Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn
Chương 318 : Lần lượt xuất hiện
Ngày đăng: 22:23 27/06/20
Nhắc đến Hồng Chấn sự tình. Ngoại trừ ba người Doanh Thiên, Lục Ly, Phong Lâm ra, cũng không có người biết tình huống.
Kể từ sau khi gặp gỡ Triệu Mẫn về sau, Lục Ly liền đem Hồng Chấn bắt nhốt, đem hắn trấn áp, từ đó đem hết thảy thông tin moi ra.
Nàng hướng bên ngoài đối thoại, Hồng Chấn quản sự bế quan, cho nên nàng thay hắn tiếp quản Tiền Trang này.
Bế quan sự tình, đối với tu sĩ mà nói, là chuyện hết sức bình thường. Bế quan ngắn thì mười năm, dài thì trăm năm, ngàn năm, thậm chí cả vạn năm.
Hồng Chấn bế quan, đây là sự tình quá sức bình thường. Cho nên không có người nghi ngờ.
Lục Ly lắc đầu, nhàn nhạt đáp:"Không biết, hắn nói với ta bế quan, sau đó không thấy xuất hiện nữa".
Lục Thanh nhìn Lục Ly thật sâu, cuối cùng đứng dậy, mỉm cười, ôn nhã đáp:"Nếu đã như vậy, muội xin phép cáo lui. Chuẩn bị cho Thánh Hỏa Lệnh sắp diễn ra".
Lục Ly gật đầu, nhìn Lục Thanh rời đi.
Chờ cho đến khi Lục Thanh rời đi về sau, chỉ thấy Phong Lâm vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh Lục Ly, hứng thú nói ra:"Vị muội muội này của cô, đích thật là thú vị".
"Ta cũng không ngờ, nó lại ẩn giấu sâu đến như thế. Việc này, tất có liên quan đến Thánh Quang Thành cao tầng, là ta luôn khinh thường vị muội muội này". Lục Ly gật đầu, mặt không biểu tình đáp.
Cái này cũng khó trách. Trên thực tế, nếu như Lục Ly không có gặp gỡ được Doanh Thiên kỳ ngộ này, e rằng nàng hiện tại, đã sớm bị Lục Thanh vượt mặt.
Phải biết, kể từ khi Lục Thanh bộc lộ tài năng, nàng trực tiếp đem được xếp trên Ám Quang Thập Nhị Bảng, bài danh tới thứ 2.
Ở thời điểm này, bỗng nhiên từ bên ngoài vang lên thanh âm huyên náo.
"Gia Gia, ngươi ở chỗ nào, mau ra gặp ta".
Lục Ly cùng Phong Lâm không khỏi ngạc nhiên, thần thức hướng bên ngoài nhìn tới. Chỉ thấy ở bên ngoài nội viện lúc này, có một cái tiểu cô nương bộ dáng nhem nhuốc đang đứng gọi vào bên trong. Nàng bị thị vệ bên ngoài giữ lại, không cho vào trong.
Cái này, để cho nàng tức giận, đem một đám thị vệ bên ngoài đánh cho ngã nhào.
Ngay lập tức, từ bên trong nội viện từng đám cao thủ tu vi thâm hậu xông ra, vây lấy thiếu nữ này.
"To gan, dám xông Thánh Quang Thành tiền trang nội viện. Tội chết". Một tên cao thủ quát lớn.
"Chết?. Chỉ dựa vào các ngươi một đám gà đất chó sành này, còn chưa đủ cho bản cô nương mài đao". Thiếu nữ bộ dáng khinh thường. Đem một thanh to lớn đại đao lấy ra, một bổ chém tới tên cao thủ kia.
Tên kia cao thủ cảm nhận đao quang sắc bén chém tới, không khỏi giật mình biến sắc, đao quang còn chưa có chém hắn, đã khiến cho hắn toàn thân đau đớn, tựa hồ như có ngàn vạn đao bổ tới trên người hắn một dạng.
Bỗng nhiên, ở thời khắc này, từ bên trong tiền trang nội viện một đạo kim quang lao ra, lực lượng cường đại đem đao quang toàn bộ đánh cho tan vỡ.
Phong Lâm bộ dáng khinh vân đạm bạc xuất hiện, hai tay chắp sau lưng, bình thản nhìn tới thiếu nữ kia, nhàn nhạt nói ra:"Vị muội muội này?. Ngươi đến tìm ai, vì cớ gì lại động thủ đánh người?".
Chỉ Đạo, mặc dù không có nổi bật, tuy nhiên vẫn có thể cùng Quyền Đạo, Cước Đạo, Chưởng Đạo,.... xếp chung. Không thể xem thường.
Thượng Lương nghe được như vậy, mỉm cười nói ra:"Không được khinh địch, vị này dù sao cũng từng là Đại Thiên Tôn, có trời mới biết hắn có thủ đoạn gì. Triệu Nhi, muội cùng hắn giao thủ qua, hắn tu vi ở mức nào?".
