Nguyện Giả Thượng Câu
Chương 105 : Hồ Ly chuyển thế
Ngày đăng: 14:40 18/04/20
“Vấn Vấn ướt nha.” Ngón tay của Lý Hâm nhanh nhẹn trượt vào giữa hai chân chưa kịp khép kín của Nghiêm Nhược Vấn, sau khi cảm giác được sự ẩm ướt của Nghiêm Nhược Vấn, rút ngón tay còn hơi ướt át đưa đến trước mặt nàng, biểu thị mình không nói sạo. Nghiêm Nhược Vấn không tự nhiên chuyển đầu qua một bên, không thèm nhìn hành động ác ý của Lý Hâm, hơn nữa hai chữ Vấn Vấn mà Lý Hâm gọi ra vừa thân mật lại cực kỳ cợt nhả.
“Vấn Vấn xấu hổ sao.” Lý Hâm vừa cười vừa nói, nàng đưa tay ôm lấy vòng eo của Nghiêm Nhược Vấn, ngón tay dạo chơi trên da thịt trắng nõn của nàng. Nghiêm Nhược Vấn so với mình còn muốn trắng hơn một chút, làn da trắng dưới tình huống động tình trở nên đỏ bừng, cực kỳ mê người, hận không thể làm bản thân cắn hai ngụm.
“Lý Hâm!” Nghiêm Nhược Vấn có chút tức giận cảnh cáo Lý Hâm, Lý Hâm càng ngày càng quá phận, Nghiêm Nhược Vấn đột nhiên có chút tưởng niệm Lý Hâm của trước kia, còn hơn con đại hôi lang (con sói xám) ở đối diện bây giờ, trước đây nàng chính là một con cừu nhỏ, cơ bản sẽ không làm trái ý tứ của mình.
“Ân? Có muốn tắm một cái không?” Lý Hâm biết rõ cố dùng thân thể của mình dựa vào Nghiêm Nhược Vấn, dán cực kỳ chặt chẽ, bộ ngực ấm áp đầy đặn ép vào lưng Nghiêm Nhược Vấn làm cho chúng trở nên có chút biến dạng, xúc cảm mềm mại tinh tế và độ ấm làm cho ngực Nghiêm Nhược Vấn có loại cảm giác quái dị, giống như kháng cự lại không giống kháng cự.
“Không cần dựa vào ta gần như vậy….” Nghiêm Nhược Vấn đối với hành động gần gũi đó có chút khó xử.
“Người ta nghĩ giúp ngươi tắm rửa.” Lý Hâm vô tội lên tiếng, nàng mở chốt của vòi hoa sen, nước nóng chảy xuống, làm cho thân thể cả hai đều ướt đẫm.
“Vấn Vấn… nơi này còn chưa có rửa qua…” Lý Hâm hơi thở dốc nhắc nhở, trời biết đạo khi nói ra những lời này, nàng cảm giác mặt mình đều phải nóng lên, nàng cũng muốn rụt rè một chút, trời biết rụt rè thứ này thật không phải nàng có thể giả vờ.
Nghiêm Nhược Vấn đương nhiên biết Lý Hâm nói là nơi nào, Nghiêm Nhược Vấn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt ửng hồng của Lý Hâm, bộ dáng quyến rũ động tình giống như có chút khó nhịn, nữ nhân này thật là rất mị rất yêu, mặc dù không có cảm giác đối với nữ nhân như Nghiêm Nhược Vấn đều sinh ra một loại ảo giác, muốn đối nàng làm chút gì.
Nghiêm Nhược Vấn nhìn gương mặt tràn ngập mong chờ của Lý Hâm, lần đầu tiên Nghiêm Nhược Vấn kinh sợ phát giác nguyên lai Lý Hâm cũng có nhu cầu, bản thân tựa hồ tận lực hạn chế thỏa mãn nàng, nghĩ lại mình kỳ thực rất ích kỷ. Nghiêm Nhược Vấn đột nhiên muốn phóng thích thỏa mãn Lý Hâm, nàng đại khái đoán ra bộ dáng được phóng túng của Lý Hâm, nhất định càng thêm yêu mị, Lý Hâm đời trước nhất định là hồ ly tinh chuyển thế. Nghiêm Nhược Vấn chậm rãi dời ngón tay về phía vùng đất đã cực kỳ ướt át giữa hai chân Lý Hâm, Lý Hâm thấy đầu ngón tay của Nghiêm Nhược Vấn trượt xuống vùng tam giác đó, vô luận là thị giác hay thân thể đều bị trùng kích chưa từng có, từng tế bào cũng đang gào thét.
Đến thời khắc này, Nghiêm Nhược Vấn rất có giác ngộ phá quán tử phá suất (chỉ thái độ bất cần, tựa như hành động tùy tiện đập vỡ bình (quán tử)), nếu đã muốn làm thì phải làm cho tốt. Lý Hâm nếu muốn thỏa mãn cả thể xác lẫn tinh thần, mình sẽ thỏa mãn nàng, Nghiêm Nhược Vấn làm việc luôn không thích dài dòng, một khi đột phá trở ngại trong tâm lý, làm việc sẽ trở nên lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), hơn nữa sẽ tận lực làm được tốt nhất.
“Tắm xong, chúng ta lên giường, làm đến khi thể xác lẫn tinh thần của ngươi thỏa mãn mới thôi.” Nghiêm Nhược Vấn có chút nghiêm nghị nói ra.