Nguyện Giả Thượng Câu

Chương 25 : Xa cách

Ngày đăng: 14:38 18/04/20


Tần Vãn Thư ngồi ở ghế bên cạnh người lái, khi Hàn Sĩ Bân thay nàng cài dây an toàn hôn nhẹ vào má nàng, sau đó ngồi lại trên ghế. Tần Vãn Thư ở Hàn Sĩ Bân ngồi lại ghế khi, nhắm mắt lại dường như là muốn nghỉ ngơi, Tần Vãn Thư biết mình lúc này không muốn cùng Hàn Sĩ Bân nói chuyện.



Hàn Sĩ Bân muốn mở miệng kiếm chuyện nói, nhưng khi nhìn đến Tần Vãn Thư nhắm mắt, liền từ bỏ, hắn nhìn Tần Vãn Thư tinh sảo sườn mặt suy nghĩ nữ nhân này thật sự là rất giống nữ thần cao cao tại thượng, mặc dù kết hôn hơn ba năm hắn vẫn không thể hiểu biết nàng hoàn toàn.



Bên trong xe cực kỳ im lặng, rốt cuộc qua một lúc lâu, Hàn Sĩ Bân kiềm chế không được, hắn biết Tần Vãn Thư không có ngủ thật.



“Em bây giờ hình như có chút không đúng…” Hàn Sĩ Bân mở miệng nói, hắn đối với cảm xúc của Tần Vãn Thư khá nhạy cảm.



Một lúc lâu sau còn không nghe được Tần Vãn Thư đáp lại, trong lúc Hàn Sĩ Bân cảm thấy Tần Vãn Thư sẽ không trả lời nghi vấn của mình, nàng chậm rãi mở mắt.



“Em có gì lạ lùng?” Tần Vãn Thư thản nhiên hỏi.



Hàn Sĩ Bân lại trầm mặc, bây giờ hắn còn không nghĩ ra được rốt cuộc hành động của nàng lạ lùng ở chỗ nào.



“Nếu em mệt mỏi vậy tiếp tục ngủ một chút đi, đến nhà anh sẽ gọi em.” Hàn Sĩ Bân quan tâm nói, có lẽ là thần kinh của minh hơi bị mẫn cảm.



“Ân.” Tần Vãn Thư nhẹ nhàng lên tiếng, tiếp tục nhắm mắt lại.



Hàn Sĩ Bân tâm tình đặc biệt bất an, từ lúc trở về bắt đầu trong lòng đã âm ỉ không dễ chịu.



Đến nhà Tần Vãn Thư đi vào trước tắm rửa, đúng lúc này di động của nàng vang lên.



Hàn Sĩ Bân nhìn chằm chằm vào túi xách một lúc, do dự thêm một hồi, mới mở túi lấy di động của Tần Vãn Thư ra.




“Ân.” Tần Vãn Thư gật đầu.



“Em sẽ không trách anh sao?” Hàn Sĩ Bân tiếp tục dò xét hỏi, nếu Tần Vãn Thư là loại nữ nhân nhân nhượng trượng phu, chuyện này không hẳn không thể giải quyết, miễn cho mình như thế vất vả chỉ sợ Tần Vãn Thư phát hiện ra dấu vết.



“Sẽ không, em sẽ chúc mừng cho anh.” Tần Vãn Thư vừa cười vừa nói.



Hàn Sĩ Bân vừa nghe xong cảm thấy Tần Vãn Thư quả nhiên là đang thử mình, một khi nghĩ đến Tần Vãn Thư nếu biết mình ngoại tình nhất định cùng mình ly hôn, Hàn Sĩ Bân cảm thấy mình càng phải cẩn thận hơn nữa.



“Tần Vãn Thư, em có yêu anh không?” Hàn Sĩ Bân hỏi.



“Anh không phải nói, em yêu anh hay không không quan trọng, anh chỉ cần yêu em là được sao?” Tần Vãn Thư hỏi ngược lại, thời điểm kết hôn năm đó, Hàn Sĩ Bân cũng hỏi qua vấn đề này, lúc ấy chính mình liền trả lời là “Em không biết yêu là cái gì, có thể em không yêu anh.”, lúc ấy Hàn Sĩ Bân là như vậy trả lời mình, nên mình mới đồng ý gả cho hắn.



“Nhưng là có đôi khi, anh cũng sẽ mệt mỏi.” Ba năm, còn không có thể làm cho Tần Vãn Thư yêu mình sao? Nghĩ đến Hàn Sĩ Bân cảm thấy rất thất vọng.



“Anh vẫn có thể lựa chọn lại.” Tần Vãn Thư nhìn Hàn Sĩ Bân ánh mắt nói, có lẽ ngay từ đầu mình chọn hắn là sai lầm.



“Sẽ không, anh sẽ không hối hận với lựa chọn của mình.” Hàn Sĩ Bân kiên định nói, hắn thật sự rất yêu Tần Vãn Thư, mặc dù có chút không đủ lý tưởng.



Tần Vãn Thư không trả lời, có lẽ có một ngày, mình có thể trả lại tự do cho hắn.



_________________