Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!

Chương 52 : Đối tượng của phụ nữ mọi quốc gia

Ngày đăng: 18:48 30/04/20


Bà Mục nói như vậy khiến Lạc Thần Hi lại không dám nhận.



Cô... Cô cũng không phải là cháu dâu của bà Mục!



Nhưng cô đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần tim của Lục Văn Quân được giải phẫu cấy ghép thành công thì cô sẽ tìm cho bằng được lý do để ly hôn với Mục Diệc Thần!



Nếu không như vậy, lẽ nào phải giả mạo thân phận của người khác, sống cùng với một người đàn ông mình không có chút tình cảm nào mãi hay sao?



Mục Diệc Thần thấy khuôn mặt của Lạc Thần Hi hiện lên sự do dự, đôi mắt lóe lên, nắm chặt cổ tay của cô, khiến cho cô không cách nào tiếp tục loay hoay tháo cái vòng ngọc kia ra được nữa.



"Ngay cả bà nội mà cô cũng không nể mặt sao?"



"Tôi..." Lạc Thần Hi kinh ngạc nhìn hắn.



Không phải Mục Diệc Thần nên là người phản đối cô quyết liệt nhất nếu cô nhận lấy vòng ngọc này sao?



Bà Mục bày ra vẻ mặt thương tâm, "Cháu không nhận chiếc vòng ngọc này, nghĩa là không thích bà sao, không muốn làm cháu dâu của bà sao? Bà biết mà, một chân của bà đã bước vào…"



"Không có, bà ơi! Cháu rất thích bà, cũng thích cái vòng ngọc này, thật sự rất đẹp! Cháu cám ơn bà!"



Nhìn thấy bà bắt đầu ăn năn hối hận, Lạc Thần Hi ngay lập tức ngắt lời của bà.



Một giây sau bà Mục lật mặt, nở nụ cười, "Bà biết mà, cháu là một đứa trẻ tốt."



Lạc Thần Hi trợn to hai mắt, chuyện gì vậy chứ? Không phải vừa nãy bà nội còn muốn khóc sao?
Lạc Thần Hi và Mục Diệc Thần cùng đưa bà về phòng ngủ nghỉ ngơi, rồi tạm biệt trở về nhà.



Hôm nay bánh bao nhỏ nhảy nhót cả buổi trưa nên khi bò lên trên xe liền gối đầu lên đùi của Lạc Thần Hi ngủ say, cái miệng nhỏ không ngừng chóp chép, giống như còn nếm dư vị của bánh pudding ô mai vừa nãy.



Bên ngoài cửa xe, bóng đêm man mát.



Trong xe lại đặc biệt yên tĩnh.



Chỉ có tiếng hít thở theo quy luật của Đường Đường, từng nhịp từng nhịp một.



Không biết tại sao, Lạc Thần Hi bỗng nhiên có chút hoảng hốt, không nhịn được quay đầu nhìn sang người đàn ông ở bên cạnh.



Đúng lúc, Mục Diệc Thần cũng nhìn lại cô.



Khi bốn mắt chạm phải nhau, cô nhìn thấy con ngươi đen láy thâm trầm như mực kia, như né tránh cái gì đó, nhưng chỉ lướt nhanh qua, khiến cho cô không nắm bắt được.



Trên mặt của Lạc Thần Hi nổi lên vệt ửng đỏ nhàn nhạt.



Nhìn từ góc này, giá trị nhan sắc của Mục Diệc Thần đúng là ngược đời mà.



Ngũ quan hoàn mỹ không nói, ở khoảng cách gần như thế này, còn không nhìn thấy lỗ chân lông, da dẻ của hắn cũng quá đẹp!



Bỏ qua tính cách hung dữ của hắn, Mục Diệc Thận thực sự không thẹn với cái danh ông xã quốc dân, vừa có tiền vừa có nhan sắc vừa có thần thái.



Nếu như không phải hai người họ là loại quan hệ gây lúng túng này, thì làm sao cô có cơ hội được cùng Mục Diệc Thần ngồi chung một xe như thế này, biết đâu cô sẽ trở thành đối tượng ghen tị của phụ nữ mọi quốc gia?



"Lạc Thần Tâm..." Bỗng nhiên Mục Diệc Thần mở miệng.



Lạc Thần Hi nghi hoặc nhìn hắn.



Mục Diệc Thần mím môi, "Đầu óc của bà nội có chút hồ đồ rồi, vì thế, lời bà ấy nói, cô không nên nghĩ là thật."