Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 58 : Nhận Sợ Hãi

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


“Chậm đã”. 1 câu vang lên, đây là đặc biệt chói tai.



Phải biết, ở đây là tụ tập 4 phương 8 hướng các loại thiên tài. Cũng tụ tập lấy Cực Huyền Giới đại lượng lão tổ.



Vậy mà có kẻ lại dám như vậy cắt ngang.



Giờ phút này, tất cả mọi người đều hướng thanh âm kia nhìn qua.



Người nói câu đó là một cái thanh niên trẻ tuổi.



Áo đen là.



Tóc trắng tung bay là.



Không phải Doanh Thiên thì là ai.



Chỉ thấy hắn hiện tại nhàn nhã bước tới, sau lưng hắn là Ma Âm mấy người.



Trông thấy Doanh Thiên đi tới, có lão tổ khó chịu nói ra:”Tiểu bối to gan, có biết đây là đâu”.



Doanh Thiên một bộ k để ý tới đáp:”Nha, liền chẳng phải là cái gì Vạn Lý Đăng Thiên sao, ta muốn tham gia nha”.



“Cái gì, muốn tham gia, hắn đủ tư cách sao”. Ở đây có không ít thiên tài đều bĩu môi khinh thường Doanh Thiên.



Dù sao hắn để lộ ra chỉ là một cái Linh Động cảnh. Mà nơi này tụ tập lấy ngàn vạn người mà tính, Linh Động cảnh như hắn, liền tư cách bước vào quảng trường đều không có.



Giờ phút này, rất nhiều người đều nhao nhao nghị luận Doanh Thiên không biết sống chết.



“Ha, tiểu tử này gan cũng lớn, không sợ bị mấy vị kia ngứa mắt 1 chưởng chụp chết sao”. Có người quan sát hứng thú nói ra.



Cũng có người cười trên nỗi đau người khác:”Hắc, là hắn tự tìm chết. Liền trách ai”.



“...”



Có một vị lão tổ đứng lên nói ;”Tiểu bối, hôm nay là Vạn Lý Thành thịnh hội, ta cũng không muốn để cho không khí mất vui, lui xuống đi, nếu không đừng trách”.



Doanh Thiên vẫn thản nhiên đứng đó mỉm cười nói ra:”Không phải nói, ai cũng có thể đi vào Vạn Lý Tháp hay sao”.



Trên thực tế là như vậy, lúc trước Vạn Lý Tháp đều không cấm người đi vào. Chỉ là chính Vạn Lý Tháp có hạn chế.



Chỉ có Linh Vương tới Linh Đế có thể đi vào, hơn nữa số tuổi cũng không thể vượt quá 100. Đây là lý do vì sao Vạn Lý Đăng Thiên hội mới để cho người trẻ tuổi đi vào.



Trong số những Thiên tài kia. Cũng không hoàn toàn đều xuất thân từ các đại phái tông môn. Cũng có những cái Thiên tài xuất thân nghèo hèn, tự mình đi lên.




Năm xưa vị cổ thần kia để lại Đăng Thiên Đài cùng vô số bảo vật, chính là để ban thưởng cho người leo đài. Nhưng là phải vượt qua 40 bậc mới có thể nhận tới phần thưởng.



Cho nên rất nhiều kiệt xuất thiên tài cho dù đã vượt qua 20 bậc đều cố gắng leo tiếp. Vì phần thưởng. Cũng là vì đoạt tới cho mình vinh quang.



Dù sao nơi này vạn chúng chú mục, nếu là đạt được cao thành tích liền sẽ trở thành mọi người đề tài ngưỡng mộ, cũng sẽ đưa tên tuổi danh khí lên cao.



Lúc này, có người nhìn ra một chút không đúng chỉ tay nói:”Nhìn, bên kia thiên tài đến từ tây vực không lên đài sao”.



“Ân, là có chuyện gì, không lẽ bọn hắn không dám leo đài”.



“Có lẽ vì đông người, bọn hắn định chờ bớt người mới lên đi. Nhìn lại tam vực cũng có rất nhiều người chưa lên mà”. Một người nhận định.



Thực tế là, bởi vì Doanh Thiên chưa có lên đài, cho nên bọn hắn cũng k dám lên.



Lại nói, ở đây ai dám đi trước Doanh Thiên.



Có một vị đến từ Nam Vực lão tổ lại gần hỏi 1 vị tây vực lão tổ:”Minh huynh, tại sao nãy giờ bên này mọi người im lặng vậy”.



Vị lão tổ được gọi Minh huynh này vội giật mình đáp:”Không có gì, không có gì, chỉ là đường xa nên mệt mà thôi”.



“Mệt?”. Vị nam vực lão tổ kia có chút ngẩn.



Dù sao bọn hắn những này lão tổ tu vi thâm hậu, di chuyển hàng tỉ dặm đều không thành vấn đề, nói là mệt do đi xa liền không hợp lý. Hơn nữa là bọn hắn vượt qua không gian trùng động mà tới.



Biết đối phương không muốn nói, vị nam vực lão tổ này cũng là trở về chô của mình.



Ngay lúc hắn định trở về thì vị lão tổ tây vực kia gọi lại:”Kỳ huynh, xin chờ đã”.



“Có chuyện gì”. Vị lão tổ nam vực hỏi.



“Nề tình chúng ta đã từng có giao tình, ta vẫn là nhắc nhở huynh 1 câu”. Vị tây vực lão tổ chậm rãi nói.



“Câu gì”.



Vị tây vực lão tổ kia hít sâu một hơi, sau đó thận trọng nói ra,:”đi dặn đám tiểu bối, ngàn vạn lần không nên đi chọc Doanh Thiên kia, cho dù là huynh cũng vậy, nếu không, hậu quả khôn lường”.



“Lời này thế nào”. Vị nam vực lão tổ có chút không hiểu.



“Ta không thể nói, ta chỉ có thể nói như vậy”. Tây vực lão tổ đáp.



Trên thực tế, hắn là không dám nói. Hắn sợ tiết lộ thân phận Doanh Thiên, đề Doanh Thiên tới tìm hắn tính sổ. Hắn rõ ràng, ờ đây mỗi một người hành động cùng lời nói đều không qua khỏi mắt Doanh Thiên.