Nguyện Giả Thượng Câu

Chương 53 : Bờ vực hôn nhân

Ngày đăng: 14:39 18/04/20


“Tiền phu nhân nếu không còn gì, ta có chuyện cần đi trước.” Lý Hâm buồn bực bản thân để làm chi không tự trọng dính chặt lấy nàng, người ta hơi chút tỏ vẻ quan tâm, đầu óc của mình lập tức đình chỉ hoạt động.



“Đợi chút, vô luận ngươi muốn bao nhiều tiền đều có thể, chỉ cần ngươi đồng ý mổ cho hắn, chữa khỏi cho hắn.” Nghiêm Nhược Vấn cao giọng với theo bóng lưng của Lý Hâm.



Lý Hâm nghe vậy, khẽ giơ lên khóe miệng, cực kỳ trào phúng, nếu mình yêu tiền vậy đã không coi thường vứt một trăm ngàn phí chia tay vào mặt nàng.



Nghiêm Nhược Vấn thấy Lý Hâm không có ý định quay đầu lại, có chút hoảng loạn, nàng biết yêu cầu hoang đường Lý Hâm đưa ra ngày hôm qua là thật.



“Lý Hâm, ngươi thật sự có thể chữa khỏi cho hắn chứ?” Nghiêm Nhược Vấn muốn có được đáp án khẳng định của Lý Hâm.



Lý Hâm dừng chân, nàng biết Nghiêm Nhược Vấn trong lòng đã có quyết định, nàng chính là thích tác phong của nữ nhân này, rất quả quyết, luôn kiên định với lựa chọn của bản thân.



“Ta không nắm chắc mười phần, nhưng ước chừng có bốn năm phần hy vọng, đương nhiên chuyện ngươi đáp ứng ta có thể chờ ta giải phẫu thành công cho Tiền Thiếu Văn sau, theo phòng giải phẫu đi ra mới bắt đầu có hiệu lực.” Lý Hâm thế này mới quay đầu lại nhìn Nghiêm Nhược Vấn.



“Tốt lắm, quyết định như vậy đi.” Nghiêm Nhược Vấn đồng ý giao dịch với Lý Hâm, nợ nần luôn cần trả dứt, nàng thiếu Tiền Thiếu Văn ân tình cũng nên đến thời điểm báo đáp, thiếu Lý Hâm tình cảm cũng cần phải chịu trách nhiệm.



Lý Hâm thấy Nghiêm Nhược Vấn đã đồng ý yêu cầu của mình, trong lòng có chút phức tạp, một phần mất hứng vì Nghiêm Nhược Vấn có thể vì Tiền Thiếu Văn hy sinh đến tận cùng, một phần cao hứng là nếu giải phẫu thành công, Nghiêm Nhược Vấn sẽ chấp nhận ly hôn với Tiền Thiếu Văn, trở thành tình phụ của mình, khi đó Nghiêm Nhược Vấn không còn là Tiền thiếu phu nhân mà thuộc về Lý Hâm, mình liền danh chính ngôn thuận làm người yêu của nàng.



“Nghiêm Nhược Vấn ta nói rồi, ta sẽ đợi có một ngày nào đó ngươi chỉ thuộc về một mình ta.” Lý Hâm đi đến trước mặt Nghiêm Nhược Vấn, nhẹ nhàng vuốt ve hai gò má của nàng, ghé vào bên tai nàng vô cùng ôn nhu nói, nhìn thoáng qua như hành động thân thiết giành cho người yêu, càng nhiều là Lý Hâm đang tuyên thệ quyền sở hữu.




“Anh có chỗ nào không tốt chứ?” Hàn Sĩ Bân không cam lòng hỏi.



Tần Vãn Thư cảm thấy hiện tại nói như thế nào, Hàn Sĩ Bân cũng nghe không lọt tai, nên nàng không tiếp tục giải thích.



“Tôi lên lầu đổi bộ quần áo khác sau đó trở về Tần gia, buổi tối sẽ gọi người đến dọn dẹp những thứ còn lại, chúng ta chính thức tách ra.” Tần Vãn Thư biểu tình lạnh lùng như trước nói, bây giờ, Hàn Sĩ Bân mới chính thức lãnh hội đến sự tuyệt tình của Tần Vãn Thư, nữ nhân này một khi quyết định chuyện gì sẽ rất khó vãn hồi, kẻ kia như thế nào có thể hấp dẫn nàng chứ?



“Tần Vãn Thư, rốt cuộc kẻ kia có chỗ nào có thể thu hút em?” Hàn Sĩ Bân hướng bóng lưng của Tần Vãn Thư quát lớn.



Tần Vãn Thư hơi kéo dài bước chân nhưng không có dừng lại trả lời nghi vấn của Hàn Sĩ Bân, chỗ nào của Tả Khinh Hoan thu hút mình, nói thật ra, mình cũng không rõ, Tả Khinh Hoan không có chỗ nào đặc biệt ưu tú, nhưng cùng nàng chung đụng lại luôn cảm thấy thoải mái, cảm giác được thả lỏng cả về thể xác lẫn tinh thần, đây là điều mà Hàn Sĩ Bân không thể cho mình.



Tần Vãn Thư trở về Tần gia, Hàn Sĩ Bân vẫn cứ muốn cùng nàng trở về.



“Các con đang giận nhau?” Tần Chính có phần bất ngờ, tôn nữ và Hàn Sĩ Bân từ lúc kết hôn đến nay cảm tình luôn tốt, cho tới bây giờ cũng không hề xích mích, bầu không khí giữa hai người có điểm không thích hợp.



“Gia gia, con quyết định ly hôn với Hàn Sĩ Bân.” Tần Vãn Thư chỉ bình tĩnh nói ra một câu, thế nhưng câu nói này khiến cả Tần gia lâm vào rung động, so với tiếng nổ của bom còn muốn vang dội hơn nhiều.



_________________