Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 21 : Cái gọi là ý tại ngôn ngoại

Ngày đăng: 00:55 22/04/20


Kết luận này của Trình Minh làm cho Cố Dương và Lôi Nghị đều có chút sững sờ.



Song tính ẩn? Đó là cái khái niệm gì?



Trình Minh nhìn ra nghi hoặc của bọn họ, tiếp tục giải thích: “Thật ra trên thế giới cũng có những người khác thuộc loại song tính này tồn tại, chỉ bất quá rất ít, hơn nữa đa số phát triển không hoàn toàn. Thông thường người song tính là cùng lúc có bộ phận sinh dục của cả nam lẫn nữ… Nhưng chỉ hiện rõ tính đặc thù của một trong hai loại đó. Nói cách khác, nếu như bộ phận đặc thù ngoài là nam, nhưng phía dưới có bộ phận sinh dục của phụ nữ, chỉ là rất nhỏ hoặc không rõ ràng… Nếu như bộ phận đặc thù ngoài là nữ, nhưng bên dưới có tiểu huynh đệ của đàn ông, chính là rất nhỏ thậm chí là có thể không đáng kể…”



Trình Minh nói làm cho Lôi Nghị cùng Cố Dương đều tăng thêm kiến thức, cứ như mở ra một cánh cửa khác ở trước mặt bọn họ.



Hai người đều hết sức cảm thán — thế giới to lớn thật đúng là không gì không có a!



Sau khi Lôi Nghị lau khô sạch sẽ bụng cho Cố Dương, tiện tay đem quần áo của hắn kéo xuống, đường nhìn không tự chủ được nhẹ nhàng hướng về giữa hai chân Cố Dương, âm thầm nhớ lại chuyện tình lúc trước cùng ân ái, lúc ấy thật rất thoải mái, không có chú ý, nơi nào đó của Cố Dương có đồ vật gì của phụ nữ hay không?



Cố Dương đương nhiên nhận thấy được ánh mắt khác thường của Lôi Nghị, theo bản năng nhấc chân đá đi qua: “Nhìn cái gì vậy! Ông đây là đàn ông thuần khiết!”



“Ừ ừ ừ, em đương nhiên là đàn ông thuần khiết! Tôi không có bất kỳ hoài nghi gì!” Lôi Nghị vội vàng đưa tay đỡ lấy Cố Dương, hắn còn đang nằm trên ghế ni, này không cẩn thận mất thăng bằng mà té cũng không phải là việc nhỏ, vì vậy y cũng không có tránh, tùy ý Cố Dương ở trên đùi y in một dấu chân, trong miệng còn đang nhắc nhở, “Cẩn thận một chút, đừng để ngã!”



Trình Minh ở bên cạnh phốc xuy cười một tiếng.



Xem lão đại cam chịu thực sự là quá sung sướng!



Cố Dương được Lôi Nghị đỡ ngồi dậy, bước xuống khỏi ghế nằm, ánh mắt nhẹ nhàng hướng Trình Minh, Trình Minh ho nhẹ một tiếng, đem giải thích của anh bổ sung hết: “Loại tình huống này của anh chính là thể chất song tính ẩn, hoàn toàn là đặc thù nam tính, chỉ là ở trong bụng của anh nhiều thêm một bộ phận tử cung cùng loại với nữ giới. Cho nên… có thể sinh con nối dòng.”



Cố Dương không nói gì, nhưng thật ra Lôi Nghị cười khanh khách mà nối tiếp một câu: “Vô cùng tốt.” (ông lời quá còn gì:v)



Không chỉ có thể là vô cùng tốt như vậy đi! Loại tình huống này phỏng chừng là ngàn dặm mới tìm được một, hết lần này tới lần khác lại bị y gặp phải, hơn nữa Cố Dương còn đem con giữ lại, nếu như lúc đầu hắn không nghĩ thông suốt đem con bỏ đi, vậy cũng như y không liên quan chuyện gì.



“Tiếp theo là phải lấy máu sao?” Cố Dương hỏi.



Trình Minh gật đầu, dẫn hắn đi đến phòng bên cạnh.




Tuy rằng… Hiện tại y cũng rất muốn ở một chỗ cùng Cố Dương.



Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, lại cảm thấy vẫn là tiến hành theo thứ tự tương đối tốt hơn, vạn nhất đem người hù chạy coi như cái được bù không được cái mất, từ từ sẽ đến, từ từ sẽ đến…



“Chuyện ân ái cũng phải tiết chế!” Trình Minh bổ sung một câu.



Cố Dương sặc một ngụm nước, ho khan hơn nữa ngày mới dừng lại được.



Người bác sĩ này cũng thật là, hắn đang mang thai, đương nhiên sẽ đem loại chuyện này loại bỏ bên ngoài a! Vẫn còn cần anh ta tới nhắc nhở sao?



Lôi Nghị lại nghe được ý tại ngôn ngoại. (aka câu nói không diễn tả được hết ý của người nói, ngoài ý chính trên lời nói thì người nghe phải tự hiểu hàm ý, ẩn ý đằng sau đó)



Tiết chế? Không phải là cấm? Như vậy nói cách khác, kỳ thực trong lúc Cố Dương mang thai vẫn là có thể… đúng không? (nghĩa là chúng ta vẫn có nước luộc thịt:v)



Trình Minh không để ý đến ánh mắt dò hỏi của Lôi Nghị, cười khanh khách nói: “Được rồi, hôm nay kiểm tra cứ vậy đi, kết quả xét nghiệm máu tôi sẽ lại điện thoại thông báo cho các anh, các anh trở về đi, không có chuyện gì.”



Cố Dương đứng dậy, dẫn đầu đi ra ngoài, vừa rồi cái nhắc nhở kia quá lúng túng, hắn phải nhanh chóng đi thôi.



Lôi Nghị ở phía sau chậm rãi, sau khi Cố Dương ra cửa, y lấy cùi chỏ đụng Trình Minh, nhỏ giọng nói: “…Tiết chế?”



Trình Minh liếc mắt, trực tiếp giơ ngón tay giữa cho y, sau đó đem y đẩy ra cửa!



Khóe miệng Lôi Nghị cong lên, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.



Ngoại trừ có bé con ra còn có thể có phúc lợi, y phải nỗ lực a!



Không biết cái dạng này của Cố Dương ăn là có mùi vị gì…