Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 89 : Tế Tổ (3)

Ngày đăng: 15:05 30/04/20


Ohot cùng đồng bọn không biết được hành tung của bản thân đã bị địch nhân nắm giữ trong lòng bàn tay. Hắn đang tưởng răng Simba bên trong bộ lạc đang làm mưa làm gió trong đó, đang được sự tiếp đãi nồng hậu từ bộ lạc Đá Lớn.



Lúc này lão đang vô cùng hứng thú với cái mỏ muối của bộ lạc Đá Lớn. lão có thể nhìn ra, cái hẻm núi nhỏ kia thường xuyên được người đào bới lấy đi phần lớn đất đá. Thậm chí càng đi sâu lão còn nhìn thấy một cái hố lớn được đào và che dấu cẩn thận. lõa tin chắc rằng đây là quyết bộ lạc Đá Lớn có được nhiều thứ thần kỳ kia.



Vì trời còn khá là sáng, nên ý định tấn công bộ lạc Đá Lớn ngay lập tức hầu như bất khả thi, dựa theo kế hoạch là vào ban đêm, khi bộ lạc Đá Lớn chìm trong giấc ngủ. như thế chiến thắng sẽ rất dễ dàng, y như cách mà bọn chúng từng tiêu diệt những bộ lạc nhỏ khác.



Lão quyết định đóng trại tại hẻm núi nhỏ này, đồng thời lão đích thân quan sát kiểm tra xem cái hẻm núi này có cái gì đặc biệt mà bộ lạc Đá Lớn lại lấy đất đá tại đây.



Thế nhưng đó cũng là quyết định sai lầm nhất của lão. Cái hèm núi nhỏ này vị trí rất là thuận lợi để phòng thủ nếu như có đánh nhau. Nếu đánh như cách đánh thông thường. nhưng lão không lại quên đi Simba căn dặn bộ lạc Đá Lớn có một loại vũ khí mới có thể giết người ở tầm xa.



Mà cho dù có lưu ý đến điều đó, thì lão cũng vô cùng tự tin với sức chiến đấu của biến binh bộ lạc. trong khắp vùng bộ lạc Đá chỉ ngán mỗi bộ lạc Syk và bộ lạc ăn thịt người mà thôi.



Huống chi đám người bộ lạc đá lớn phải tiếp đãi Simba đồng thời bộ lạc chúng vừa bị tà thần xâm lấn thì còn lại bao nhiêu người có thể chiến đấu.



Lúc này bộ lạc Đá Lớn đã huy động toàn bộ người có thể chiến đấu. có tất cả 126 người bao gồm cả những thợ săn đến từ bộ lạc Núi Lớn. Số còn lại là thợ săn và cung thủ bộ lạc.



Ngoại trừ 20 người ở lại bộ lạc để phòng hờ có địch nhân tập kích, số còn lại theo Minh Vũ đi vào rừng. mục đích là tiêu diệt kẽ địch một cách nhanh nhất có thể.



Minh Vũ biết đoạn đường đến bộ lạc Đá Lớn không phải là khoảng thời gian ngắn, chí ít cũng hai ngày đi đường, mà theo như tốc độ mà Luc đề cập thì bọn hắn chỉ đi có hơn một ngày. Hầu như nghĩ ngơi rất ít.



Dựa theo như thế mà nói, đám người bộ lạc Đá kia thể lực đã giảm sút rất nhiều, bọn chúng lúc này sức chiến đấu không hề cao, thậm chí là rất mệt.



Từ đó có thể xác định bọn chúng rất có khả năng tìm nơi đóng trại nghỉ ngơi đợi thời cơ thích hợp sẽ bất ngờ tấn công. Mà ban đêm là thích hợp nhất.
Phía bên dưới chỉ nghe một tiếng hét thật lớn, không biết chuyện gì đang xảy ra,bọn chúng chỉ kịp cầm lấy vũ khí rồi ngay sau đó trên thân thể từng cơn đau xé thịt truyền đến. từng tiếng hét thảm vang lên, mùi máu tươi theo gió mà lan tràn khắp nơi.



Ohot đang làu bàu cái gì đó, ngay lập tức có một mũi tên đen ngòn xuyên thẳng từ mắt phải xuyên qua tận đầu não. Máu tươi tung téo chảy ra, kèm thoe một chút dịch não màu trắng đục.



Mấy tên chiến binh kế bên, dựa theo bản năng ngay lập tức vọt ra, tìm nơi trú ẩn. phải nói bộ lạc Đá Lớn khai thác quá nhiều muối, nên nơi này có rất nhiều chỗ ẩn nấp. đám người may mắn thoát chết khỏi lượt tên đầu tiên, thì nhanh chóng chui xuống chỗ trốn.



Thế nhưng số lượng người quá đông chỗ nấp cũng không đủ chỗ cho bọn chúng, kèm thoe đó là sự hoảng loạn trong đêm.



Mưa tên cũng không ngửng trút xuống, từng tiếng kêu thảm vang lên, giống như những ác quỷ bị nhấn chìm trong dung nham dưới địa ngục vậy.



Bộ lạc Đá Lớn điên cuồng bắng trong vòng 10 phút, lúc này có ít nhất 1500 mũi tên được bắn xuống phía dưới. nếu không phải vì mũi tên hạn chế, nên chỉ cho phép bắn toàn lực trong 10 phút.



Tuy trời đêm trong rừng rất lạnh, thế nhưng lúc này trên người mỗi chiến binh bộ lạc đều chảy đầy mồ hôi. Trong 10 phút vừa qua, bọn họ giống như đi vào một trạng thái kỳ lạ, cảm giác như máu trong tim không ngừng sôi lên hòa cùng với ý chí giết địch nhân vậy.



Bên dưới hẻm núi lúc này không khí đã yên tĩnh lại, chỉ ngòn nghe tiếng gió núi thổi xuyên qua những tán cây phát ra âm thanh rì rào, lâu lâu còn có thể nghe những âm thanh của động vật về đêm.



Minh Vũ cau mày, hắn đang lưỡng lự không biết có nên xuống hẻm núi dò xét hay không, hắn biết không có khả năng những mũi tên đã tiêu diệt toàn bộ. một khi lúc này xuống dưới sẽ giống như dồn chó vào đường cùng, bọn chúng sẽ không ngần ngại cắn trả. Bộ lạc sẽ bị thương tổn, nhưng tộc nhân mà hắn vô cùng yêu quý.



Nhưng một khi có người sống đi ra, thì giống như thả hổ vào rừng cực kỳ nguy hiểm đặc biệt là những tên có khả năng lãnh đạo, những tên này thường có số sống rất dai.



Nghĩ thế Minh Vũ cắn răng dẫn người xuống hẻm núi mà đi.