Triệu Mẫn cẩn thận suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói ra:"Là Đạo Quân cấp, nếu là tu vi cao hơn, ta đã không thể trở về".
"Đạo Quân sao?. Xem ra, chúng ta vẫn nên sử dụng một chút át chủ bài mới có thể nắm chắc phần thắng trong tay". Thượng Lương gật đầu.
"Chỉ cần đem hắn đánh bại, sau đó bắt lại, nhất định có phương pháp trở về Nguyên Thủy Vũ Trụ, thậm chí có thể lập được đại công". Thần Tông cười lạnh, mười phần thích thú nói ra.
Bọn hắn lại không có ai nhận ra, lúc này Triệu Mẫn, trong mắt lóe ra hàn quang vô cùng bí ẩn.
Ở thời điểm này, có một đạo bóng đen, ngay tại phía sau sáu người mà đứng. Hắn thân ảnh chỉ là đứng đó mà thôi. Thế nhưng là, bất luận là Thượng Lương, Triệu Mẫn hay là Thần Tông, bao quát ba người còn lại, đều không có ai phát giác ra người này.
Thử nghĩ một chút, một kẻ có thể bình thản tiếp cận sáu vị Đạo Quân mà không bị phát giác, đây là cỡ nào ghê gớm đáng sợ sự tình.
Đạo bóng đen này, đem sáu người lời nói đều nghe đủ, ngay cả trong mắt Triệu Mẫn dị dạng cũng không qua nổi con mắt của hắn. Chỉ thấy hắn trên khóe miệng, nhếch lên một đường cong.
...
"Nhìn cũng nhìn lâu như vậy rồi, đi ra đi". Doanh Thiên gác chân lên ghế nằm dài, cả người bất động, tựa hồ như đã ngủ say. Bỗng nhiên, hắn nhàn nhạt cất lời.
Chỉ thấy lúc này, Lục Thanh từ bên trong không gian bước ra, chăm chú nhìn lấy Doanh Thiên một hồi, cuối cùng nhẹ nhàng hành lễ, nhu thuận nói ra:"Tiểu nữ Lục Thanh, bái kiến công tử".
Doanh Thiên sở vi bất động, không có đi nhìn nàng, nói:"Có chuyện gì, nhìn trộm người khác như vậy, không có lễ nghĩa".
"Công tử thứ tội, tiểu nữ chỉ là vì tò mò mà thôi, cũng không có ý mạo phạm công tử". Lục Thanh mỉm cười, nhẹ nhàng đáp.
"Tốt, rót rượu đi". Doanh Thiên uể oải ngồi thẳng lên, chỉ trên bàn bình rượu, nói như ra lệnh.
Lục Thanh cũng là có chút ngạc nhiên, bởi vì nàng đây là lần đầu tiên có người ra lệnh như thế. Đổi lại là kẻ khác, đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng là, nàng lại không có làm gì, chỉ là nhẹ nhàng bước tới, bưng lên bình rượu mà rót, đưa tới trước mặt Doanh Thiên.
Doanh Thiên bình thản đón lấy chén rượu, một hơi cạn sạch, sau đó nói ra:"Một cái thông minh nữ nhân, đáng tiếc, thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Ngươi không nên tới thăm dò ta".
"Công tử nói đùa, tiểu nữ làm gì có gan thăm dò công tử, chỉ đơn thuần tò mò mà thôi".
"Được, đã ngươi nói như vậy, ta hiện tại liền cho ngươi một cái cơ hội. Quỳ xuống trước mặt ta, sau đó từ đâu đến thì trở về nơi đó, an phận làm một cái công chúa. Sau này liền tha ngươi tội chết".
Nghe được Doanh Thiên nói lời này, Lục Thanh trong mắt lóe ra một tia sát ý. Tuy nhiên rất nhanh bị che đi, mỉm cười, lắc đầu nhỏ nhẹ nói ra:"Công tử lời này nói đến quá mức, nếu như công tử không có chuyện gì. Vậy tiểu nữ xin cáo lui".
Nói đoạn, liền hướng ra cửa bước đi.
Doanh Thiên không có để ý tới nàng, tiếp tục nằm im xuống. Giống như nàng hạng người này, số mệnh của nàng, đã được định đoạt.
Hắn bàn tay gõ gõ trên thành ghế, mỉm cười tự nói:"Sắp tới, nhất định là một hồi náo nhiệt, ta thật muốn biết, ngươi sẽ làm như thế nào đối phó ta".
P/s: sắp tới sự kiện sẽ liên kết các nhân vật mới với nhau, cũng sẽ đem các sự tình liên kết lại. Ngoài ra còn là arc cuối của máp Ám Quang Vũ Trụ này. Cho nên cần phải viết cẩn thận một chút, tình tiết cũng cần hợp lý mới được. Cho nên có lẽ sẽ chậm chương.