Người Tìm Xác
Chương 736 :
Ngày đăng: 05:44 30/04/20
Dù ký ức của anh linh có hạn, nhưng anh linh này lại khác biệt với các anh linh bình thường, bởi vì nó chết trong bụng mẹ. Không biết có phải vì liên quan đến chuyện mà mẹ nó gặp phải hay không, tóm lại đứa trẻ này còn chưa đủ tháng đã chết ngay trong bụng mẹ rồi.
Nhưng việc làm người ta thấy lạnh gáy là mẹ của nó lại mang cái thai chết này suốt mấy năm trời, mãi cho đến khi gặp một thầy Âm Dương2chuyên luyện hóa quỷ nhỏ ở Thái Lan, cũng chính là ông lão kỳ lạ mà Lâm Đào đã gặp ở Thái Lan kia…
Trong một lần vô tình, lão thầy Âm Dương gặp mẹ Mộc Mộc trên đường, chỉ cần liếc nhìn là lão ta biết ngay trong bụng người phụ nữ ấy có một cái thai chết, đối với lão thì đây là anh linh tốt rất hiếm gặp, thế là lão dùng đồ ăn để dụ dỗ mẹ của Mộc Mộc đi theo mình.
Không cần phải nói cũng5có thể đoán ra được kết quả của người phụ nữ ấy, lão thầy Âm Dương độc ác kia đương nhiên sẽ không màng đến chuyện sống chết của người mẹ, lão trực tiếp mổ bụng lấy Mộc Mộc đã bị vôi hóa ra ngoài.
Quá trình luyện hóa quỷ nhỏ cũng rất tàn nhẫn, dù Mộc Mộc đã chết, nhưng nếu muốn luyện thành một con quỷ nhỏ thì phải đem thi thể của đứa trẻ nung trên lửa đỏ, làm nó khô quắt lại…
Khi tôi kể lại chuyện mà6mình cảm nhận được từ con búp bê đất này cho chú Lê biết, sắc mặt chú ấy lập tức xấu đi, chú ấy thở dài nói: “Không ổn rồi, xem ra lệ khí của con quỷ nhỏ này rất nặng, không phải một chốc một lát là có thể tiêu trừ được oán khí trong lòng nó đâu.”
Tôi nói nhỏ, hỏi chú Lê: “Vậy bây giờ phải làm sao? Đánh tan nó được không ạ?”
Chú Lê trừng: “Giờ mà đánh tan nó thì chắc chắn không giữ được đứa5bé trong bụng vợ Lâm Đào, đã để già tháng như vậy rồi, làm không tốt sẽ thành một xác hai mạng đấy!”
Lâm Đào ở bên cạnh nghe thế suýt thì quỳ xuống, xin chúng tôi nghĩ cách giữ lại đứa bé này! Tôi bất đắc dĩ nhìn anh ta, dù anh ta không đáng để người khác đồng tình nhưng vợ anh ta vô tội, nếu giờ mà để cô ấy mất con thì có khác gì giết chết cô ấy đâu?
Nhưng nói ra cũng kỳ lạ, Lâm Đào nói bây giờ trong phòng sinh có tất cả ba bà đẻ, hai người khác kêu rất to, chỉ mỗi vợ anh ta là không thấy kêu la tiếng nào, điều này làm anh ta khá lo lắng.
Chú Lê vỗ vai anh ta và nói: “Tôi có thể hiểu tâm trạng lần đầu làm cha của cậu, nhưng cái thai trong bụng vợ cậu khá đặc biệt, tất nhiên không thể giống với những người khác được.”
Tuy nói là vậy nhưng Lâm Đào vẫn rất sốt ruột, có lẽ người đàn ông nào cũng có tâm trạng như thế này trước lúc sinh đứa con đầu lòng! Sau đó chú Lê bảo Lâm Đào dùng tiền mua chuộc bác sĩ và y tá trong phòng sinh, để vợ mình tiếp tục nghe Chú Đại Bi.
Chắc hai bà đẻ khác trong phòng nghe thấy kinh Phật thì cũng không chịu nổi, vì sau khi mở Chú Đại Bi được một lúc thì cả hai đều thuận lợi sinh xong, chắc họ muốn nhanh chóng rời khỏi phòng sinh có bật kinh Phật này…
Nhưng vợ của Lâm Đào không được tốt như vậy, cô ấy chịu đựng cơn đau ở trong đó mấy giờ liền mới sinh được một thằng bé người ngợm xanh lét. Trong lúc cô ấy sinh, có mấy lần Lâm Đào định đi tìm bác sĩ để bảo họ mổ đứa trẻ ra, nhưng bị chú Lê ngăn lại.
Chú Lê nói: “Nếu thật sự cần mổ để lấy đứa trẻ ra thì các bác sĩ sẽ tự động đi tìm cậu, nếu không thì vẫn nên để đứa trẻ kia tự mình muốn ra mới tốt.”
Cuối cùng chúng tôi cũng nghe thấy tiếng khóc yếu ớt trong phòng sinh, lúc này mọi người mới thở phào, thầm nghĩ cuối cùng đứa trẻ này cũng được sinh ra rồi! Vợ của Lâm Đào bị đứa trẻ này hành hạ tơi bời, nhưng tốt xấu gì nó cũng không bị dị tật, ngoại trừ việc màu da của nó hơi tái xanh.
Đối với Lâm Đào thì coi như đã vượt qua được cửa đầu tiên rồi…