Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 4 : Tên biến thái

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Doanh thiên bước ra Táng Thần Chi Địa. Trước mắt hắn là 1 dòng sông lớn, có thể nói là cực lớn. Dòng sông này chảy quanh toà thế giới này. Mắt thường cũng có thể nhìn thấy đại lượng linh khí từ trong sông chảy ra hoà vào thiên địa. Hắn thế nhưng là muốn tắm a. Cũng phải. Phủ bụi mấy cái kỷ nguyên. Vừa vặn thức tỉnh cũng cần phải sảng khoái 1 chút a.



Cũng k nghĩ nhiều Doanh Thiên liền bước chân xuống tắm. Liền lập tức thiên địa linh khí ồ ạt tiến vào cơ thể hắn: “Sảng khoái a, đã lâu không có thoải mái nhue vậy”.hắn thầm than.



Cũng k lâu lắm. Phía sau truyền đến bước chân:”Kẻ nào to gan. Lại dám ở địa bàn Thái Âm Cốc trắng trợn hấp thu linh khí”.1 tiếng nữ tử vang lên sau lưng Doanh Thiên.



Một cái âm thanh nữ tử quát lên.



Nge được cái thanh âm này, Doanh Thiên liếc về phía sau. Chỉ thấy 1 tiểu đội mười mấy nữ tử. Mỗi cái đều là xinh đẹp rạng ngời, tay năm trường kiếm, nhìn qua là biết đều là tu sĩ,:” Ồ xin lỗi, ta không biết nha. Chờ chút tắm xong liền rời đi”.Hắn cười nói.



Những nữ tử kia đều là có chutd im lặng. Gì chứ dám tại Thái Âm cốc hấp thu linh khí. Lại còn dám nói như vậy. Hơn nữa Thái Âm cốc trước giờ không có tiếp đón nam nhân. Mỗi cái nam nhân bước vào Thái Âm cốc kết quả hạ tràng đều là tương đương khó coi.



Trong đó 1 nữ tử đứng ở giữa. Có chút lãnh diễm lạnh giọng nói ra:”Bước tới thúc thủ chịu trói. Thành khẩn khai báo. Liền có thể cho ngươi toàn thây”.nữ tử này tên là Linh Phi là Thái Âm cốc Đại sư tỷ. Ở đây tu vi của nàng cũng là cao nhất. Đạt tới Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong. Kém 1 bước liền là Địa Sư. Có thể nói nàng là thiên tài trăm năm nay của Thái Âm cốc.



Doanh Thiên chỉ là nhún vai cười cười sau đó hắn quay mặt lại bước lên đối diện với mấy nữ tử này.Ngay sau đó hắn liền nhận ra có gì đó k đúng. Chỉ thấy trước mắt những nữ tử này đều là nhìn hắn si mê liền chớp mắt đều k có:”Tiên nhân là có thật sao”. trong đó 1 vị tiểu sư muội thì thào. Có thể nói hắn cái thân thể này là tuyệt mĩ nam tử. Hắn dụng mạo này, khí chất này, tựa như tiên nhân giáng trần. Tuyệt đối có thể làm cho nữ nhân vì đó mà điên cuồng mê muội.



Nhưng ngay sau đó các nàng đều là nhao nhao tỉnh lại hô:“ biến thái”, lúc này Doanh Thiên mới nhớ ra rằng hắn vẫn là trên người không có lấy mảnh vải che thân:“K lẽ cứ như vậy liền gặp rắc rối rồi”.Doanh thiên cười khổ. Hắn cả đời gặp qua trăm ngàn rắc rối, mặc dù nói hắn chưa từng ngại qua, thế nhưng là đối với nữ nhân dạng này không nói lý lẽ. Cho dù là Doanh Thiên cũng không muốn dây dưa. Cũng không phải là hắn sợ, mà bởi vì hắn lười, cũng lười phiền hà, lười suy nghĩ.



Doanh Thiên lắc đầu liền quay đầu bước đi. Chỉ là vừa bước đi hắn liền cảm thấy 1 thanh kiếm đã kề trên cổ hắn. Linh Phi đã kề kiếm lên cổ hắn lạnh giọng:”Cứ như vậy rời đi, ngươi thật nghĩ ngươi là ai”.


Thế nhưng là Hắn chỉ cảm thấy lực lượng của mình bị hoá giải. Chưa kịp phản ứng liền đã thấy trước mặt hắn xuất hiện 1 cái thanh niên.



Hắn thế nhưng đã từng là Tiên Đế ngạo thị thiên địa a. Mặc dù hiện tại bị tu vị đại giảm, thế nhưng cũng k phải là Những cái kia Thần Hoàng, Thần Đế bình thường có thể so sánh.



Tiếc là hắn đoán thế nào cũng không ra, Người thanh niên kia vậy mà còn mạnh hơn cả hắn.



“Tôn giá là ai?”. Lão giả vừa kinh hãi vừa cảnh giác nói ra.



Hắn hiện tại thân mang trấn áp, hành động hạn chế vô cùng, nếu là người trước mặt muốn cùng hắn khó dễ, không nghi ngờ gì là vô cùng nguy hiểm.



“Không phải ngươi muốn bắt ta sao. Hiện tại ta liền trước mặt ngươi”. Doanh Thiên ý vị thâm trường cười nói.



“Thứ lỗi Thanh Mỗ có mắt không tròng, mạo phạm tôn giá, mong tôn giá bỏ qua”. Lão giả này thận trọng nói ra.



Doanh thiên chỉ mỉm cười:”1 cái siêu việt Tiên Đế, lại sắp chứng đạo. Nhưng lại rơi xuống kết cục như thế này, đủ thảm a”.



Doanh Thiên lời nói này giống như có chút thương hại, lại giống như có chút chế giễu.



Nghe được Doanh Thiên câu này, lão giả rơi vào trầm mặc thật lâu. Trong mắt của hắn hiện lên 1 nỗi bi khuất cùng thống khổ khó có thể tưởng tượng.