lớn đến mức đủ để giết người hay sao?



Đột nhiên tôi nghĩ đến một vấn đề: “Chủ nhiệm Tôn, mấy quản lý đó có phải cùng ra lệnh làm một công việc gì đó giống nhau không?”



Chủ nhiệm Tôn sững ra, sau đó anh ta hơi do dự nhìn Triệu Hải Thành, chắc là đang trưng cầu ý kiến của anh ta. Triệu Hải Thành bị anh ta nhìn cũng hơi xấu hổ, đành phải cười gượng: “Những người này đều là đại sư do tổng giám đốc Cao mời tới, không có gì cần phải giấu giếm họ cả, mục đích hàng đầu của chúng ta hiện giờ là phải làm rõ chuyện năm quản lý lúc trước mất tích.”



Nhận được sự cho phép, chủ nhiệm Tôn mới nói cho chúng tôi biết: “Sau khi mấy quản lý này đến đều từng hạ một mệnh lệnh giống nhau, là đổ nước thải tẩy mỏ và nước mưa tồn đọng trong mỏ vào một hang đá thiên nhiên sau núi…”



Tôi nghe mà giật mình kinh hãi, làm thế thì quá thất đức rồi còn gì? Có trời mới biết những hang đá kia thông đến đâu?!