Người Vợ Nô Lệ

Chương 252 : Bất cứ thứ gì cũng như vậy đều phải có thứ gì đó trả gía mà

Ngày đăng: 01:12 30/04/20


Ý của cô là gì đây?



Tư Noãn Noãn cười nham hiểm nói.



" Để em hỏi anh họ của anh xem có tắm cho anh được không? "



" Khi tắm đấy em sẽ giúp anh cạo sạch những thứ cần cạo nha nha. "



" What? " Lê Bá Sâm nhíu mày.



Cô đang muốn cạo gì?



" Em sẽ giúp anh cạo sạch thật sạch nha nha chồng à. "



Lê Bá Sâm trong lòng trợn mắt, cô là đang muốn cạo sạch thứ nam tính đó?



Không... không thể được, ai đâu lại làm như vậy chứ.



Tư Noãn Noãn cười đặt biệt gian sảo.



Cô ngồi đó nói một lúc lâu cho đến khi có người từ nhà chính đến giục về thì cô mới đi về.



Lê Bá Sâm không còn nghe bất kì âm thanh nào nữa.



Nếu như sau này hỏi cái ngày anh cảm thấy bất lực nhất là ngày nào thì chắc chắn anh sẽ trả lời là trong khoảng thời gian anh phẫu thuật.



Nghe thấy nhưng không thể làm gì?



Nghe thấy tiếng nức nở của vợ của các con mà anh vẫn cứ nằm yên bất động...



Lê Bá Sâm vốn đang muốn ngủ đi để nhanh nhanh tỉnh lại thì một giọng nói quen thuộc vang lên.



" Con muốn tỉnh dậy hay vẫn ngủ tiếp? "



" Là ai? "



" Thằng ranh con, mấy bao nhiêu năm mà mày quên giọng của ba mày? "




" Ba? Lê Bá Lâm? "



" Mày còn dám gọi thẳng tên họ ba mày? "



" Sao ông lại ở đây? "



" Còn không phải ông nội mày! Ông ấy bảo ba nên hiển linh phù hộ để mày tỉnh còn trách tao ác độc chết sớm các thứ, ở dưới đó đợi ngày mẹ mày xuống cùng mà ngày nào ba cũng nghe ông mày chửi. Nói xem ba mày có sống yên được hay không? "



Lê Bá Lâm khó chịu nói. Nói đủ ông nhìn Lê Bá Sâm nói.



" Mày muốn tỉnh ngay hay đợi hồi phục rồi tỉnh? "



" Có ý gì? " Lê Bá Sâm lạnh lùng hỏi.



Lê Bá Lâm nói.



" Nửa năm sau mày mới p thtcó thể tỉnh, và mày sẽ không quên con dâu nhưng rất có khả năng mày phải bại liệt cả đời. "



" Còn tỉnh ngay? "



" Ngày mai mày tỉnh nhưng chẳng nhớ gì về con dâu, hơn nữa muốn có lại toàn bộ ký ức đã mất mày phải yêu lại vợ mày. "



Dừng một chút, Lê Bá Lâm lại nói.



" Bất cứ thứ gì cũng như vậy đều phải có thứ gì đó trả giá mà... ba có thể giúp mày tỉnh ngay nhưng việc có giữ được vợ hay không là do mày thôi. "



" Vì sao ông giúp tôi tỉnh được? "



" Mày hỏi ngu thế? Ba mày chết lâu rồi đương nhiên phải thừa hưởng gì đó từ tổ tiên biết chút ít cách giúp con cháu, và hôm nay nếu ba giúp mày rồi thì về sao mọi thứ là tự mày giúp mày, ba không thể giúp được nữa. "



Lê Bá Sâm suy nghĩ một lúc lâu khẽ đưa ra quyết định...



- ---



Tư Noãn Noãn đến nhà chính ăn cơm cùng Lê lão gia tử, Lê lão gia tử nhìn nhìn Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.




" Có khó chịu ở đâu không con? Nếu không hợp khẩu vị thì cứ gọi đầu bếp làm món khác nhé. "



" Nội đừng lo ạ! Con ăn được hết ạ! Mấy món này vô cùng thanh đạm và ít dầu mỡ nên con không hề thấy khó chịu đâu a. "



Lê lão gia tử gật nhẹ đầu hai ông cháu cứ ngồi đó ăn một lúc lâu.



Sau khi ăn xong, Lê lão gia tử nói.



" Một lát con đi vào phòng thờ với ta. "



" Dạ? "



" Dù sao thì con cũng nên đi thắp nén nhang cho ba của Bá Sâm mà, nên con đi cùng ta nha. "



" Vâng ông. "



Lê lão gia tử dẫn Tư Noãn Noãn lên phòng thờ.



Tư Noãn Noãn bước vào liền nhìn chằm chằm Lê Bá Lâm.



" Haha nhìn nó giống Bá Sâm lắm có đúng không? " Lê lão gia tử nhìn thấy gương mặt ngỡ ngàng của Tư Noãn Noãn làm ông bật cười nói.



Tư Noãn Noãn cười cười gật đầu nói.



" Đúng là rất giống. " dừng một chút Tư Noãn Noãn lại nói.



" Nhưng mà Bá Sâm đẹp hơn ạ. "



Lê lão gia tử đưa nhang cho Tư Noãn Noãn nói.



" Con cứ ở lại đây một chút đi. Ta đi ra ngoài. "



Tư Noãn Noãn gật đầu nhìn cánh cửa đóng, cô khẽ thắp một nén nhang, hai mắt ẩm ướt nhìn Lê Bá Lâm.



" Ba có nghe con nói không? Con là con dâu của ba là vợ của Bá Sâm... "



" Chắc nội cũng vì muốn con đến đây nói chuyện với ba nên mới để con một mình đấy. " hít một hơi sâu Tư Noãn Noãn nói.



" Chắc ba cũng biết con và Bá Sâm khó khăn lắm mới ở bên nhau nhỉ? "



" Hiện tại anh ấy vẫn còn hôn mê... ba có thể giúp anh ấy tỉnh lại nhanh đi hay không? "



" Khó lắm nhỉ? Nhưng mà nếu có thể xin ba hãy giúp. "



" Nếu để anh ấy tỉnh lại quên đi con cũng được, con sẽ ở bên anh ấy mà không rời đi... chỉ cần anh ấy có thể tỉnh lại thôi... "



" Ba à...