Người Tìm Xác
Chương 661 :
Ngày đăng: 05:43 30/04/20
Tôi nghe mà thèm rỏ dãi! Streamer gì đó không phải là lúc livestream thì mặc ít một chút, giọng nói ngọt một chút, rồi hát mấy bài, kể ít chuyện, còn có thể làm gì nữa? Nếu tôi có công việc mỗi quý kiếm năm mươi vạn, chắc chắn tôi sẽ không tự sát!
Đáng lý ra, streamer của công ty Lữ Diệu Bách tự sát, hiệu quả và2lợi ích đối với trang web của họ chắc chắn sẽ có ảnh hưởng hoặc nhiều hoặc ít, nhưng ảnh hưởng lớn tới mức phải rùm beng đi tìm chú Lê giúp đỡ, thế này không phải hơi quá à?
Nhưng nghe chú Lê nói, vụ này không hề đơn giản như vậy…
Lúc Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan còn sống đều có quan hệ mờ ám với Lữ5Diệu Bách, nói thẳng ra chính là đều từng có mấy ngày tình duyên mong manh ngắn ngủi. Nhưng từ sau khi ký hợp đồng với công ty, để tránh hiềm nghi, chuyện trước đây của họ đều chấm dứt.
Lúc mới đầu tuy Lữ Diệu Bách cũng không rõ tại sao hai cô gái này muốn tự sát, nhưng cũng cảm thấy việc này không liên quan gì nhiều6đến mình, chỉ cho chút tiền an ủi tượng trưng là coi như xong việc. Ai ngờ chưa đến mấy ngày, anh ta dần dần cảm thấy chuyện không thích hợp!
Loại tài phiệt thế hệ thứ hai như Lữ Diệu Bách có cuộc sống về đêm khá phong phú, thời gian buổi tối chắc chắn là muôn màu hơn ban ngày rất nhiều! Nhưng có một buổi tối lại5xảy ra một chuyện đáng sợ, làm anh ta cũng không dám ra ngoài sau khi trời tối nữa…
Lúc ấy anh ta đang cùng một đám bạn bè của mình ở trong phòng KTV hát karaoke, vì tâm trạng rất tốt nên có uống một ít rượu, nhưng chắc chắn là không tới nỗi say chẳng còn biết gì.
Nhưng lúc anh ta đang trêu đùa với người đẹp bên3cạnh, trong lúc vô tình nhìn lướt qua vị trí bục hát, chỉ một cái liếc mắt này lại khiến hơi rượu trong người anh ta lập tức bay hết một nửa! Trước bục hát có một cô gái dáng người mảnh khảnh, tóc dài bồng bềnh đang ngồi.
Tuy rằng lúc ấy người đẹp trong phòng như mây, nhưng đối với Lữ Diệu Bách, bóng dáng này lại quá quen thuộc, đây không phải là Vương Tiểu Mỹ mới tự sát chết một tuần trước sao? Lúc ấy phản ứng đầu tiên của anh ta chính là mình nhìn lầm rồi, vì thế bèn tát cho mình một cái thử xem.
Lữ Ngọc Hải nghe xong lớn tiếng chất vấn Lữ Diệu Bách: “Rốt cuộc là chuyện thế nào?”
Tuy rằng trong lòng Lữ Diệu Bách sợ hãi, nhưng anh ta cũng chỉ cho rằng vì mình bị rượu bốc lên đầu nên mới có thể như vậy, cho nên không nói thật với ông già, chỉ nói tránh đi là buổi tối hôm nay để bụng rỗng uống rượu, bây giờ dạ dày hơi không thoải mái thôi.
Lữ Ngọc Hải biết đứa con trai này của mình luôn luôn thích phàm ăn tục uống, nên rất lo lắng: “Vậy sao không đi bệnh viện hả? Tuổi còn trẻ đã uống đến mức dạ dày trở thành như vậy, chờ về sau đến tuổi của cha thì chỉ có con chịu tội thôi!”
Lữ Diệu Bách thật sự lười nghe cha già của anh ta dạy dỗ mình ở đây, vì thế đối phó hai ba câu rồi lên lầu. Sau khi về phòng, tâm trạng của anh ta rất lâu cũng không thể bình tĩnh, trong đầu liên tục nhớ lại quá khứ với Vương Tiểu Mỹ.
Anh ta cẩn thận suy nghĩ một chút, mình cũng không có chỗ nào có lỗi với Vương Tiểu Mỹ mà! Lúc ấy mọi người ở bên nhau cũng đều là chuyện anh tình tôi nguyện, theo như nhu cầu, càng không tồn tại cái gì mà oán hờn lẫn nhau, tự sát vì tình!
Lúc ấy Lữ Diệu Bách suy nghĩ cả một đêm cũng nghĩ không ra, tại sao Vương Tiểu Mỹ cứ như âm hồn không tan quấn lấy mình chứ?
Buổi sáng hôm sau Lữ Diệu Bách xốc lại tinh thần quay về công ty, tìm nhân viên phụ trách công tác an ủi người nhà Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan, muốn tìm hiểu tình hình một chút.
Nhưng vừa hỏi thì phát hiện không có chỗ nào không bình thường? Tuy rằng hai cô ấy đều là tự sát chết, nhưng công ty vẫn cho gia đình mỗi người mười vạn tiền an ủi coi như là sự nhân đạo của công ty.