Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 122 : Dị Huyền Tông Đến

Ngày đăng: 16:44 30/04/20


Mười hai ngày. 



Doanh Thiên chính xác đã ngủ mười hai ngày, hôm nay hắn mới tỉnh dậy. 



Lúc này, hắn đi ra ngoài, vươn vai một lượt, hít thở một chút không khí trong lành, thư giãn gân cốt một chút. 



Thậm chí, có thể nghe thấy trong cơ thể hắn phát ra tiếng động cực kỳ mãnh liệt, tựa như bên trong thân thể hắn có từng đầu giao long đang va chạm vậy. 



Hắn chậm rãi đem ra một bầu rượu, rượu này chính là lúc trước pha lấy ba loại thánh tửu kia. 



Doanh Thiên lập tức uống xuống một ngụm lớn. 



Sảng khoái, cực kỳ sảng khoái, trải qua mười hai ngày say giấc, Doanh Thiên chính là cảm thấy tinh thần ý chí biến chuyển rất tốt. 



Mười hai ngày này, Thập Đại Linh Căn liên tục uẩn dưỡng hắn linh hồn, cũng để cho hắn điều tức lại chính mình trạng thái,  để cho hắn tinh thần trở nên sung mãn. Không còn mệt mỏi như trước. 



Doanh Thiên đi tới bên cạnh một cái hồ lớn, giữa hồ dựng lên một cái đình nghỉ mát,  trong hồ các loại trân quý thủy ngư bơi lội, thần liên từng đóa tỏa ra quang mang vô cùng đẹp đẽ. 



Hắn không có chần chừ, lập tức tiến tới cái đình nghỉ mát này. 



Lúc này, tại bên trong, chỉ có một bộ bàn ghế đá, bên trên bàn bày lấy một bàn cờ đã xếp sẵn, ngoài ra còn một đĩa hoa quả, tất nhiên là cực kỳ trân quý hoa quả. 



Doanh Thiên mỉm cười nhìn bàn cờ này một chút, sau hắn nhẹ nhàng nhấc lên một quân cờ đặt xuống. 



Hắn đặt xuống quân cờ kia thời điểm, lập tức bàn cờ trở nên biến hóa khôn lường, lúc này bàn cờ đã không còn là bàn cờ, mà là đại đạo luân chuyển, từng con cờ giống như đại đạo pháp tắc xen kẽ cực kỳ huyền ảo mà kết nối với nhau. 



"Không nghĩ tới, đại nhân kỳ thủ lại như vậy cao siêu".



Lúc này, một cái thân ảnh đã xuất hiện bên trong đình. Hắn lộ ra một vẻ kích động nhìn chằm chằm bàn cờ kia nói ra:"Tiêu nhân tốn hao năm vạn năm, đều chưa có thể giải được cái này thế cờ, vậy mà đại nhân chỉ cần một nước đâu".



Người này, chính là lão giả lúc trước đánh cờ cùng Xà Ảnh, hắn cũng chính là Thần Lôi Sơn Chủ Sở Kiến Phong. 



Sở Kiến Phong tu vi thực lực không tệ, chính là Thần Hoàng Nhất Trọng Thiên. 



Người ngoài vốn nghĩ hắn bất quá là tiếp cận Thần Hoàng mà thôi,  nhưng rất ít người biết, hắn đã là Thần Hoàng từ lâu. 



"Chẳng lẽ, Xà Ảnh tiểu tử kia không có giúp ngươi giải".  Doanh Thiên không khỏi bật cười.



"Xà Ảnh tiền bối nói, ngài ấy không dám múa rìu qua mắt đại nhân".  Sở Kiến Phong không khỏi cười khổ. 



Nghe vậy, Doanh Thiên không khỏi lắc đầu:"Hắn hay là quá cẩn thận, cẩn thận đến nhát". 




Ung Chính không khỏi cười nói ra:"Thành Thiếu Chủ nói đùa, vấn đề này cũng không phải do ta làm chủ. Trước không nói chúng ta Đại Tiểu Thư có đồng ý hay không,  còn có lão tổ tông bên trên". 



Thành Đô trên khóe miệng cười nhạt, hắn nói ra:"Hai phái liên hôn đại sự, nào có thể nói đùa, hôm nay vãn bối đến, là thật lòng muốn cầu hôn Đại Tiểu Thư". 



