Người Tình Mới Của Quan Ngoại Giao
Chương 42 : Mau cưới vào cửa
Ngày đăng: 16:41 19/04/20
Trong nháy mắt bên trong phòng ăn hoàn toàn yên tĩnh, Long Diên nắm khuôn mặt Đậu Đậu quên cả buông tay, Lục Cảnh Ngưng cùng chồng kinh ngạc nhìn Lục Cảnh Hoằng tao nhã ngồi xuống bên cạnh Tô Noãn.
Lục Cảnh Hoằng chỉ là thản nhiên nở nụ cười, tuyệt không cảm thấy lời nói của mình đường đột như thế nào, bắt đầu đem khăn ăn mở ra, nhẹ nhàng mà đặt trên đùi Tô Noãn, lại thuận tiện gấp đầy đồ ăn ngon cho cô.
Cô giống như là một nàng công chúa được được một anh chàng quản gia đẹp trai cá nhân phục vụ, tình cảnh như vậy làm cho cô xấu hổ không thôi, nhất là ở trước ánh mắt cười hứng thú nhìn soi mói của Lục Cảnh Ngưng cùng Long Sĩ Hào, hận không thể chui xuống đáy bàn.
Người nhà Lục gia lập tức chuyển đề tài, cũng không ai vì câu nói không sợ làm cho người ta kinh ngạc thì cũng chết người của Lục Cảnh Hoằng mà cứ dây dưa nhắc tới, khiến không khí lập tức trở nên thoải mái không ít.
Thời điểm Tô Noãn nhẹ nhàng thở ra, Đậu Đậu liền trượt xuống đầu gối Long Diên, xoẹt xoẹt chạy tới bên Tô Noãn, chỉ là còn chưa chạm vào góc áo Tô Noãn liền bị Lục Cảnh Ngưng một bên đưa tay ôm lấy, sau đó ôm vào trong ngực mình.
“Đậu Đậu, lại đây với bà cô, Đậu Đậu của chúng ta có phải hay không cao lên không ít, Sĩ Hào anh nói xem?”
“Ừ, cao lên không ít, cũng càng ngày càng đẹp trai.”
Trên bàn cơm chỉ có duy nhất hai vị trưởng bối vui vẻ thảo luận vấn đề cao thấp của Đậu Đậu, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt ai oán của Đậu Đậu, hai cánh tay củ cải muốn giãy giụa, lại bị ôm quá chặt, rõ ràng không để cho nó đi quấy rầy Tô Noãn cùng Lục Cảnh Hoằng.
“Diên Nhi, khui bình rượu đỏ ra đi, khó có được Tô tiểu thư đến nhà chơi một chuyến, chúng ta nói như thế nào cũng phải làm tròn một chút vai trò chủ nhà.”
Lục Cảnh Ngưng phân phó một câu, Long Diên liền chợt cười một tiếng, động tác nhanh nhẹn mở bình rượu, lại nhanh chóng vì mọi người đang ngồi rót đầy ly rượu, chờ cô trở về chỗ ngồi, chuyện đầu tiên làm chính là giơ ly rượu lên nhìn về phía Tô Noãn.
“Mợ Út, Diên nhi cảm ơn mợ đã cứu vớt một Đường Tăng cuối cùng trên đời này, cạn ly!”
Lời nói của Long Diên làm cho Tô Noãn có chút quẫn bách nhưng, tửu lượng của cô không được tốt, cúi đầu nhìn ly rượu đầy trên bàn kia, không biết nên xử trí như thế nào, đối với xưng hô của Long Diên dành cho cô bây giờ đã không còn thắc mắc, nhưng cũng muốn giải thích một phen.
“Diên Nhi, sao nói như vậy! Tô tiểu thư nếu như bị con doạ cho chạy mất, xem con đi đâu tìm một người như vậy bồi thường cho cậu Út.”
Lời nói của Long Sĩ Hào khiến Tô Noãn động tác tay bưng ly lên lắc lư một cái, một ít rượu đổ lên mu bàn tay cô, cô còn tưởng Long Sĩ Hào là muốn dạy dỗ Long Diên sửa lại cách xưng hô với cô, kết quả…
Người nhà Lục gia có lối suy nghĩ quả nhiên không giống người thường.
“Sao lại không cẩn thận như vậy?”
