Người Vợ Nô Lệ
Chương 44 : Ta Muốn Ôm Chắt
Ngày đăng: 01:10 30/04/20
#BooMew
" Thế sau này khi cậu chủ nhìn ra chị là người tốt sẽ không còn đánh chị nữa có đúng không? " Aley hai mắt to tròn nhìn Tư Noãn Noãn hỏi.
Tư Noãn Noãn cứng họng, bất ngờ với câu hỏi của Aley, môi cô câu lên cười khổ, nuốt câu định nói, nhìn Aley cười nhẹ một cái nói.
" Đúng rồi nha! Một thời gian nữa, cậu chủ của Aley sẽ rất rất thương chị khi biết chị là người tốt. "
Aley hai mắt trừng to lặp tức vui vẻ nói.
" A, vậy là tốt rồi! Lúc đó Aley sẽ có em cùng chơi chung phải không? "
" Ừ nha. " Tư Noãn Noãn nặng nề gật đầu một cái.
Nói chuyện với Aley một lúc, Aley dọn chén đĩa lại tạm biệt chạy nhanh về biệt thự Lê Gia.
Tư Noãn Noãn nhìn từ căn nhà nhỏ của mình ra ngoài thấy căn biệt thự xa xa kia, cô cười chua xót.
" Sẽ tốt sao? Sẽ có em sao? Chắc chắn sẽ không rồi... "
Nước mắt đắng cay cứ thế tuôn xuống.
- ---
Trong phòng ngủ của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm ngồi một góc hút thuốc, trong đầu hiện về hình ảnh Tư Noãn Noãn cắn răng nhịn đau... lại nhớ những câu nói.
" Xin anh... ư... sẽ hư mất... "
" Đừng á... "
" Sâm... Sâm đừng mà... "
" Đừng đánh anh ấy... "
" Con nguyện ý... chính con nguyện ý để anh ấy đánh con... anh... anh ấy không có lỗi. "
" Là tôi mơ... mơ một ngày nào đó được anh nhìn được anh trân trọng... haha "
" Hôm nay, yêu. Ngày mai, không yêu. "
" Haha... lại bị lừa... mình một chút nữa lại bị đàn bà lừa. "
Lê Bá Sâm hút thuốc một hớp lại tự mình nói.
" Hối hận sao? Cô ta mới ở mấy ngày mà các người đã nghĩ cô ta tốt sao? "
" Một người ở gần tôi hơn 10 năm... cũng bỏ rơi tôi thôi không phải sao? "
" Tiền... trong mắt ai cũng là tiền. "
Lê Bá Sâm ngồi đó một lúc lâu, nhìn chằm chằm bàn tay của anh.
Đây là bàn tay anh đánh Tư Noãn Noãn, nhìn cô đau đến mím môi, nhìn cô đau đớn, nhìn cô chảy máu... tim anh cũng thắt chặt lại nhưng làm sao tin được.
Cái gì mà vừa gặp đã yêu toàn là giả dối... giả dối...
[ Chỉ đăng tại https://medoctruyenchu.net/storyDetail/55620568! Những nơi khác đều là ăn cắp ]
- ---
Thành Phố U, Nhà chính Lê Gia.
Lưu Hà Mi hai mắt đỏ ửng nhìn Lê Lão Gia Tử nói.
" Ba, ngày phải nhanh chóng bảo vệ cháu dâu, cô bé ngoan hiền nhưng Bá Sâm của chúng ta luôn vì chuyện cũ năm xưa mà xem cô bé như cỏ rác... con thật sự không thể nào khuyên nói."
Lê Lão Gia Tử, Lê Bá Thịnh nhíu mày hỏi.
" Con bé là người ở đâu? "
Lưu Hà Mi đưa túi văn kiện chuẩn bị sẵn cho Lê Bá Thịnh xem.
Lê Bá Thịnh càng xem càng nhíu mày lại nói.
" Cũng tại cô và thằng con trai kia của ta, ta đã nói chuyện tình cảm đừng ép, cứ bắt nó nuôi cái ý tưởng có hôn ước yêu 1 người, kết quả cô gái kia bỏ nó. " dừng một chút lại nhìn bàn thờ, mắt ông khẽ nhắm lại nói.
" Thằng đang ngồi trên bàn thờ cũng quá tài giỏi, nghĩ sao lại chết sớm hơn ta giờ những gì nó gây ra bắt ta thay nó giải quyết. "
Lưu Hà Mi nghe Lê Bá Thịnh nói chồng đã khuất của bà như vậy, tay khẽ nắm chặt khó chịu nhưng vẫn chân thành nói.
[ Chỉ đăng tại http://medoctruyenchu.net/storyDetail/55620568! Những nơi khác đều là ăn cắp ]
" Ba, khó khăn lắm Sâm nó mới có vợ, cô gái đó rất tốt... nhưng nếu Sâm cứ đánh nó như vậy... con bé sẽ bỏ đi mất... "
Lê Bá Thịnh mở mắt nhìn tờ giấy vài lần môi mấp máy nói.
" Nói với thằng Sâm, ta muốn ôm chắt, trong năm nay không có hủy bỏ quyền thừa kế của nó. "