Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 15 : Cậu thật đúng là xem tôi là kẻ ngu ngốc?

Ngày đăng: 00:55 22/04/20


“Cậu…”



Lôi Nghị mới nói ra miệng, đã bị Cố Dương đẩy ra, bởi vì lúc này hai người cũng không phải tư thế đứng yên, mà đều là khom người, chỉ là một người ngửa ra sau một người nghiêng về trước.



Cố Dương đẩy một cái này, đúng là khí lực không nhỏ, thiếu chút nữa là đem Lôi Nghị đẩy ngã nhào.



Hắn thật sự là luống cuống tay chân.



— Vừa rồi thiếu chút nữa ngã sấp xuống, làm hại tim hắn đập rộn lên, đại khái tâm tình của hắn cũng ảnh hưởng đứa nhỏ trong bụng, lúc Lôi Nghị ôm hắn, thật là đúng dịp hay không đúng dịp, đứa nhỏ di chuyển phải gọi là hăng hái.



–Mà Lôi Nghị thì dường như phát hiện ra đại lục mới gì, tay còn theo tên nhóc kia nhúc nhích ở trên bụng hắn sờ loạn vài cái. Ít nhất là sau năm sáu cái, bởi vì tên nhóc kia ở trong bụng hắn di chuyển ít nhất năm sáu lần.



–Cái này thảm, khẳng định bị phát hiện rồi!



Cố Dương tê liệt ngồi ở trên ghế sô pha, chỉnh sửa lại áo ngủ rộng lớn, hô hấp nhịn không được mang theo vài phần co quắp.



Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?



Đầu óc hắn đều nhanh loạn thành một đoàn.



Biểu tình của Lôi Nghị cũng có chút phức tạp, mới vừa rồi tay y cảm thấy quỷ dị mà chân thật như vậy, bụng của Cố Dương còn nhô lên một độ cong, còn có phản ứng hiện tại của Cố Dương kịch liệt như thế…



Có một đáp án miêu tả sinh động.



Tuy rằng đáp án này có chút quỷ dị.



“Cậu…” Lôi Nghị lần thứ hai mở miệng, lại tìm từ thất bại, y thật sự không biết giờ khắc này y nên nói cái gì, cũng không biết nên hỏi cái gì, y rất là xoắn xuýt mà nhìn chằm chằm vào bụng Cố Dương, ‘tiếng sấm’ ầm ầm trong đầu vì khiếp sợ hơi nhỏ hơn một chút, suy nghĩ của y cũng có thể vận chuyển bình thường. Vì vậy y ho nhẹ một tiếng tiếp tục mở miệng, ”  Bụng của cậu…”



Thoạt nhìn cũng không phải bụng bia đơn giản như vậy a…



Càng giống như là mang thai…
Phản ứng đầu tiên của Lôi Nghị chính là cái này.



U sẽ nhích tới nhích lui sao? Xúc cảm, rõ ràng là vật còn sống.



Nếu quả thật là u mà nói, hắn còn có lòng thanh thản làm sinh nhật cho bạn? Vừa nãy lúc phun người phun đến hăng hái như vậy, một chút cũng không như người nhiễm bệnh a.



Tuy rằng trong lòng không tin, nhưng Lôi Nghị vẫn là thuận theo hỏi: “A? Thật không? U gì vậy? Có đi bệnh viện xem qua không? Bác sĩ nói như thế nào?”



Cố Dương sửng sốt một chút, mới ấp úng nói: “Ừ, đã đi rồi, ngày mai tôi còn phải đi bệnh viện… Bác sĩ nói phải cẩn thận kiểm tra một chút mới có thể đề phương pháp trị liệu cho tôi…”



“Ngày mai a, ngày mai vừa lúc tôi rảnh rỗi, tôi đưa cậu đi.” Lôi Nghị tiếp nhận nhanh chóng.



“Không cần!” Cố Dương cự tuyệt cũng không chậm, hắn nghĩ Lôi Nghị càng khó đối phó, mới giao chiến như vậy một hồi, mồ hôi lạnh liền chảy xuống không ít, tắm không sạch rồi.



“Cậu không cần khách khí với tôi, nói như thế nào cậu cũng coi như là nhân viên của tôi, cậu xảy ra chuyện như vậy, tôi phải phụ trách đối với cậu.” Khóe miệng Lôi Nghị chứa nụ cười âm mưu, ánh mắt trói chặt Cố Dương, chột dạ đi, lộ tẩy đi, cái gì u, rõ ràng chính là đứa nhỏ!



“Thực sự không cần, Lôi tổng, bạn của tôi sẽ đi theo tôi, không có chuyện gì ngài đi về trước đi, bánh gato hôm khác tôi đưa qua cho ngài một phần.” Cố Dương chống đỡ không nổi, bắt đầu hạ lệnh tiễn khách.



Lôi Nghị không có đi, trái lại đi về phía trước hai bước, đứng vững ở trước mặt Cố Dương.



Hai người cách nhau rất gần, đầu gối Lôi Nghị đều đụng tới đầu gối Cố Dương đang ngồi ở trên ghế sô pha.



Hắn hơi cúi người, nhìn thẳng vào ánh mắt nỗ lực tránh né của Cố Dương, giọng nói mang theo vài phần trêu chọc: “Cậu thật đúng là xem tôi là kẻ ngu ngốc?”



Cố Dương bởi vì kiêng kỵ hắn nên ngửa ra sau một chút, mạnh miệng nói: “Tôi không rõ ý tứ của Lôi tổng.”



Lôi Nghị khẽ mỉm cười, giơ lên đầu gối bên phải quỳ ở trên ghế sô pha, tay trái chống lưng sô pha, đem Cố Dương giam lại.



Cái tư thế này làm cho Lôi Nghị càng thêm tới gần Cố Dương, tay phải của hắn lại không hề báo trước bao phủ ở trên bụng của Cố Dương, thuận theo áo ngủ không có quấn kín lần thứ hai trượt đi vào: “Em hãy thành thật nói cho tôi biết, trong bụng em rốt cuộc là cái gì?”