Người Yêu Bí Mật Của Tổng Tài

Chương 17 :

Ngày đăng: 12:29 19/04/20


“Tổng giám đốc, tư liệu lại bị đánh cắp.” Hoàng Dật Lãng nghiêm túc nói.



“Có ảnh hưởng tới sản phẩm mới của công ty không?”



Hoàng Dật Lãng lắc đầu. “Tôi cố ý để hắn lấy cắp, tài liệu bên trong chỉ có một phần ba là thật.”



“Hắn có thể phát hiện ra không?”



“Theo như tình hình hiện tại, hẳn là không.”



“Bên Chấn Viễn có động tĩnh gì không?”



“Cũng không. Tôi đoán tên gián điệp muốn lấy được tư liệu hoàn chỉnh mới giao lại cho Chấn Viễn.”



“Tức là hắn có thể ra tay lần nữa?”



Hoàng Dật Lãng gật đầu. “Đúng vậy.”



“Tiếp tục làm rò rỉ tư liệu, tôi sẽ cho người lắp đặt camera quan sát ở phòng hai của Ban phát triển. Chỉ cần tên gián điệp hành động, chúng ta nhất định sẽ phát hiện ra.”



“Vâng.” Hoàng Dật Lãng gật đầu, nói. “Nếu không còn việc gì, tôi xin phép ra ngoài.”



“Vất vả cậu rồi.”



Lôi Khiếu nhìn theo Hoàng Dật Lãng rời đi, ánh mắt dần ngưng trọng.



Lấy cắp tư liệu công ty, phòng hai, còn có chiếc đĩa lạ trong cặp táp của Tiểu Thụy…



Tuy rằng Phương Thụy cũng nằm trong diện bị tình nghi, nhưng Lôi Khiếu tin tưởng Tiểu Thụy của anh không phải loại người vì ham vinh hoa phú quý mà bán đứng kẻ khác.



Nhưng còn có chuyện gì ẩn đằng sau nữa đây?



“Tổng giám đốc, đại diện của tập đoàn Smith đã đến.” Trợ lý Chu gõ cửa.



“Ừ, chuẩn bị họp đi.”



Trợ lý Chu gật đầu, đến gần nói. “Tôi đã nói chuyện với Phòng An ninh về việc lắp đặt camera ở phòng hai, họ nói phải chờ đến tối mọi người về hết thì mới lắp được.”



Lôi Khiếu gật đầu. “Giám sát thật chặt cho tôi.”



“Nhưng mà…” Trợ lý Chu hít một hơi, nói. “Phương Thụy cũng làm việc ở phòng đó.”



Lôi Khiếu nhíu mày. “Đây là việc công.”



Trợ lý Chu á khẩu, không biết phải nói sao.



***



“A Thụy, hôm nay lại phải làm thêm giờ nữa đó!” Trần Thiên Luân rên rỉ.



“Tất nhiên phải làm thêm rồi, hình như lần này công ty muốn tung sản phẩm mới ra thị trường sớm hơn dự định, đương nhiên phải làm thật nhanh.”



“Nhưng mà tôi còn phải hẹn hò!”



“Cái gì? Cậu lại có bạn gái rồi?”



“Hừ! Cái thái độ này là sao?” Trần Thiên Luân tức giận chỉ cậu. “Tôi có bạn gái thì không đáng vui mừng hả?”



“Vui chứ, tất nhiên là vui.” Phương Thụy cười lấy lệ. “Chẳng phải cậu đang rỗng túi sao?”



“Đâu có!” Trần Thiên Luân kêu lên phản đối. “A Vũ rất dịu dàng, cũng rất hiền nha!”



“A…” Phương Thụy kéo dài giọng. “Chưa gì đã gọi là A Vũ rồi. Xem ra tình cảm hai người rất tốt.”



“Tất nhiên!” Trần Thiên Luân đắc ý. “Tôi lúc nào cũng gặp may mà.”



“Thôi đi, đến khi nào cưới được người ta về thì hẵng nói.”




“Hừ! Đừng có xui dại tôi!” Trần Thiên Luân bĩu môi. “Trưởng phòng vẫn ở trong phòng trà nước kìa!”



“Thật sao? Cà phê pha xong rồi mà?” Phương Thụy nhấc tách cà phê lên hít hà. “Rất thơm đó!”



