Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 31 :

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Hoằng Cát rời đi về sau. Doanh Thiên lần nữa đem khối huyết thạch kia lấy ra. Lần này hắn vung tay lên. Chỉ thấy khối huyết thạch kia lơ lửng trên không trung, sau đó trên đầu ngón tay Doanh Thiên đi ra từng đầu ánh sáng. Nhìn giống như từng sợi chỉ ánh sáng vậy. Từng sợi ánh sáng này thật ra chính là từng sợi đại đạo pháp tắc. Doanh Thiên muốn từ khối huyết thạch này thôi diễn vài thứ. Từng sợi đại đạo pháp tắc quấn quanh huyết thạch sau đó thẩm thấu vào trong. Chỉ trong chốc lát, Doanh Thiên giống như là xuyên qua vô tận thời gian. Hắn nhìn thấy một cái thân ảnh vô cùng to lớn. Thân ảnh này ngạo ngễ trên cửu thiên thập địa. Tại bên dưới cái bóng của hắn, chư thần chúng đế liền lộ ra có chút nhỏ bé. Doanh Thiên nhìn thấy hắn đồ sát vô số sinh linh, cái gì tiên đế, cái gì thánh nhân đều bị hắn giết như giết gà, Tại dưới hắn đồ sát lâu như vậy. Rốt cuộc có người tìm đến hắn, người kia một thân kim quang vạn trượng, tay cầm một thanh lớn đồ đao. 2 người đại chiến một trận tuyên cổ vô song. Cuối cùng người kia một đao chém xuống hắn một cánh tay. Sau đó hắn bại trận mà rút lui.



Doanh Thiên mở ra đôi mắt của mình. Hắn cười thầm “Vậy mà thật là hắn”.Doanh Thiên không biết cái thân ảnh đồ sát vô số sinh linh kia là ai. Thế nhưng là hắn lại nhận biết được người cầm đồ đao kia. Lúc này trong đầu Doanh Thiên hiện lên một cái khu rừng nhỏ, hắn gặp một cái tiểu tử cầm một thanh phá đao đang đối mặt với một đàn sói lớn. Tiểu tử này toàn thân đều là vết máu. Bên cạnh là mấy bộ xác sói. Hiển nhiên là tiểu tử này chém giết. Thế nhưng cũng đã là nỏ mạnh hết đà. Lúc này đây ắt liền không thể chống đỡ. Chỉ lát nữa thôi thì sẽ làm mồi cho sói. Doanh Thiên xuất thủ cứu tiểu tử này sau đó hỏi hắn “Có muốn hay không học Đao pháp”.



“Ân nhân, ngươi biết đao pháp sao”



“Ha ha, đao pháp của ta chính là thiên hạ vô địch”.



....



Doanh Thiên mỉm cười từ trong hồi ức đi ra. Sau đó hắn lần nữa thúc đẩy đại đạo pháp tắc. Ngay lúc này cánh tay của hắn giống như chìm vào không gian. Không gian trong phòng lúc này kịch liệt ba động. Mắt thường cũng có thể nhìn thấy từng gợn sóng không gian đang chập chùng. Sóng không gian trong chốc lát liền lan toả ra khắp Tinh Vẫn Các. Cái này liền làm doạ sợ các đệ tử, trưởng lão. Chỉ có Hoằng Cát biết được việc này là Doanh Thiên làm ra. Thế nhưng là hắn vẫn mồ hôi đổ ra. Bởi vì hắn sợ không may Doanh Thiên làm sụp đổ không gian thì Tinh Vẫn Các liền sẽ trong chớp mắt bị chôn vùi.



Ngay tại lúc này, cánh tay của Doanh Thiên vươn ra, cánh tay của hắn vượt qua vô số tầng không gian, vượt ra vô tận thứ nguyên, xuyên qua vô tận khoảng cách. Cuối cùng giống như phát hiện gì đó hắn đưa tay chụp lấy.



Tại một nơi tận cùng Thần Giới. Tại một cái bí cảnh cực kì hoang vu và hung hiểm. Một đôi mắt đỏ như máu giật mình mở ra, hắn chỉ thấy một cái thật lớn đại thủ đang cấp tốc chụp về phía hắn. Ngay lập tức hắn phát ra một cỗ khí tức huỷ diệt khủng bố. Hắn lấy mạnh nhất thủ đoạn của mình nhanh chóng đánh ra một kích huỷ diệt. Một kích này chính là đem trọn cái bí cảnh này đánh cho sụp đổ. Liền ngay cả không gian cũng bị chôn vùi. Trong chốc lát từng đạo vết nứt khống gian. Không gian loạn lưu bao trùm nơi này.



Hắn xuất hiện tại một nơi khác. Đem thủ đoạn ẩn giấu mạnh nhất thi triển đi ra. Hắn phong bế chặt chẽ mình. Chặt đứt tất cả liên hệ với bên ngoài. Sau đó lầm bẩm:”Đến cùng là ai”.



....
Lúc này Nguyệt Nhi mở ra ánh mắt của mình. Trong chốc lát nàng đều bị doạ sợ.



“Ở đâu ra nhiều người như vậy, các ngươi muốn làm gì a” nàng giật mình kêu lớn.



Thế nhưng là mỗi cái đều k đá lại nàng. Bọn hắn đôi mắt đều là sáng trưng nhìn chằm chằm Nguyệt Nhi, giống như bầy sói thấy mồi ngon vậy.



“Sư tôn cứu ta aaaaaaa”.



....



Trong lúc Nguyệt Nhi tu luyện. Doanh Thiên liền dẫn theo Ma Âm. Hắn dẫn nàng tới một cái xa xôi địa phương. Đây là nam cực của Cực Huyền giới. Tại đây một mảnh băng tuyết trắng xoá. Nơi này nhìn qua liền có thê thấy từng toà phế tích, từng toà cổ thành còn xót lại. Chỉ tiếc là không có cái kia náo nhiệt nhân sự. Thay vào đó là một mảnh thê lương đổ nát. Dựa vào đó liền thấy qua nơi này trước đây từng vô cùng náo nhiệt. Thế nhưng là không biết trải qua cái gì tai nạn hiện tại biến thành bộ dáng như vậy.



Tại trên đường đi, có thể thấy trên mặt đất xuất hiện từng toà băng điêu san sát. Tại trong băng điêu có từng bộ thi thể. Có cả toạ kỵ. Bọn hắn thân thể được bảo tồn. Đây hẳn là tại tai nạn diễn ra, bọn hắn chạy không thoát liền bị băng phong tại đây. Có thể suy đoán có một cỗ lực lượng băng hàn trong nháy mắt bộc phát mới có thể khiến mọi việc trông như vậy.



“Công tử đưa ta đi đâu” Ma Âm tò mò hỏi.



“Đi lấy thuộc về ngươi đồ vật” Doanh Thiên chỉ đáp nhẹ một câu.