Nguyện Giả Thượng Câu

Chương 81 : Gieo nhân nào gặt quả nấy

Ngày đăng: 14:39 18/04/20


“Tần Vãn Thư, cô nàng mới là nguyên nhân chính để em không ly hôn không được có phải hay không?” Hàn Sĩ Bân vẻ mặt u ám, nghiến răng nghiến lợi hỏi.



“Có lẽ, thế nhưng mọi việc đều có nguyên nhân mới ra kết quả, bắt đầu là do anh gieo hạt, hiện tại mới thành quả, người phải hỏi lại bản thân phải là anh mới đúng.” Tần Vãn Thư ôn hòa nói, nếu như không phải Hàn Sĩ Bân, mình căn bản sẽ không quen được Tả Khinh Hoan.



“Em có ý gì?” Hàn Sĩ Bân không phải hoàn toàn không biết ngụ ý của Tần Vãn Thư, chẳng qua là không muốn thừa nhận mà thôi.



“Nếu không phải anh bất trung trước, em như thế nào nhận thức Tả Khinh Hoan đây?” Sự việc đã tới nước này, không cần phải che che giấu giấu nữa, Tần Vãn Thư trong lòng trái lại có chút thoải mái.



“Cho nên, em muốn trả thù anh?” Hàn Sĩ Bân hỏi, tuy rằng bản thân mình sai trước, thế nhưng Tần Vãn Thư cũng làm quá, cảm tình và thân thể của nam nhân vốn có khả năng phân tách, hắn không thừa nhận mình phản bội nàng về mặt tình cảm, hắn vẫn luôn đặt Tần Vãn Thư ở vị trí quan trọng nhất.



“Có lẽ ban đầu là như thế, nhưng sau lại trở thành giả diễn thực làm, nhân sinh luôn tràn ngập kết quả bất ngờ như trong kịch.” Tần Vãn Thư hờ hững nói, tránh nặng tìm nhẹ, nếu Hàn Sĩ Bân cho rằng mình muốn trả thù, coi như là mình đang trả thù đi. Do mình chủ động trêu chọc Tả Khinh Hoan, cùng với việc Tả Khinh Hoan chủ động tìm mình, điểm giận chó đánh mèo này hoàn toàn bất đồng. Tần Vãn Thư không hy vọng Hàn Sĩ Bân giận chó đánh mèo, đi tìm Tả Khinh Hoan gây rối.



“A, em nói đến nhân quả sao, nếu không phải em bị lãnh cảm, không cam tâm tình nguyện thỏa mãn anh, tại sao anh phải đi tìm những nữ nhân khác?” Hàn Sĩ Bân chất vấn, hắn không cảm thấy vấn đề bắt đầu từ bản thân mình.



“Cho nên, nếu chúng ta không có biện pháp giải quyết mâu thuẫn này, tốt nhất là ly hôn, anh muốn tìm nữ nhân nào giải quyết, em hoàn toàn không có ý kiến.” Tần Vãn Thư cảm thấy dây dưa lần lữa tại vấn đề này đã không còn ý nghĩa gì nữa.



“Nếu cô thật sự bị lãnh cảm, tôi cũng đành chấp nhận, đằng này cô không có, không phải cô được Tả Khinh Hoan *chiều chuộng* thực thỏa mãn sao, giả vờ băng thanh ngọc khiết cho ai xem, bất quá cũng là một dâm phụ mà thôi…” Giận quá mất khôn, Hàn Sĩ Bân đem toàn bộ những câu lăng mạ đều nói ra, hiện tại hắn làm sao còn có một phần tu dưỡng hay khí độ của công tử thượng lưu.
Thế nhưng Tả Khinh Hoan rất nhanh đã phát hiện được, bản thân đuổi không kịp Tần Vãn Thư, nàng không nghĩ tới thể lực của Tần Vãn Thư tốt như vậy, vậy mà hơi vận động trên giường một chút đã nói mệt, thì ra là gạt người ta.



Tần Vãn Thư chạy chậm lại, Tả Khinh Hoan mới thở hổn hển đuổi kịp.



“Mới được vài phút đồng hồ, nhìn ngươi mệt như vậy.” Tần Vãn Thư dừng chân, cười trêu chọc nói, tuổi trẻ như vậy mà chạy không bằng mình, xem ra Tả Khinh Hoan rất ít khi vận động.



“…ít nhất… có một ngàn mét rồi, không mệt mới là lạ.” Tả Khinh Hoan thân thủ cầm tay Tần Vãn Thư, nàng chính là thích chậm rãi tay trong tay tản bộ, so với chạy bộ lãng mạn hơn nhiều.



“Sau này phải thường xuyên chạy bộ mới được.” Tần Vãn Thư vươn tay sửa lại phần mái do vừa mới chạy mà có chút tán loạn cho Tả Khinh Hoan, dung nhan Tả Khinh Hoan trong ánh hoàng hôn vàng nhạt dìu dịu của mặt trời chiều, xinh đẹp có chút không thực, làm cho Tần Vãn Thư trong lúc nhất thời có phần ngơ ngẩn say mê, hiện tại Tả Khinh Hoan trong lòng của Tần Vãn Thư không thể nghi ngờ là đẹp nhất trên đời.



Hoàn toàn không phát hiện có một chiếc xe đậu ở cách đó không xa, trong xe ngồi một nam nhân với sắc mặt lo lắng.



Hàn Sĩ Bân rời khỏi biệt thự nhưng không có lái xe đi hẳn, hắn vẫn ngồi trong xe, nhớ tới chuyện xảy ra gần đây, càng nghĩ càng phẫn nộ hơn, cảm giác bản thân bị hai nữ nhân lừa gạt. Thời gian gần đây nữ nhân xuất hiện quanh hắn có chút kỳ lạ, từ chuyện biểu hiện của Tả Khinh Hoan trở nên bất thường sau khi mình đi công tác trở về, sự lạnh nhạt của Tần Vãn Thư, lừa mình ký vào thỏa thuận ly hôn, còn có hình ảnh thân mật làm cho trái tim của hắn đau đớn, nhìn về phía hai bóng dáng cách đó không xa vừa nói vừa cười, biểu hiện cực kỳ thân thiết và ân ái của hai nữ nhân đó làm cho thần kinh vốn đã phẫn nộ của hắn càng kéo căng hơn, toàn bộ tức giận và ghen tị tại một khắc đạt đến đỉnh điểm, bàn tay hung hăng nắm chặt vô – lăng, gân xanh lộ rõ ra ngoài, hai con tiện nhân chết tiệt, hắn sẽ không buông tha tùy các nàng tiêu dao khoái hoạt, ma xui quỷ khiến, Hàn Sĩ Bân giẫm mạnh vào chân ga, tăng thêm tốc độ, chiếc xe giống như con ngựa bất kham đâm thẳng về phía trước.



Tả Khinh Hoan tinh mắt phát hiện có một chiếc xe hướng các nàng bay tới, nguy hiểm tới gần, Tả Khinh Hoan theo bản năng dùng sức đẩy Tần Vãn Thư sang một bên, còn thân thể của nàng lại bị tông trúng, bay ra xa.