Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 46 : Anh Hùng Bảng

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Đi một vòng. Cuối cùng 6 người 1 thú cũng tìm được một nơi đặt chân. Đó là một cái trang viên. Khung cảnh cũng gọi là tươi mát cùng đẹp đẽ. Tại trong Vạn Lý Thành này, nhà trọ dạng này chỉ dành cho phàm nhân hoặc ngèo khó người. Còn về phần những cái kia cường giả tu sĩ hoặc thế lực lớn bên ngoài vào. Bọn hắn là trực tiếp thuê lấy một toà trang viên, thậm chi là biệt phủ cho riêng mình.



Chờ đến tối, Doanh Thiên đám người chính là cùng nhau đi tới một toà tửu lâu xa hoa. Tửu lâu này cao hơn mười tầng, vô cùng xa hoa tráng lệ. Tửu lâu này gọi Bách Hoa Lâu, đây là tửu lâu xếp thứ 3 trong thập đại tửu lâu trong thành. Nơi này chỉ có những cái kia nhà giàu quyền quý hoặc xuất thân cao quý mới có thể tới, bởi vì đồ vật ở đây đắt đỏ đến không tưởng. Tuỳ tiện một cái bình rượu hay một món ăn nào đó đều là phàm nhân tích luỹ cả đời cũng không đủ dùng một lần.



Nhiều món trân quý chinh là phải dùng linh thạch làm tiền tệ. Giống như thịt ma thú, ở đây thậm chí là có ma thú cấp 8 cấp 9. Thậm chí là cấp mười. Đó là có thể sánh vớ linh hoàng cường giả. Thịt ma thú này đối với tu sĩ chính là đại bổ vô cùng. Thế nhưng giá cả cũng vì thế mà đắt đỏ đến doạ người.



Gọi một bàn, Doanh Thiên cũng không có hứng thú gì nhiều, hắn chỉ gọi tới một bình rượu ngon nhất, đắt nhất, còn lại mấy cái nữ tử cũng tuỳ tiện gọi món mình muốn ăn.



Nguyệt Nhi ngược lại tốt. Nha đầu này cơ hồ đem cả nhà bếp tửu lầu đều muốn dọn lên bàn. Cái này khiến chư nữ cũng có chút xấu hổ. Còn Doanh Thiên thì là bật cười nói đùa:”Ăn nhiều, sau này liền béo, khi đó sẽ không có ai yêu đâu”. Bên cạnh Nguyệt Nhi là tiểu hùng cũng đang ăn đầy mồm đầu gật gù vẻ đồng tình giống như muốn nói:”Ngươi béo lên ta sẽ không cho ngươi cưỡi nữa vậy.



Nguyệt Nhi mồm nhai nhồm nhoàm một miếng thịt ma thú cười khì khì nói.:”Mặc kệ. Sau này cứ theo sư tôn là được”.



Doanh Thiên lắc đầu cười cười một bộ ngươi hết thuốc chữa.



Gọi nhiều như vậy trân quý đồ ăn. Hiển nhiên là đều gây nên chú ý lớn. Hơn nữa ở đây năm 4 cái nữ tử mỗi cái đều là xinh đẹp động lòng người. Có không ít ánh mắt nóng rực đều hướng các nàng chằm chằm nhìn tới.



Ma âm hừ lạnh một tiếng, một cỗ rét lạnh khí tức từ người nàng dần lan toả ra. Cái này để những người kia hãi nhiên thu hồi ánh mắt. Bọn hắn đều biết, mấy cái nữ tử này không dễ chọc.



Cũng có vài tôn cường giả thực lực cao cường không có để ý đến Ma Âm cảnh cáo. Bọn hắn chỉ là mỉm cười thú vị.



Trong lúc mọi người ăn uống nhiệt tình, thì bên ngoài lập tức ồn ào lên. Sau đó không biết có ai đó nói lớn:”Mau nhìn, Tuệ Tĩnh Công Chúa đang ở bên ngoài Bách Hoa Lâu”.



