Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 202 : Thiên Tôn Chi Uy

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


Ở mảnh Hư Vô hủy diệt kia, lúc này có thể nhìn thấy hai cái thân ảnh to lớn không gì sánh được kia.



Lúc này đây, Hạo Thiên Thiên Đế khí tức cấp tốc suy yếu. Hiển nhiên thi triển ra một chiêu kia, là dốc hết hắn toàn lực.



Thiên Đế Thiên Đạo Thân lúc này khắp nơi đều là rách nát, toàn thân vết nứt chằng chịt, rất có thể sẽ tùy thời mà sụp đổ.



Treo trên đỉnh đầu hắn Thiên Đế Ấn cũng là ảm đạm vô quang, cần phải có thời gian khôi phục.



Càng đáng sợ là, trước ngực Thiên Đế Thiên Đạo Thân bị đâm thủng ra một cái động lớn, trực tiếp công phá hắn phòng thủ, xuyên thẳng qua hắn chân thân.



Ở thời điểm này, trước ngực Hạo Thiên Thiên Đế cũng tương tự thủng ra một cái lỗ lớn, có thể nhìn xuyên ra phía sau, trong vết thương còn có dung nham hỏa diễm thiêu đốt hừng hực.



Hắn hị thương không nhẹ, nếu không muốn nói là trọng thương.



Hạo Thiên Thiên Đế cẩn thận xem xét mình thương thế, trong lòng ngưng trọng.



Vừa rồi xuất thủ một chiêu kia, là hắn đòn sát thủ. Đây là điều động hắn một thân lực lượng, lại mượn tới lịch đại Thiên Đế một phần lực lượng, thêm với Thiên Đạo chi lực, đây cơ hồ đã là vô địch trong tầng thứ Đạo Quân, Đạo Tôn.



Thế nhưng là dạng này tuyệt thế một kích, lại cũng chỉ cùng Phù Đổng Thiên Vương ngang nhau, không có chiếm chút nào lợi thế, đã vậy còn bị phản chấn tới trọng thương.



Đối diện hắn Phù Đổng Thiên Vương cũng không chút nào khá hơn, hắn Phù Đổng Đạo Chiến Thân khắp nơi tàn phá, nhiều chỗ đã sụp đổ hoàn toàn.



Mà Phù Đổng Thiên Vương chân thân cũng tất nhiên chịu trọng thương.



Lúc này, Kim Qua Thiết Mã đã tách ra, trở về nguyên hình, trên thân cũng có không ít vết nứt, rõ ràng là vì bảo hộ Phù Đổng Thiên Vương mà nó chịu trong kích.



Phù Đổng Thiên Vương phun ra một ngụm máu, cười lớn mà nói:"Tiểu tử, ngươi rất mạnh đấy, không hồ là Thiên Đạo trọng điểm bồi dưỡng, không thêm mấy trăm vạn năm, có lẽ ngươi có thể vấn đỉnh Thiên Tôn".



"Lại chiến". Hạo Thiên Thiên Đế đè xuống thương thế, lại nâng lên Thiên Đế Ấn lao tới.



Phù Đổng Thiên Vương chiến ý hừng hực, không chút e ngại xông lên đáp trả:"Tốt, lại tới".



Hai người bọn hắn thương thế mặc dù nghiêm trọng, nhưng là còn không có nguy hiểm tính mạng, vẫn còn có thể đại chiến một trận.



Trong Hỗn Độn, hai cái to lớn Đạo Thân liên tục va chạm, giống như là liều chết mà chiến vậy, vô cùng thảm liệt.



Bọn hắn ai cũng không thể thua. Hạo Thiên Thiên Đế là Thiên Đình Quân Chủ, cũng là Thiên Đạo bộ mặt, hắn không có phép mình thua ở chỗ này. Nếu hắn thua mà nói, liền sẽ khiến cho Thiên Đình mất hết mặt mũi, cũng sẽ khiến cho Sư Tôn hắn, khiến cho Thiên Đạo thất vọng.



Càng thêm nguy hiểm là, từ xưa đến nay hắn chưa từng bại qua, nếu như hôm nay thua mà nói, có thể để cho hắn tâm ma xuất hiện, tương lai độ Thiên Tôn chi kiếp sẽ cưc kỳ nguy hiểm.



Cho nên hắn không thể thua.



Phù Đổng Thiên Vương cũng là như vậy, hắn là Đại Việt Tứ Bất Tử một trong, cũng là Đại Việt Tiên Quốc một cái bộ mặt, nếu là hắn thua, Vạn Cổ Đệ Nhất Tiên Quốc cái danh hào này sẽ đem quét rác.



Nếu như hắn thua, đồng dạng sẽ xuất hiện tâm ma, tương lai thành tựu Thiên Tôn cũng sẽ vô cùng gian nan.



Cho nên, hắn cũng đồng dạng không thể thua.



Liều mạng, liều mạng mà chiến, tuyệt không thể lùi.



Nhìn thấy hai người điên cuồng chiến đấu, ở đây bất kỳ ai đều hiểu, hôm nay tràng chiến đấu này rất khó dừng lại, trừ phi một phe bị đánh bại.



Thời khắc này, không ai còn giữ lại lực, toàn lực mà chiến.



Trong chớp mắt, từng cái Chân Mệnh hoành không mà lên, ai nấy đều tế ra Chân Mệnh của mình, sau đó đều hiển hóa thành Đồ Đằng, hóa thành Mệnh Luân.



Thời điểm này, 3000 Đại Đạo vần vũ khắp nơi, mười vạn Tiểu Đạo trôi nổi vô tận.



