Người Vợ Nô Lệ

Chương 149 : Bắt được dê...

Ngày đăng: 01:11 30/04/20


#BooMew



Tư Noãn Noãn nói xong lại nhìn hình ảnh đẹp đẽ bên ngoài đó chợt nói tiếp.



" Cháu nghĩ bác nên chuẩn bị máy ảnh, để khi nào thấy được hình ảnh ba người họ mà chụp lại. "



Quản gia Lâm cười một cái, lấy từ túi áo ra một chiếc máy ảnh ra nói.



" Bác có. " nói xong ông chụp Tư Noãn Noãn một cái sau đó chụp lại hình ảnh Lê Bá Sâm và hai bảo bảo đang chơi đùa.



Những hình ảnh này tuy không có cái gì quý giá, nhưng Tư Noãn Noãn biết, một ngày nào đó sẽ cần đến chúng.



Lê Bá Sâm cười đùa với hai bé con một lúc mới nhìn hướng cửa gọi Tư Noãn Noãn.



" Noãn Noãn, ra đây. "



Tư Noãn Noãn bĩu môi đi ra, cô nhìn chằm chằm hai bé con còn đang cười khanh khách không dứt kia không khỏi lắc đầu.



Tư Noãn Thiên thấy Tư Noãn Noãn liền chạy đến ôm lấy chân cô, bé ngẩng đầu lên nhìn Tư Noãn Noãn nói.



" Mẹ... mẹ... chơi bịt mắt bắt dê đi ạ. "



Tư Noãn Thương cũng chạy đến ôm chân Tư Noãn Noãn.



" Đúng đó mẹ, chơi chơi... "



Cúi đầu nhìn hai con, môi Tư Noãn Noãn nhếch nói.



" Được thôi, vậy ai là người bị bịt mắt, ai là dê con đây? "



Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương bốn mắt nhìn nhau một lúc nói.



" Chúng ta sẽ chơi kéo búa bao, ai thua người đó bịt mắt nha. "



" Được. "



Thế là ngoài sân Lê Gia lúc này có một nhà bốn người bao gồm, hai lớn hai nhỏ kéo búa bao.
Thế là ngoài sân Lê Gia lúc này có một nhà bốn người bao gồm, hai lớn hai nhỏ kéo búa bao.



Người thua là Tư Noãn Thương, vì thế Tư Noãn Thương liền bị bịt mắt lại, sau đấy bắt đầu đi bắt ba con dê.



Cô bé dùng đôi chân nho nhỏ của mình đi về phía trước tay vơ vơ như tìm con mồi, tìm một lúc mãi không thấy, Tư Noãn Thương mím môi lại, đi quanh một vòng không bắt được bất kì một ai, bé con bực mình la lên.



" Không cho chơi trốn chỗ khuất đâu á... "



Nhưng bé bịt mắt nên làm sao biết được, từ lúc bắt đầu ngoài Tư Noãn Thiên chạy phải chạy trái ra thì Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm ngồi yên một chỗ.



Nhìn đứa con bảo bối chơi đến cực như vậy, Tư Noãn Noãn đang định đứng dậy đi giúp thì Lê Bá Sâm đã nhanh một bước.



" Để anh. "



Sau đấy anh ra ngoài, giả vờ như Tư Noãn Thương bắt được anh, ôm bé con lên hôn hôn lại quăng lên cao cao khen thưởng.



Tư Noãn Thương cười đến không khép được miệng.



Lê Bá Sâm được hai bé con bịt mắt, hai bé còn không quên vơ vơ cánh tay đầy thịt của mình lên hỏi số mấy, sau đấy chắc chắn Lê baba không nhìn thấy mới lôi kéo Tư Noãn Noãn chơi cùng.



Lê Bá Sâm trong lòng ấm lên, bắt đầu hô.



" Dê... dê đâu rồi... "



" Ta muốn ăn thịt dê... "



Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên cười khanh khách chạy trái chạy phải, Tư Noãn Noãn bị hai nhóc con nắm tay cũng phải chạy theo.



Lê Bá Sâm lại hô.



" Dê ơi... ta muốn ăn mi... a... a... " anh gầm lên như một người đang đói khát thèm thuồng.



Hai bé con càng thêm vui mà chạy loạn hô.



" Không cho ăn... "




" Không cho ăn... "



Lê Bá Sâm đi sang trái, lại đi sang phải, chơi mãi không bắt được ai, mồ hôi ướt cả áo anh.



Tư Noãn Noãn cũng rất mệt, khi cô đang đứng nghỉ ngơi, còn chưa biết trời trăng gì thì liền bị ôm lấy.



Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to, mà Lê Bá Sâm cũng kinh ngạc, anh không nghĩ sẽ bắt được cô nhanh như vậy. Như nghĩ ra gì đó, môi anh câu lên hô.



" Haha... ta bắt được dê rồi... ta phải ăn ăn... "



Khi anh đang định cắn thật thì Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên hoảng sợ khóc rống lên, Lê Bá Sâm cứng đờ, Tư Noãn Noãn cũng cứng đờ.



" Không cho baba ăn mẹ... ô ô... "



" Ô... ô... baba không được ăn mẹ. "



Hai bé con thông minh hơn người bao nhiêu thì lúc này ngốc nghếch bấy nhiêu a.



Lê Bá Sâm khép miệng lại, buông cô ra nhưng trong lòng thật sự không cam, anh còn chưa ôm đã a.



Tự mình gỡ khăn bịt mắt ra Lê Bá Sâm ôm một bé, Tư Noãn Noãn ôm một bé dỗ dành.



" Baba không ăn mẹ các con mà. "



" Nín nín nè. "



" Baba không ăn mẹ của các con mà... "



" Ngoan nè... "



" Ô... ô... "



Lê Bá Sâm mím môi, cũng không biết nên làm gì, bỗng nhiên anh hai mắt trừng to nói.



" Baba chỉ đang hôn hôn mẹ con thôi không hề ăn nha. "



Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên vừa nghe hôn liền nín khóc nhìn Lê Bá Sâm hỏi.



" Híc... thật không? "



Lê Bá Sâm gật đầu lia lịa chắc chắn...



- --------------



Bão 9/10 chương.