Người Tìm Xác
Chương 975 :
Ngày đăng: 05:47 30/04/20
Chú Lê nói không sai, điều này không thể nào xảy ra được, chẳng qua người ta chỉ tùy tiện nói một câu
mà tôi lại sợ gần chết à? Không được! Kẻ thua trận đấu thể lúc nào2cũng sợ quả bóng được! Trở lại khách sạn, tôi dần bình tĩnh hơn, mặc dù cố gắng thể nào cũng không nhớ mình đã từng quen biết nhân vật như vậy? Nhưng có điều tôi có thể5chắc chắn, đó là trong mấy chục năm cuộc đời này, người biết thuật không thi” mà tôi quen chỉ có một người... chính là kẻ vừa mới chết cách đây không lâu - Đà Gia.
Nhưng hắn đã6bị tay súng bắn tỉa Tiểu Lâm Tử bắn chết rồi! Tôi tin, dù hắn có thần thông thể nào đi nữa thì cũng không thể tìm được người tiếp theo trong nháy mắt để đoạt xác lúc5hắn bị bắn chết được. Chẳng lẽ... là Mã Tiểu Như? Hoặc phải gọi là Lý Y Đồng? Sau khi Đà Gia chết, chúng tôi cũng cho là cô ta sẽ báo thù cho sư huynh, những người3đàn bà này lại biến mất một cách thần bí, chẳng lẽ cô ta chờ tôi ở đây ư? Sau đó lại đoạt xác của người đàn ông Philippines kia?
Cho dù ba chúng tôi có phân tích thế nào thì đều cảm thấy không có khả năng đó. Nếu Lý Y Đồng thực sự có bản lĩnh lớn như thế, vậy cô ta tìm chúng tôi báo thù lúc nào chẳng được, cần gì phải chờ khi chúng tôi tới Philippines chứ?
Bây giờ cứ nghĩ tới ánh mắt người đàn ông kia nhìn mình thì tôi không nhịn được mà rùng người. Ánh mắt kia của hắn làm tôi cảm thấy như mình có thù sâu như biển vậy, không phải thù giết cha thì chính là mối hận đoạt vợ.
Khả năng sau thì không thể xảy ra, chỉ còn khả năng có lẽ tôi và hắn có thù giết cha! Nếu là trường hợp sau, thật sự muốn chửi thế! Ai mà biết cha tên khốn kia là ai chứ?
Lúc này Đinh Nhất xem tư liệu, sau đó nói với chú Lê: “Không biết Chu Nhược Mai có vấn đề gì không? Còn cả Tiểu Tống và Triệu Dương, họ có biết tình hình này không?” Đúng vậy! Câu hỏi của Đinh Nhất nói lên một điều, đó là vai trò của ba người họ trong chuyện này là gì? Họ hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, hay là họ bị uy hiếp, lợi dụng?
Chú Lê than thở: “Cứ coi như biết thì cũng là sau khi xảy ra tai nạn xe cộ, đối phương lấy thi thể của Chu Đại Lâm, lợi dụng điểm đó để uy hiếp Chu Nhược Mai, nếu không, lấy thân phận và địa vị của cô ta thì không thể nào là đồng bọn của kẻ âm tà được.
Tôi gật đầu nói: “Vậy tiếp theo nên làm thế nào đây? Chúng ta trở về nước hay chờ bọn chúng ra chiêu?” Chú Lê suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu bây giờ tùy tiện về nước thì chỉ sợ sẽ bứt dây đồng rừng, buộc hắn ra tay trước kế hoạch. Chúng ta không biết thế lực của đối phương ở đâu, cho nên tạm thời không mạo hiểm như vậy, còn với Chu Nhược Mai, chỉ cần chúng ta thử một chút là biết cô ta có biết hay không ngay.”
“Thử thế nào?” Tôi hỏi. Chú Lê suy nghĩ một chút rồi nói với tôi: “Lát nữa chúng ta đi gặp cô ta, ứ nói thẳng là cha cô ta - Chu Đại Lâm có thể chưa chết, xem cô ta phản ứng thế nào.” Tôi nói với chú Lê: “Không tồi! Đến lúc đó cháu sẽ nói, hai người ở bên cạnh quan sát cho kĩ nhé.”
Sau khi có ý như vậy, ba chúng tôi lập tức tới gõ cửa phòng Chu Nhược Mai... Cho tới giờ, dù vẫn không muốn nghĩ rằng thế giới này quá mức âm hiểm, nhưng tôi lại năm lần bảy lượt bị thực tế đánh bại. Chu Nhược Mai sau khi nghe được cha mình còn sống thì lộ ra vẻ mặt có vẻ rất kinh ngạc mà không phải là kích động hay một biểu hiện khác.