Âm thanh hơi trách cứ của Lục Cảnh Hoằng truyền đến, lập tức trên mu bàn tay cô liền được một cái khăn mềm mại bao trùm, một bàn tay thon dài thật cẩn thận từng li từng tí lau chùi rượu đổ cho cô.
“Khụ khụ… mợ Út, uống rượu đi, bằng không chính là không nể mặt mũi đứa cháu ngoại gái là con đâu đấy.”
Tô Noãn tầm mắt từ trên tay Lục Cảnh Hoằng dời đi, nhìn thấy bộ dạng ngay thẳng phóng khoáng của Long Diên, không biết nên mở miệng từ chối như thế nào, một khi cô nói không uống, nhất định sẽ phá hư bầu không khí của bữa cơm này.
Cho nên, cuối cùng Tô Noãn vẫn là lại cầm ly rượu lên, biểu hiện khó xử trên mặt cô quá mức rõ ràng, ngược lại Đậu Đậu một cái liền nhìn ra, liền ở trong lòng Lục Cảnh Ngưng nhảy hô lên:
“Noãn Noãn của con không muốn uống rượu a, các người đừng ép dì ấy, bằng không Đậu Đậu sẽ tức giận đó!”
Lục Cảnh Ngưng kinh ngạc nhìn qua, Tô Noãn chần chừ bị bà nhìn ở trong mắt, không khỏi thân thiết nói:
“Tô tiểu thư không uống rượu được sao?”
Tô Noãn ngượng ngùng gật đầu, Lục Cảnh Hoằng bên cạnh không có tiếp lời, anh thuỷ chung thần thái tự nhiên mà ngồi, thỉnh thoảng khắc chế ngắm cô vài lần.
“Như thế là chúng tôi không đúng, nếu không có việc gì nên hỏi trước em trai xem Tô tiểu thư thích uống gì.”
“Không, thật ra thì uống một chút cũng không sao, không uống nhiều thì cũng không có việc gì.”
Tô Noãn nhàn nhạt mỉm cười nói, nói xong phối hợp nhất ngụm rượu, mùi vị xộc vào vào cổ làm cho cô không khỏi cau mày lại, nhưng đáp lại Lục Cảnh Ngưng thả lỏng cùng cười vui vẻ thì lập tức cũng nở nụ cười tươi.
“Như vậy sao được, Diên Nhi, vào phòng bếp mang nước trái cây ra đây, đổi cho Tô tiểu thư.”
Lục Cảnh Hoằng như là không thấy đứa bé gắt gao chạy chậm theo sát bên người, tuỳ tâm sở dục đi về phía trước, mà Tô Noãn đã nằm ở trong ngực anh, nhìn thấy cửa đèn xe, không khỏi bước nhanh hơn.
“Tiểu gia gia, đi chậm lại, Đậu Đậu theo không kịp!”
Đậu Đậu bất mãn oán trách, dưới chân cũng không dám thả chậm, vểnh lên cánh môi phấn nộn, di chuyển hai cái chân ngắn, mắt thấy có khoảng cách với Lục Cảnh Hoằng, thân thể nho nhỏ liền bị ai đó nhấc lên.
“Tiểu tử, mi như vậy làm sao theo kịp, muốn ngủ chung với Noãn Noãn của mi hả?”
Long Diên vừa đi ra cửa, vừa cúi đầu nói chuyện với Đậu Đậu sững sờ, cho đến khi Đậu Đậu kiên định gật đầu trả lời, trên mặt càng dâng lên trò đùa dai cười xấu xa.
“Lục bộ, mời lên xe.”
Có lẽ vì hàng năm luôn theo bên cạnh Lục Cảnh Hoằng, cách ăn mặc của Kiều cũng giống với Lục Cảnh Hoằng, đều là tây trang chỉnh tề, tây trang đen áo sơ mi trắng thắt thêm cà vạt, trên mặt cũng là nụ cười nghề nghiệp.
Lục Cảnh Hoằng cũng không nhiều lời với Kiều, liền ôm Tô Noãn đặt vào xe, sau đó mình cũng ngồi xuống, Kiều đóng cửa lại, mới vừa mở ra cửa xe cạnh ghế lái, liền nhìn thấy ở cửa xuất hiện một đạo thân ảnh nhỏ lớn.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Kiều và Long Diên gặp nhau, trước kia cũng chỉ là nhìn thấy vội vàng gật đầu chào hỏi, tối nay coi như là lần đầu tiên chạm mặt đối phương như vậy.
