Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 66 : Khiếp Sợ

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Đúng lúc này, từ xa có một đám ngươi nhanh chóng bay tới.



Chính là đám người Bạch Thần.



Giờ phút này, trông thấy một màn này bọn hắn mấy người chính là không khỏi biến sắc.



Vùng đất này cơ hồ trông giống như một tràng luyện ngục.



Doanh Thiên lạnh lùng đứng đó, khắp nơi đều có thi thể bộ phận rơi vãi. Vài tên còn sống sót kêu lên những tiếng rên rỉ đến rợn người. Mùi máu tanh nồng nặc quanh quẩn trong không gian.



Vài người định lực yếu kém chính là trực tiếp nôn mửa.



Bạch Vũ sắc mặt trắng bệch. Bọn hắn từ xa tới. Không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng là nhìn vào hiện trường liền biết. Là Doanh Thiên ra tay.



Bạch Thần giờ phút này cũng là tâm thần căng cứng. Doanh Thiên để cho hắn chiếu cố Nguyệt Nhi. Nhưng là trong lúc lơ là để Nguyệt Nhi lạc mất.



Cứ việc hắn là tây vực đệ nhất thiên tài. Định lực rắn chắc. Nhưng là đối mặt Doanh Thiên dạng này tồn tại. Hắn cũng không khỏi run rẩy.



Rốt cuộc. Hít sâu một hơi. Bạch Thần bước tới Doanh Thiên trước mặt cúi đầu thành khẩn nói:"Ta vô năng, không thể làm tốt việc đại nhân giao, xin người thứ tội".



Doanh Thiên nhìn Bạch Thần nhàn nhạt đáp lại:"Không có việc gì, làm tốt lắm". Dừng một chút Doanh Thiên nói tiếp:"Tiếp theo đó các ngươi nên rời khỏi đây đi".



Nghe được Doanh Thiên nói vậy, Bạch Thần đám người không khỏi nghi hoặc. Bọn hắn vất vả đi tới tầng này vậy mà hiện tại Doanh Thiên lại muốn bọn hắn rời đi.



Cứ việc không cam lòng, nhưng là ai dám trái Doanh Thiên lời, dù sao bọn hắn một đường chạy tới tầng này đều thu thập được không ít bảo vật. Cho dù hiện tại rời đi cũng không có gì đáng tiếc.



"Đưa nàng ra giao cho Tuyết Ngạo Linh mấy người bên ngoài". Doanh Thiên chỉ Nguyệt Nhi phân phó cho Bạch Vũ.



Dứt lời hắn liền tiếp tục hướng tầng trên đi lên.



Ngay tại thời điểm hắn đặt chân lên tầng 47. Từng cái âm thanh chiến đấu liên tục vang lên.



Chỉ thấy lúc này một đám người đang vất vả chiến đấu với một làn thú triều.



Thú triều này toàn bộ là Phong Lang. Phong Lang là ma thú cấp thấp. Con trưởng thành bất quá là cấp 4 tương đương Địa Nguyên Cảnh, yế kém còn có cấp 3 và cấp 2.



Mặc dù thực lực yếu kém nhưng là bọn chúng lại đông vô cùng vô tận. Cơ hồ có tới ngàn vạn con.



Con trước bị chém giết con sau lại lao lên. Tựa như không đem đám nhân loại này giết chết liền không dừng.



Lúc này có tới mấy chục vạn con Phong Lang đã bị chém giết. Xác chết chất cao như núi. Nhưng là số lượng vẫn là quá đông.




Tại trên mỗi cột đá lại quấn lấy một sợi thô to vô cùng xích đen.



Xích đen này giống như được làm từ một loại vô thượng thần kim. Vô cùng bền chắc.



Nếu là ngươi lên đủ độ cao nhìn xuống. Ngươi liền sẽ thấy những cây cột đá này có tới gần vạn cây.



Đặc biệt là chúng cũng không phải ngẫu nhiên đặt xuống. Mà là theo một cái phức tạp trình tự. Tạo thành một cái tuyệt thế vô song đại trận.



Trận pháp này giống như là đang trấn áp một cái gì đó vậy.



Doanh Thiên chậm rãi đi tới. Rốt cuộc hắn đi tới trung tâm trận pháp này. Ở đó xuất hiện lấy một cái to lớn tế đàn.



Bên trên tế đàn còn có lấy một cánh cửa đá. Trên cửa đá chạm khắc lấy hoa văn rườm rà.



Doanh Thiên bước lên tế đàn. Hắn đi một vòng quanh tế đàn giống như là xem xét cái gì, sau đó mỉm cười nói 1 mình:"Chuẩn bị cũng quá kỹ lưỡng đi. Đây là giọt nước đều không lọt nha".



Ngay sau đó. Chỉ thấy Doanh Thiên chính là vạch phá ngón tay. Ngay lập tức. Một giọt huyết của hắn rơi xuống chính giữa tế đàn.



Giống như là được dẫn dắt. Cả tòa tế đàn giống như là sống lại. Huyết quang từ tế đàn xông phá thiên khung.



Trên cánh cửa đá kia hoa văn giờ phút này cũng đều sáng rực lên. Sau đó. Chính giữa cánh cửa này vậy mà xuất hiện một cái khe.



Cái khe này vô cùng nhỏ bé. Tựa hồ chỉ có thể nhét vào một trang giấy.



Ngay lúc này. Doanh Thiên đem ra một mảnh giấy vàng. Mảnh giấy này chính là ở Bách Cổ Thương Hội chỗ Bách Cổ Chân Vương hắn đạt được.



Sau đó Doanh Thiên trực tiếp đem mảnh giấy đưa vào cái khe kia.



Tại thời khắc mảnh giấy biến mất trong cái khe này. Cánh cửa đá mới chậm rãi mở ra.



Một cỗ tà ác đến cực điểm khí tức từ bên trong cánh cửa tràn ra. Tựa hồ như bên trong cánh cửa là nơi ở của ác ma vậy.



Cho đến khi cánh cửa hoàn toàn mở ra. Chỉ thấy bên trong là một mảnh đen kịt không gian. Không ai biết bên trong không gian này có đồ vật gì.



Doanh Thiên mỉm cười lặng lẽ bước vào.



Ngay tại thời khắc Doanh Thiên biến mất sau cánh cửa. Một cái khàn khàn thanh âm vang lên bên tai.



"Ngươi trở lại".