Dừng một chút Thành Đô lại nói tiếp:"Gần đây hai phái thường xuyên xảy ra mẫu thuẫn, cái này là vì Dương Hành Thiên Vực hai bên đều có địa phận, nên mới xảy ra cơ sự như vậy, cho nên Dị Huyền Tông muốn nhân việc này cùng quý phái kết thân, sau này sẽ cùng nhau phát triển". 



Dương Hành Thiên Vực, đây là một tòa thiên vực rộng lớn ở vào chính giữa Dị Huyền Tông cùng Thần Lôi Sơn. 



Năm xưa hai bên đã định ra mỗi người quản lý một nửa tòa Thiên Vực này, trải qua năm tháng đều rất hòa bình, nhưng là thẳng cho đến ngàn năm gần đây, Dị Huyền Tông thường xuyên xâm lấn cùng gây hấn, mới khiến cho hai bên mâu thuẫn. 



Nghe Thành Đô nói vậy, Ung Chính trong lòng cười lạnh, nhưng là bên ngoài vẫn bình thản nói ra:"Nếu như ta nhớ không lầm, chính Dị Huyền Tông là bên khiêu khích trước tiên". 



"Cái này tiền bối không rõ, Dương Hành Thiên vực vị trí xa xôi, Dị Huyền Tông cũng không có chú ý tới, đến lúc biết được, đã là xảy ra mâu thuẫn, dù sao bên dưới quản hạt không minh đều là thuộc về lỗi của Dị Huyền Tông, cho nên hôm nay dâng lên chút lễ mọn,  mong Thần Lôi Sơn nhận lấy". 



Nói đoạn,  Dị Huyền Tông cho người lấy ra mười chiếc hộp nhỏ. Mười chiếc hộp nhỏ này niêm phong đến vững chắc, không biết bên trong là cất món đồ gì. 



Chỉ thấy mấy người mở ra. Lập tức, khắp tòa đại điện này quang mang lập tức chói lọi,một cỗ đan hương thơm ngát nồng nặc lan tỏa. 



Nhìn kỹ lại một chút, chỉ thấy bên trong những chiếc hộp kia có lấy một khỏa đan dược lóng lánh. 



Nhìn thấy những đan dược này, Ung Chính không khỏi ngạc nhiên kêu lên:"Là Huyền Cảnh Đan? ". 



"Đích xác là Huyền Cảnh Đan".  Thành Đô mỉm cười nói. 



Nói về đan dược, Thần Giới phân chia làm Phàm, Chân, Linh,Huyền, Địa, Thiên, Vương, Đế, Tiên Phẩm 9 loại. Mỗi loại ba cấp thượng, trung, hạ. Ngoài ra còn có cực phẩm. Chỉ là cực phẩm cực kỳ ít ỏi mới có thể luyện chế ra được.  



Trong đó lấy từ Phàm, Chân, Linh, Huyền, Địa Phẩm đan dược là phàm nhân phục dụng, từ Thiên Phẩm trở lên phù hợp cho Thần Cảnh tu sĩ. 



Mà Huyền Cảnh Đan, thuộc về Vương Phẩm thượng giai đan dược,  một viên có thể để cho Thần Cảnh tu sĩ có đến 100 vạn năm thọ nguyên, phục dụng tối đa 3 viên. 



Đây tuyệt đối là đan dược trân quý, vậy mà Dị Huyền Tông có thể lấy ra mười viên, đây coi như là đầy đủ thành ý. 



Ung Chính nhìn chỗ đan dược kia, con mắt không khỏi nhấp nháy, hắn rất là muốn nhận lấy chỗ đan dược này, nhưng là cái này hắn không thể làm chủ. 



Mặc dù nói lấy Thần Lôi Sơn thực lực, muốn lấy ra mười viên Huyền Cảnh Đan không khó, nhưng là tuyệt đối phải chi ra một khoản khổng lồ tài phú. Chỉ riêng mười rương đan dược này, có thể để cho Thần Lôi Sơn mấy vị Thần Vương đỉnh cấp kia kéo dài thọ nguyên. 



Ung Chính không khỏi ho khan, hắn một bộ chính chính nói ra:"Cái này, để ta thông báo lên trên lão tổ, để hắn quyết định".



P/s: Mẫu thân ta bệnh, mấy ngày tới sẽ nhập viện, ước chừng 3 hôm sẽ không có chương, chư vị thông cảm.