Nge được Tuệ Tĩnh Công Chúa danh từ, bên trong Bách Hoa Lâu lập tức loạn thành một đoàn. Nhất là những cái kia nam tử trẻ tuổi hoặc công tử nào đó. Ai nấy đều tiến ra phía hành lang nhìn xuống dưới. Chỉ bên bên dưới là một chiếc xa giá cực kì bắt mắt.



Xa giá này được rèn bằng kim loại quý hiếm, tản mát ra thần tính quang mang. Chưa hết trên xa giá khảm nảm lấy rất nhiều trân quý bảo ngọc, những bảo ngọc này đều có công dụng lớn như tụ linh khí, hỗ trợ tinh thần minh mẫn. Cũng có phòng ngự bảo ngọc.



Hơn nữa xa giá này được kéo bởi 4 con ma thú cấp 10.Phong Lôi Báo. Đây là ma thú sánh được với Linh Hoàng cường giả, đều đã đản sinh linh trí. Không thua kém nhân loại.




Tuệ Tĩnh công chúa cũng không có già mồm. Chính là gật đầu đồng ý.



Đạt được công chúa nhận lời mời, Hoàng Thiên Thái Tử lập tức tiến vào trong gọi ra Bách Hoa Lâu Quản sự nói:”Ta muốn bao trọn tầng 11, lập tức sắp xếp”.



Nge được Hoàng Thiên Thái Tử yêu cầu, vị quản sự này tỏ ra khó sử ấp úng nói:”Thái tử, việc này.... việc này không được ạ”.



“Thế nào, chẳng lẽ ta không đủ tư cách lên tầng 11”. Hoàng Thiên thái tử nhíu mày.



Tầng 11, chính là Bách Hoa Lâu tầng cao nhất, cung là tầng sang trọng và đắt tiền nhất, bởi vì một tầng này chỉ có một phòng, bình thường sẽ không mở cửa tiếp khách, chỉ khi có khách quý mới mở cửa đón khách.



Vị quản sự này đáp:”Không dám, không dám, là bởi vì,,, Nhạc Vương Gia hiện tại đang ở trên đó”.



Nge được vậy, Hoàng Thiên Thái Tử con mắt có chút ngạc nhiên,:” Nhạc Viễn Thường vậy mà cũng ở, vậy liền xắp xếp tầng mười cho ta. Đem tất cả người tầng mười mời xuống. Tầng 9 cũng như vậy, Tuệ Tĩnh không thích ồn ào. Tiền ta thanh toán”.



Sau đó hắn lên tầng 10 nói lớn:” Chư vị, hôm nay ta muốn mời Tuệ Tĩnh Công chúa dùng bữa tại tầng 10 này, mà công chúa lại thích yên tĩnh, mong các vị nể mặt ta một chút mà có thể rời bước, tiền mọi người dùng ta sẽ thanh toán hết”. Sau đó hắn xuống tầng 9 cũng nói một lần như vậy. tầng 10 cùng tầng 9 số khách cũng không nhiều, bởi vì càng lên cao liền sẽ càng đắt. Có thể lên tầng mười vì bọn hắn đều là con nhà thế gia, hoặc có địa vị.



Thế nhưng là cùng Hoàng Thiên Thái Tử so sánh, bọn hắn chính là kém đến quá xa, cũng không có ai sẽ đi đắc tội hắn, dù sao bán hắn một cái nhân tình cũng không có gì thiệt, mặc dù có một số người chính là khó chịu nhưng cũng không dám nói gì. Cuối cùng mọi người đều lục tục đứng lên rời đi.



Sau đó Hoàng Thiên Thái Tử vội xuống lầu muốn mời Tuệ Tĩnh Công chúa lên, thì lập tức một giọng cười lớn vang lên:”Công chúa, đã lâu không gặp”.



Chỉ thấy trên bầu trời một đầu đại ưng to lớn lao xuống, đại ưng này uy vũ khó lường, khí tức cường đại. Trên lưng nó ngồi lấy một cái bạch y thanh niên.



Trông thấy thanh niên này, có người hét to:”Là Vũ Thiếu Chủ, Anh Hùng Bảng thứ 5 bài danh”.



Trông thấy thanh niên này Hoàng Thiên Thái Từ nhíu mày lẩm bẩm:”Vũ Văn Thượng Thanh”.