Người Tình Của Tổng Giám Đốc Đài Truyền Hình

Chương 162 : Hành trình ngọt ngào 2

Ngày đăng: 09:39 19/04/20


Editor: Mẹ Bầu



    "Wow ... "



     "Trời... người cao thế ... "



     "Oa ... "



     "Hu... "



     Đủ loại tiếng hút không khí, tiếng kêu kinh hãi, tiếng kêu hưng phấn bị đè nén, nối tiếp nhau vang lên ở chung quanh Tưởng Vũ Hàng và Quan Tĩnh! Thật là một người đàn ông có thân hình đẹp đẽ. Cho dù nhìn thấy anh hôn môi với người phụ nữ khác, cũng đều có thể làm cho các cô dâng trào tình cảm mãnh liệt, vô cùng kích động, xúc động đến run người, trong người bắt đầu nổi lên những làn sóng xuân...



     Các cô bé con dường như cũng chảy nước miếng!



     Các bà già sắc mặt dường như hồng hào hẳn lên như chợt trẻ ra vài tuổi!



     Những phụ nữ trung tuổi lại giống như sói như hổ, nhìn chằm chằm vào người đàn ông Phương Đông trẻ tuổi, chỉ muốn xé rách lớp quần áo kia ra mà vùi đầu vào trong ngực của anh...



     Nhiệt độ trong không khí sao lại cao đến dọa người thế nhỉ? Cô cảm thấy phía sau lưng, nơi đỉnh đầu, khắp mọi nơi trên thân thể như đang bị nhiệt độ nướng lên vậy.



     Tưởng Vũ Hàng sau khi liếm láp không sót chỗ nào bên trong khoang miệng cô một hồi, lại mút đôi môi đỏ mọng của cô đến đỏ bừng, dường như chỉ gắng sức thêm một chút là có thể mút cả nước ra ngoài, rốt cục đã buông cô ra!



     Mà ý nghĩ đầu tiên của Quan Tĩnh là phải hít thở luồng không khí tươi mới ngay lập tức, mà không phải là nhìn ra xung quanh! Quả nhiên, ngay lập tức cô phải nghênh đón rất nhiều ánh mắt ghen tị thù địch của phụ nữ!



     Cô thật sự rất kinh hãi!



     Đám phụ nữ này cũng thật quá điên cuồng, quá đói khát rồi... Vì sao đối với một người không quen biết mà họ lại có biểu hiện như thế nhỉ? Họ làm như cô đã cướp bạn trai của bọn họ vậy!



     Cô ngấm ngầm ôm chặt anh, trong một khoảng thời gian đã có sự biến đổi lợi hại!
     Hạnh phúc gia đình, cho tới giờ luôn là điều mong muốn của cô!



     Nhìn anh lúc này đang mỉm cười với cô, dưới cặp kính mát, ánh mắt cô chớp chớp ánh lên giọt lệ, cô có thể đạt được tâm nguyện này sao?



     Chuyến đi Băng Cốc thật là ngắn ngủi. Do liên quan đến công việc vô cùng bộn bề, nên bọn họ hoàn toàn không kịp đi thăm những thắng cảnh khác nữa. Sau một đêm ở trong khách sạn, họ đã ngồi chuyến bay sớm nhất trở về nước!



     Dĩ nhiên, ở trong phòng khách sạn, bọn họ đã có một trận hoan ái triệt để, anh điên cuồng muốn cô...



     Mà trong ba năm vụng trộm lui tới, khoảng thời gian đi du lịch là lúc bọn họ thân mật nhất!



     Cũng chính nơi này đã để lại trong lòng Quan Tĩnh kỷ niệm tốt đẹp nhất!



     Nhưng thực tế thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn, sẽ không có tiếng cười vĩnh viễn, cũng như không có sự vui vẻ vĩnh viễn. Giống như hàng  tháng sẽ có trăng tròn rồi trăng khuyết, đây là định luật không thay đổi từ hàng nghìn năm nay!



     Nụ cười vui cuối cùng sẽ bị thay thế bởi những giọt nước mắt ...



     ************* phân chia tuyến **************



     Ngày hôm đó, vào buổi sáng sớm Tưởng Vũ Hàng lại chuẩn bị rời đi, giống như bao nhiêu ngày qua. Sau khi trở về, Tưởng Vũ Hàng cũng chưa từng bóng gió rằng có chấp nhận công khai quan hệ của hai người hay không. Lần này ngược lại, lại là Quan Tĩnh không có ý định nói ra! Cô không biết sau khi công khai, thì mình sẽ phải đối mặt với Vũ Nghê như thế nào! Cô lại là bạn tốt nhất của cô ấy nữa!



     Hơn nữa là do tính chất công việc của mình, cô cũng không muốn để cho chuyện này công khai ra ngoài! Cho nên, bọn họ vẫn còn giữ bí mật!



     Mặc áo ngủ bằng bông, Quan Tĩnh vội vàng chạy xuống giường, đứng chặn phía trước đường đi của anh. "Ngày kia anh cho em thời gian đi, hôm ấy em không bận công việc, anh ở cùng với em cả ngày nhé, có được hay không?" Ngày kia vừa vặn là ngày cô xin nghỉ phép, hơn nữa lại còn là ngày tròn ba năm bọn họ ở chung với nhau!



     "Được!" Anh gật đầu hứa hẹn!



     "Ha ha!" Cô vui vẻ đến độ muốn nhảy dựng lên, hừ, cô đã chuẩn bị xong xuôi hết cả rồi!