Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 27 : Chúng ta bây giờ không phải là đang kết giao sao?

Ngày đăng: 00:55 22/04/20


Lôi Nghị nhìn bộ dáng khiếp sợ của Cố Dương như vậy cũng kịp phản ứng, dân số khá nhiều, ngày nghỉ lễ lại ít, bình thường cũng chỉ có ba ngày, mà lễ Quốc Khánh là bảy ngày, thông thường, lượng người lựa chọn ra ngoài vào lúc này so với dịp năm mới còn có thể nhiều hơn.



Thật sự không phải là thời gian tốt để ra ngoài.



“Vậy nghỉ ngơi thật tốt ở nhà? Hoặc là tùy tiện đi dạo giải buồn ở khu ngoại ô thành phố D một chút?” Lôi Nghị đắn đo, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không ra được cái chủ ý gì tốt.



Cố Dương cười cười: “Đến lúc đó rồi hãy nói, dù sao vẫn còn nửa tháng ni, có đôi khi kế hoạch cản không nổi biến hóa, sớm tính toán tốt rồi cũng có thể sẽ bị sự tình đột nhiên xuất hiện quấy rầy, trước thuận theo tự nhiên đi!”



“Cũng tốt!”



Thời gian không sai biệt lắm, Lôi Nghị trở về thay quần áo, chuẩn bị đưa Cố Dương đi liên hoan.



Cố Dương cũng đổi lại bộ quần áo mới mua, rộng thùng thình thoải mái, hơn nữa thân hình hắn cao lớn, như vậy, ngược lại cũng không nhìn ra đến bụng của hắn.



Lôi Nghị theo hướng dẫn của Cố Dương đưa hắn đến tiệm lẩu của Lâm Mục, Cố Dương xuống xe, nhìn Lôi Nghị có chút băn khoăn, chính mình liên hoan lại đem vị này bỏ lại…



“Lúc xuống lầu cẩn thận một chút, đừng uống rượu.” Lôi Nghị dặn dò hai câu, kỳ thực y thực muốn đem Cố Dương đưa vào, bất quá vì để tránh cho phiền toái không cần thiết, tạm thời như vậy trước đi.



“Ừ, sở dĩ chọn tiệm lẩu, chính là vì tránh phân đoạn uống rượu này.” Tuy rằng cũng có ăn lẩu tiện thể uống rượu nhưng phần lớn đều là cảnh tượng náo nhiệt, cùng bầu không khí nơi bàn rượu ngược lại hoàn toàn bất đồng.



“Tôi đi đây.” Lôi Nghị đối Cố Dương cười cười: “Cơm nước xong nhớ gọi điện thoại cho tôi, tôi tới đón em.”



“Anh… Anh buổi trưa có nơi ăn cơm không?” Cố Dương nhịn không được hỏi một câu.



“Có, yên tâm đi.” Lôi Nghị thấy Cố Dương băn khoăn như vậy, trong lòng vẫn là thật vui vẻ, y nghiêm trang mở miệng, “Cố Dương.”



“Ừ?”



“Lại đây một chút.”



Cố Dương hơi cúi người, tiến đến trong cửa sổ xe: “Chuyện gì?”



Lôi Nghị thật nhanh ở trên môi Cố Dương ấn xuống một nụ hôn, sau đó cười nói: “Chúc em liên hoan vui vẻ.”



Cố Dương sửng sốt một chút, mới đứng lên, nhìn Lôi Nghị đã nghiêng đầu sang chỗ khác, nổ máy xe, hắn lui về phía sau hai bước, Lôi Nghị liền xoay đầu lại, hướng hắn vẫy vẫy tay: “Tôi đi đây!”



Cố Dương theo bản năng cũng vẫy tay theo, nhìn theo hướng Lôi Nghị lái xe đi xa.



Trên môi tựa hồ vẫn còn lưu lại hơi thở của Lôi Nghị, Cố Dương nghĩ đến nụ hôn chuồn chuồn lướt nước đánh lén mới vừa rồi, có chút muốn cười.


Trong xe lại im lặng, chỉ có âm nhạc nhẹ nhàng Lôi Nghị mở vang lên.



Hai người đều đang suy nghĩ sự tình.



Lôi Nghị suy nghĩ chính là, thế nào mới có thể thành công tiến vào ổ nhỏ của Cố Dương, cùng hắn ở chung sớm chiều.



Cố Dương suy nghĩ còn lại là, có muốn trá hình nhắc nhở Lôi Nghị một chút hay không, để cho y chú ý trong công ty có nhiều người mơ ước y. (mắc cười phu phu nhà này:))))))))))



Nói thật, người như Lôi Nghị vậy, nếu như không nắm chặt thật tốt, thật là một tổn thất.



Suy nghĩ một mạch, đều không có quyết định, Cố Dương lặng lẽ thở dài, mà thôi, nếu như người này ngay cả điểm quy củ ấy cũng đều không hiểu, vậy y cũng không đáng kết giao.



“Nghĩ gì thế? Đều không nói lời nào.” Lôi Nghị mở miệng trước đánh vỡ an tĩnh.



Cố Dương hoàn hồn: “Không có gì. Vì để cho anh chuyên tâm lái xe.”



“Hỏi em chuyện này.”



“Ừ?”



“Biểu hiện hai ngày nay của tôi thế nào? Có đủ tư cách không?” Lôi Nghị cố ý dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc hỏi ra đến, trên thực tế, trong lòng cũng có vài phần khẩn trương.



Cố Dương vui vẻ: “Anh muốn nghe đáp án gì a?”



“Đương nhiên là đáp án trong lòng em a!”



“…Ừ…” Cố Dương cố ý kéo dài thanh âm, sau đó nhún nhún vai, “Tôi trả lời là rất đủ tư cách, anh có sẽ càng cao hứng úng hay không?”



Lôi Nghị nở nụ cười: “Vậy là em đồng ý cùng tôi kết giao?”



Lời này làm cho Lôi Nghị càng thêm hài lòng, quả nhiên người có thể cùng hắn một đêm tình cảm mãnh liệt tạo ra bé con thì không phải là quá rụt rè quá khó giải quyết.



Bước đầu tiên đi xong rồi, phía sau sẽ dễ hơn rất nhiều.



Sau khi Cố Dương nói ra câu nói kia, trong lòng cũng khoan khoái rất nhiều.



Vốn chính là tiết tấu kết giao nha, đều đã là tình huống hiện tại, quá gò bó quá rụt rè cũng không có ý nghĩa gì.



Nếu muốn phát triển tiến thêm một bước, vậy thì kết giao thật tốt đi!