Sơn Tinh Thánh Tổ lúc này, tế ra Đạo Thân của mình, chỉ thấy hắn Đạo Thân vô cùng cường tráng, mặc lên một bộ bách thú chiến giáp, trong tay nâng một cây to lớn đại trụ. Cái này giống như là bách thú chi tôn một dạng.



Đối diện hắn là Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân - Dương Tiễn cùng Ma Đồng Thái Tử - Na Tra hai cái Đạo Thân.
Bọn hắn mỗi một cái đều cực kỳ mạnh mẽ, nếu đem những người ở đây giết, có trời cũng không biết mấy lão già kia sẽ làm nên chuyện gì, cho nên chỉ có thể bắt giữ.



Không giết, nhưng cũng có thể cho nếm thật nhiều đau khổ.



...



Lúc này, Tiên Dung đã sớm khẩn trương, nàng vội vàng hướng Doanh Thiên mà nói:"Thiên Bá Bá,Thiên Đạo Thiên Tôn đều tới rồi, làm sao phụ thân ta mấy người còn chưa tới".



Chỉ thấy Kim Quy thò đầu ra nói:"Hẳn là bọn hắn chủ quan, để cho cái tên này chạy thoát tới một đạo phân thân đi".



Nói như vậy, là bởi vì đã có quy tắc ngầm, Thiên Tôn là không thể nhúng tay vào phàm nhân sự tình.



Nhưng rõ ràng Thiên Đạo không xem trọng quy tắc này, cho nên mới âm thầm cử đi Thiên Tôn cứu viện Thiên Đình.



Đương nhiên việc này không thể gạt Đại Việt Cổ Tiên Quốc mấy vị Thiên Tôn. Cho nên bọn hắn cũng xuất thủ ngăn chặn. Chỉ là không biết thế nào, lại để cho Tuyệt Thiên Tôn một đạo phân thân chạy thoát tới.



"Ta biết được, bọn hắn biết Thiên Bá Bá ở đây, cho nên mới có tình để lọt một cái phân thân". Tiên Dung bỗng nhiên hiểu ra cái gì, vội vàng nhìn qua Doanh Thiên mà nói.



Nghe vậy, Doanh Thiên chỉ là mỉm cười không đáp.



Hắn rõ ràng hơn ai hết sự tình.



Tiên Dung bị truy sát, gặp nguy hiểm, lấy An Dương Vương dạng này tuyệt đỉnh tu vi, lại có huyết mạch tương liên, há lại không cảm ứng được.



Lấy hắn thực lực, coi như là nằm ngủ cách xa vô tận không gian cũng có thể nháy mắt can thiệp.



Thế nhưng là từ đầu đến cuối không có xuất hiện, là vì hắn biết Doanh Thiên ở chỗ này, ai cũng không thể làm hại Tiên Dung.



Dù sao Tiên Dung cũng là Doanh Thiên một đứa cháu, hắn làm sao có thể nhắm mắt làm ngơ.



Càng thêm quan trọng là, An Dương Vương muốn Doanh Thiên hiện thân, công khai xuất thế. Bởi vì hắn thân phận quá mức đặc thù.



Nguyên Thủy Vũ Trụ đang trong tình trạng hỗn loạn rục rịch, nếu như giờ phút này Doanh Thiên hiện thế, tất sẽ đưa tới một trong hai cái kết quả.



Thứ nhất, hắn hiện thân, có thể sẽ châm ngòi một cái cuồng bạo hỗn loạn, đưa Nguyên Thủy Vũ Trụ rơi vào loạn lạc.



Thứ hai, chính là khiến cho Nguyên Thủy Vũ Trụ cục diện ổn định trở lại, ai cũng sẽ không dám tùy tiện hành động, mà phài suy nghĩ thật kỹ.



Kết quả thứ hai này, có lẽ sẽ xảy ra nhiều hơn. Tuy nhiên cũng không có ai dám chắc.



"Nếu vậy, Thiên Bá Bá người mau xuất thủ". Tiên Dung chăm chú nhìn Doanh Thiên, ánh mắt mong chờ.



Doanh Thiên không khỏi cười khổ mà đáp:"Nha đầu ngươi đánh giá ta quá cao, ta vừa mới trùng sinh, thực lực còn không theo kịp một cái Đạo Quân, làm sao chọi với Thiên Tôn".



Hắn nói lời này cũng không phải là nói dối, nếu nói riêng hắn thực lực hiện tại, không vận dụng bất cứ thủ đoạn gì, bất quá có thể cùng vài chục, vài trăm cái Thánh Đế đại chiến một trận.



Thế nhưng là muốn cùng Đạo Quân, Thiên Tôn dạng này chiến, đó là xa xa không đủ.



"Thiên Bá Bá người đừng có gạt ta, ai cũng biết ngươi thủ đoạn vô số, coi như ngươi tu vi mất hết, cũng không sợ một cái Thiên Tôn". Tiên Dung không khỏi bĩu môi, khinh bỉ nói ra. Nàng căn bản không tin Doanh Thiên đối phó không được một cái Thiên Tôn hình bóng.



"Ân, Nếu đã như vậy, để ta tới bình cục diện này đi". Doanh Thiên cười cười, không có đi trêu chọc nàng.



Nếu thật muốn đánh, đừng nói Thiên Tôn phân thân, coi như chân thân tới, hắn đều có thể phụng bồi một lát.



Hắn cũng muốn biết, chính mình Doanh Thiên Đạo đã phát triển tới đâu, lại muốn biết Thiên Địa này sau khi hắn hiện thế sẽ biến thành cái dạng gì. Điều này để cho hắn cảm thấy hứng thú.



Doanh Thiên đứng lên, vươn vai một cái bước ra vòng sáng mai rùa mà đi ra.



P/s: cảm thấy có lỗi nhiều a.