Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 20 : Hoài Nghi Nhân Sinh

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Doanh Thiên cầm lấy chiếc hộp thuỷ tinh đằng sau liền nói “Tiểu tử, vận toàn lực phong bế nơi này cho ta”.



Vấn Thiên vẻ mặt ngưng trọng, hít sâu 1 hơi sau đó xếp bằng ngồi xuống. Hắn chuẩn bị toàn lực phong bế nơi này. Bởi vì hắn biết việc Doanh Thiên sắp làm, tuyệt đối là gây ra khủng bố động tĩnh. Không che đậy lại sẽ kinh động tới đám người kia. Đây là phiền phức lớn.



Bọn người Thanh Hư, Huyết Tỳ cũng cảm nhận được vẻ ngưng trọng của Vấn Thiên. Không ai nhắc ai liền thành thật tìm 1 chỗ ngồi xuống yên lặng theo dõi, chỉ thấy trên người Vấn Thiên toát ra từng đầu đại đạo pháp tắc vờn quanh. Chính là có tới mấy vạn đạo. Thấy cảnh này Thanh Hư còn giữ được bình tĩnh. Thế nhưng Huyết Tỳ thì là trợn mắt há mồm thật là lớn, hắn cái này Thần Vương đại đạo cũng chỉ có chưa đầy một trăm cái, hơn nưa đa số cũng chỉ là chi đạo. Đại đạo 3000 chi đạo 10 vạn. Hắn chỉ nghĩ Doanh Thiên tiện tay ban phát gần vạn đầu pháp tắc đại đạo cho bọn hắn đã là kinh khủng. Thế nhưng cái tên kia đệ tử của hắn liền có tới mấy vạn đạo đại đạo pháp tắc. Đây là không có thiên lý a.



Thanh Hư thì là nhìn chằm chằm 1 đầu lớn nhất đại đạo pháp tắc lớn nhất lẩm bẩm “Thái Sơ đại đạo một trong Sinh Mệnh Đại Đạo”.



Đây là Vấn Thiên chủ tu đại đạo, gọi là Sinh Mệnh Đại Đạo, đây là một trong 36 loại Thái Sơ Đại Đạo. Người tu sinh mệnh chi đạo có thể nói là sống dai nhất, bởi vì bọn hắn sinh cơ gần như là vô tận. Đó cũng là lý do vì sao Vấn Thiên nhiều lần như vậy bị vây công trọng thương thế nhưng vẫn có thể sống sót thoát ra.



Sau đó phía sau Vấn Thiên lại xuất hiện lên một hư ảnh, đó là một cây lớn trúc, cây trúc này cành lá rậm rạp, mỗi một cái lá, mỗi một cành trúc đều tản mát vô tận sinh cơ, trên cây tràn ngập đạo văn ảo diệu. Cây trúc này xuất hiện, ngay lập tức 1 cỗ sinh cơ bàng bạc phả vào mặt mọi người, đám người Ma Âm, Mộng Điệp hít thở lấy liền cảm thấy giống như là trẻ ra mười tuổi, đây là một cảm giác vô cùng sảng khoái.



Liền Thanh Hư cũng cảm thấy bên trong Thức Hải của hắn Khổ Trúc cũng rục rịch, hắn nhìn lại cây trúc kia thì thào nói “Thuý Linh Thiên Trúc, mặc dù k được xếp vào thập đại linh căn thế nhưng là so với Khổ Trúc liền không kém chút nào”.



Tiếp theo đó sau đầu Vấn Thiên lại hiện ra một cái lớn chân mệnh, chân mệnh này đế hoàng uy áp tản mát. Trong mắt đám người Huyết Tỳ lúc này Vấn Thiên giống như một tôn Vô Địch Thần Đế. Hắn chỉ ngồi đó thế nhưng lại mang tới một cảm giác không thể lay chuyển. Tựa hồ ngươi có đem cả một toà thế giới ném vào cũng không thể lay chuyển hắn mảy may.



Một màn tiếp theo liền khiến bọn hắn càng là trợn mắt há mồm, chân mệnh của vấn thiên không ngừng xuất hiện 10 cái, 20 cái,...100 cái,.....400 cái...... không ngừng tiếp tục gia tăng.



Huyết Tỳ thất thanh hô “ ông trời à, như thế nào chân mệnh lại như thế nhiều, đây là rau cải trắng sao,...... 5000 cái.... không 8 ngàn,..... Thiên à........ đây là.... đây... là..... 8 vạn 8 trăm 88 cái chân mệnh. Đây là mơ sao, không phải trong truyền thuyết tối đa cũng chỉ là 81 cái chân mệnh sao, cho dù là Thần Đế trên kia trên kia cũng chưa từng nge qua ai có 81 chân mệnh”. Huyết Tỳ vừa hô vừa thở dốc. Khó trách hắn như vậy thất thố. Bởi vì cái này quá sức tương tượng của hắn. Đây đã đánh vỡ thường thức của hắn, hắn thậm chí hoài nghi nhân sinh, cho rằng đây là mơ.




“Hắn thật còn sống sao”.



“Hắn trở về chúng ta liền phiền phức”



“Hừ, chúng ta đem hắn giết 1 lần, thì có thể giết hắn lần 2”



“Chỉ cần hắn xuất hiện, bằng mọi giá đem hắn gạt bỏ”.



Ngay lúc này nguyên thuỷ vũ trụ có rất nhiều tồn tại cổ lão đều bị kinh động tới. Bọn hắn nhao nhao thức tỉnh. Kẻ không biết thì bấm tay thôi diễn, thế nhưng là tính mãi k ra. Kẻ hiểu chuyện thì im lặng phủ bụi xuống. Bởi vì bọn hắn biết “người kia” trở về, vũ trụ này sẽ không còn yên ổn bao lâu, bởi vì bọn hắn biết “người kia” kinh khủng đáng sợ như thế nào.



....



Doanh Thiên cũng biết mình gây ra động tĩnh lớn liền cười nói “Cũng may liền che lại kịp, nếu để bọn chúng tìm tới liền rắc rối”.



Vấn Thiên gãi đầu xấu hổ nói “Sư Tôn trách tội, đệ tử một đạo pháp thân này liền không đủ lực.



“Không trách ngươi, vất vả rồi “. Doanh Thiên gật đầu.