Kiều lịch sự hướng Long Diên đang ôm Đậu Đậu gật đầu một cái, mở cửa xe, lại phát hiện cửa xe bị một bàn tay đè lại, Kiều theo cánh tay ngước nhìn lên, đập vào mắt chính là Long Diên giống như nai con California mỉm cười rực rỡ dưới ánh đèn đường.
Rất khó tưởng tượng, một cô gái khí lực so với đàn ông còn mạnh hơn.
Kiều mơ hồ có nghe nói qua nghề nghiệp của thiên kim Long gia, là một cao thủ quyền anh, năm ngoái mới vừa giành được giải á quân trong trận thi đấu quyền anh ở khu vực Châu Á, cho nên, đối với việc cô có thể một tay mạnh mẽ ngăn anh mở cửa xe cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, chỉ là khó hiểu hỏi:
“Long tiểu thư có việc muốn giao phó sao?”
Long Diên thô thô liếc mắt nhìn người đàn ông tuấn tú này, mấp máy khoé môi, đột nhiên duỗi tay phải ra, đem Đậu Đậu từ trong ngực mình giơ lên trước mặt Kiều, nói kèm một câu:
“Ôm.”
Kiều nghi hoặc chau mày, nhưng vẫn là thuận tay đón nhận Đậu Đậu cũng tò mò không thôi, sau đó Kiều chỉ cảm thấy hoa mắt tối sầm lại, trên sống mũi tê rần, ngay sau đó phảng phất có chất lỏng ấm áp nào đó lướt qua môi anh, nhỏ xuống đọn lại trên áo sơ mi trắng.
“Ối!”
Đậu Đậu không nhịn được hét lên một tiếng kinh hãi, giọng nói non nớt phát ra chữ này có chút buồn cười, một đôi tay trắng nõn mập mạp che lấy đôi mắt mình, trường hợp bạo lực rất đẫm máu này thực không thích hợp cho một đứa bé nhìn.
Long Diên nhìn thấy kiệt tác của mình, vỗ vỗ tay mình, đón nhận Đậu Đậu từ trong tay Kiều vẫn còn đang trong trạng thái mờ mịt, sau đó đi đến cửa xe phía sau, thành khẩn gõ cửa sổ xe.
Lục Cảnh Hoằng hạ xuống cửa sổ xe, giữa chân mày đã muốn nhiễm lên không kiên nhẫn, anh không biết Kiều xưa nay làm việc hiệu suất tốc độ cao vì sao tối nay lại kéo dài như vậy, khi thấy Long Diên khuôn mặt tươi cười thì lo lắng trải rộng trên khuôn mặt tuấn tú, khoé mắt của anh nhìn thấy Kiều đứng bên cạnh xe không nhúc nhích.
“Cậu Út, thư ký của cậu bị tai nạn lao động, đoán chừng là không lái xe được, con mới vừa giúp anh ta gọi xe cứu thương, cậu và mợ Út vẫn là nên xuống xe về phòng đi thôi, chỗ này giao cho con được rồi.”
“Con thật ra là biết trước.”
“Không, lúc chưa xảy ra con đã phòng hờ rồi, đúng rồi, Đậu Đậu đuổi theo Tiểu gia gia đi, đừng đi lạc, cô ở nơi này chăm sóc chú bị thương.”
Long Diên hai tay khoanh trước ngực nhìn Lục Cảnh Hoằng sắc mặt vô cùng khó coi ôm Tô Noãn đi vào cửa, một lát sau, mới thoải mái nhàn nhã xoay người nhìn về phía Kiều bị cô đánh cho máu chảy không dứt.
“Anh không có gì muốn nói với tôi sao?”
Kiều dùng khăn tay đang lau vết thương dừng lại một chút, chờ sau khi chỉnh chang lại dáng vẻ hoàn hảo của mình, bịt cái mũi vẫn còn chảy máu, nhìn Long Diên có chút hăng hái nhìn anh mà trả lời:
“Long tiểu thư khí lực thực sự danh bất hư truyền”