“Ừ, cậu một tách tôi một tách, còn một tách của trưởng phòng nữa.”



“Trưởng phòng thật tốt.” Phương Thụy nhấp thử một ngụm cà phê. “Rất thơm a.”



“Đúng vậy. Nhưng tôi muốn uống cà phê ở nhà A Vũ cơ.”



“Bây giờ cũng chẳng còn việc gì. Cậu cứ về trước đi.”



“Được chứ?” Mắt Trần Thiên Luân sáng lên.



“Được cái gì cơ?” Đinh Thiếu Ngạn cầm theo một tách cà phê đi tới, trên mặt nhàn nhạt ý cười.



“A Luân vội về hẹn hò!”



“Vậy cứ về đi!” Đinh Thiếu Ngạn nhìn đồng hồ ở cổ tay, cười nói. “Bây giờ vẫn kịp chứ?”



“Vẫn kịp! Tôi về trước đây!” Trần Thiên Luân vui vẻ đứng lên, vừa thu dọn đồ đạc vừa nghêu ngao hát.



Cộp cộp cộp, tiếng bước chân gấp gáp từ bên ngoài truyền đến, Trần Thiên Luân vừa cầm cặp táp định lao ra ngoài đã thấy có mấy Men In Black(1) cao lớn đứng chắn cửa chính.



“Không ai được cử động!” Trưởng phòng An ninh đứng ở cửa, lạnh lùng nói. “Đêm nay chỉ có ba người ở lại tăng ca sao?”



“Không, còn một người nữa.” Đinh Thiếu Ngạn đứng lên.



“Vậy lúc chín giờ hai mươi bảy phút thì có những ai?”



Ba người nhìn nhau. “Chắc là chỉ có ba chúng tôi.”



“Được, máy số 4708 là của ai?”



Phương Thụy căng thẳng, vội vàng nói. “Là của tôi, có chuyện gì vậy?”



Trưởng phòng An ninh gật đầu. “Cậu tên gì?”



“Phương Thụy.”



“Cậu không ngại để chúng tôi kiểm tra một chút chứ?” Trưởng phòng An ninh phất tay một cái, hai Men In Black lập tức tiến đến giữ chặt Phương Thụy, một người lục soát trên người cậu.



“Báo cáo trưởng phòng, không có.”



“Các người làm gì vậy?” Phương Thụy sợ hãi hỏi, cảm giác trên người bị lục soát khiến cậu phát buồn nôn/



“Đây là bàn làm việc của cậu?” Trưởng phòng An ninh kiểm tra mọi thứ trên bàn làm việc của cậu. Đến lúc nhìn thấy cặp táp của Phương Thụy… “Cái này cũng phải kiểm tra.”



“Các người đừng có quá đáng! Sao tự nhiên lục soát đồ của tôi!” Phương Thụy giãy dụa.



Trần Thiên Luân đứng bên cạnh cũng nói thêm. “Rốt cuộc có chuyện gì?”



Đinh Thiếu Ngạn kéo tay áo hắn, lắc đầu.



Trưởng phòng An ninh nhìn bọn họ một lúc, tiếp tục kiểm tra cặp táp của Phương Thụy. Một chiếc đĩa CDở bên trong. “Không phiền nếu tôi xem một chút chứ?”



Phương Thụy nghi hoặc nhìn chiếc đĩa trong tay hắn, vội kêu lên. “Cái đó là cái gì? Không phải đồ của tôi!”



“Thật sao?” Phản ứng khẩn trương như vậy làm Trưởng phòng An ninh hoài nghi, hắn vung tay lên, bảo thuộc hạ. “Đưa bọn họ đi.”



_________________________________________



Chú thích:



(1) Men In Black: Từ này bắt nguồn từ một bộ phim hài giả tưởng của đạo diễn Barry Sonnenfeld được ra mắt năm 1997 (phần 1), năm 2002 (phần 2) và phần 3 sẽ được công chiếu vào ngày 25/5/2012. Bộ phim dựa theo bộ comic Men In Black của Lowell Cunningham. Men in Black dùng để chỉ những người chuyên mặc đồ đen, đeo kính đen và làm những công việc bí ẩn như điệp viên, vệ sĩ… Tìm hiểu thêm về bộ phim Men in black tại đây.