Nguyện Giả Thượng Câu

Chương 50 : Giáo dục giới tính

Ngày đăng: 14:39 18/04/20


“Ngươi mặc ít quá.” Tần Vãn Thư thấy Tả Khinh Hoan chỉ mặc một lớp áo mỏng manh bỏ chạy ra ngoài, sợ nàng bị cảm lạnh.



“Ngươi ở đây chờ một chút, ta lập tức trở lại.” Tả Khinh Hoan nói xong nhanh chóng chạy ngược về quán cà phê, cùng mấy người giúp việc nhắn nhủ vài câu, cầm xách tay và áo khoác bỏ chạy ra ngoài.



“Không cần vội.” Tần Vãn Thư thân thủ giúp Tả Khinh Hoan mở áo khoác giúp nàng mặc vào.



“Buổi tối muốn ăn cái gì?” Tả Khinh Hoan vừa nói vừa vươn cánh tay phối hợp với động tác của nàng.



“Những món đơn giản là được rồi.” Tần Vãn Thư không bao giờ đòi hỏi cầu kỳ về chuyện ăn uống.



——— —————— ——————–



Tả Khinh Hoan từ phía sau ôm lấy Tần Vãn Thư đang rửa chén, lần trước khi Tần Vãn thư rửa chén nàng vẫn muốn làm việc này, lần này cuối cùng có thể danh chính ngôn thuận thực hiện.



Thân thể của Tần Vãn Thư đột nhiên bị ôm trụ, nàng ngừng trong tay mọi động tác, nàng nhận ra Tả Khinh Hoan thực thích làm kẹo cao su dán trên người mình.



“Ngươi như thế nào thích dính lấy người khác vậy?” Tần Vãn Thư nhẹ giọng hỏi.



“Bởi vì là ngươi, ta mới muốn làm vậy.” Những người khác, mình mới không thèm đụng vào, Tả Khinh Hoan kiêu ngạo nói.



“Ngươi trở về phòng khách đi, ngươi ôm làm ta không thuận tiện rửa bát.” Tần vãn Thư phát hiện mình bị Tả Khinh Hoan ôm quá chặt.



“Ta rửa cũng được mà, tay của ngươi không thích hợp làm việc nhà.” Bàn tay của Tần Vãn Thư là cỡ nào quý giá? Quan trọng nhất là Tần Vãn Thư có một đôi tay cực kỳ xinh đẹp, nhỏ dài trắng nõn dùng để rửa chén thật là phí phạm.
“Ngươi là nữ nhân ngoan như vậy, nhưng ban đầu lại không bài xích nữ nhân như ta dụ dỗ ngươi, đây là vì cái gì chứ?” Nữ nhân này thế nhưng không có một chút sợ hãi tiếp nhận tình cảm của một nữ nhân khác, Tả Khinh Hoan cảm thấy thực vô cùng kỳ diệu.



“Cổ đại có những chuyện như đoạn tụ, long dương*, phân đào* không hiếm thấy, đế vương vì nam sủng cắt tay áo, thuyết minh là thật lòng yêu thích, không quan hệ đến giới tính. Hơn nữa thời Minh – Thanh, vùng Quảng Đông – Thuận Đức có nhiều tàm nữ (người phụ nữ nuôi tằm) thịnh hành phong tục không lấy chồng, nguyện cả đời làm xử nữ. Những tàm nữ này kết minh với nhau, lấy máu hứa hẹn, vĩnh viễn không gả, các nàng kết bái làm tỷ muội, thân mật như vợ chồng, họa phúc suốt đời không đổi, ta cảm thấy cảm tình như vậy thực chân thành tha thiết.” Tần Vãn Thư nhận thấy cảm tình và giới tính không có quan hệ, quan trọng là có thể nương tựa vào nhau không phân ly.



Tình cảm, kỳ thật Tần Vãn Thư là hy vọng cùng mình bảo trì thuần khiết quan hệ, kết bái làm tỷ muội, giống như những tàm nữ trước đây sao? Nhưng mình một chút cũng không muốn cùng Tần Vãn Thư bảo trì loại quan hệ trong sáng này.



“Tần Vãn Thư, ngươi không phải là muốn làm tỷ muội với ta chứ?” Tả Khinh Hoan không xác định hỏi.



Tần Vãn Thư lắc đầu, nàng có muội muội, nàng và muội muội sẽ không nghĩ đến có những hành động quá mức thân mật, có lẽ mình muốn một loại cảm tình xen lẫn thân tình và tinh yêu, vừa có thể thân mật như người yêu lại có thể giống như thân nhân.



“Vậy là tốt rồi.” Tả Khinh Hoan cảm thấy nếu Tần Vãn Thư chỉ muốn làm tỷ muội với mình, nàng quả thực có thể đập đầu vào tường tự sát, phải biết rằng mình đối Tần Vãn Thư có tràn ngập vô đạo đức và bất thuần khiết ý tưởng.



“Chuyện này rất quan trọng sao?” Theo quan điểm của Tần Vãn Thư, cảm tình là thiêng liêng hơn tất cả.



“Tình cảm rất trọng yếu nhưng thân thể đồng thời có thể được thỏa mãn, nếu có thể kết hợp cả hai vì cái gì muốn bỏ qua trong đó một loại phúc lợi chứ?” Tả Khinh Hoan hỏi ngược lại.



Tần Vãn Thư suy nghĩ một chút, cảm thấy có chút đạo lý.



Long dương*: Thời Chiến quốc có Long Dương Quân là một cậu học trò vô cùng khôi ngô tuấn tú. Anh ta được Ngụy vương say mê vô cùng, đồng sàng cộng chẩm (ăn cùng ngủ cùng), rất được sủng ái.



Phân đào*: Thời Xuân Thu Chiến Quốc, vua Vệ Linh Công đã từng say mê và sủng ái Di Tử Hà, một thanh niên thông minh, khôi ngô, tuấn tú. Di Tử Hà đã từng lấy xe của vua đi thăm mẹ bệnh mà chưa được sự đồng ý của vua và từng mời vua ăn quả đào do mình đã cắn. Vua không những phạt anh ta mà còn khen hiếu thuận với mẹ và yêu quí vua. Mối tình chia đào vì thế mà hay được nhắc trong dân gian bằng câu thành ngữ dư đào đoạn tụ.