Nha! Có Bầu Rồi!
Chương 29 : Tốc độ xâm lấn thật sự rất nhanh a!
Ngày đăng: 00:55 22/04/20
Buổi chiều chủ nhật này trong hai tiếng mấy đồng hồ còn dư lại, Lôi Nghị liên tục đi đi vào vào nhà y và nhà Cố Dương, một chút cầm hai bộ quần áo ngủ qua đến, một chút cầm hai bộ đồ tây qua đến, một chút lại ôm máy tính xách tay và mấy văn kiện qua đến, một chút lại cầm đồ rửa mặt mang theo dép qua đến, lúc hướng trong phòng tắm bày ra ly bàn chải đánh răng vân vân còn khẽ hát.
Cố Dương ngồi trên ghế sô pha vẫn không hề động, cứ như vậy nhìn Lôi Nghị như con kiến dọn nhà một chút đi một chuyến, một chút lại đi một chuyến….
Tốc độ xâm lấn quả thật rất nhanh a!
Sau đó Lôi Nghị nghĩ đồ dùng cá nhân hàng ngày cùng với đồ dùng trong công việc đều lấy tới không sai biệt lắm, lúc này mới ngừng tay, nhìn thời gian hơn sáu giờ, không sai biệt lắm nên ăn cơm tối. Vì vậy y trưng cầu ý kiến Cố Dương: “Buổi tối muốn ăn cái gì?”
Cố Dương: “…”
“Nếu không… Làm sủi cảo đi?” Cố Dương đột nhiên ngoài dự đoán nói.
Đầu tiên bởi vì hắn vẫn chưa đói, buổi trưa liên hoan ăn đến ba giờ chiều, tuy rằng sau đó phần lớn đều là nói chuyện trên trời, nhưng hắn bây giờ xác thực vẫn chưa đói, làm vằn thắn sẽ tương đối chậm, chờ bao xong đun sôi bắt đầu ăn, phỏng chừng cũng liền đói bụng.
Thứ hai sao… Hắn là có chút muốn ăn sủi cảo, đã lâu rồi không ăn ni.
Hôm nay tâm tình Lôi Nghị tốt, cho nên Cố Dương nói cái gì thì là cái đó, y mở tủ lạnh nhìn một chút, phát hiện không có thứ gì, trở lại nhà mình lục tủ lạnh một chút, cũng không có gì làm nhân bánh, vì vậy không thể làm gì khác hơn là đi xuống siêu thị dưới lầu mua thịt và thức ăn.
“Em muốn ăn nhân gì?”
“Đều được, không cho hành!” Cố Dương chỉ có một cái yêu cầu này.
Lôi Nghị: “….”
“Anh biết làm sủi cảo sao? Cái này hình như thật phiền phức.” Cố Dương lại hỏi một câu.
“Biết.” Lôi Nghị lời ít ý nhiều mà trả lời một câu, đi vào phòng ngủ của Cố Dương cầm áo khoác y mới vừa xách qua.
“Có muốn tôi đi cùng với anh không?” Cố Dương nhíu mày.
Lôi Nghị nâng cằm suy nghĩ một chút, sau đó lộ ra dáng tươi cười: “Nếu như em không mệt… vô cùng cam tâm tình nguyện.”
Cùng nhau đi dạo siêu thị Thần Mã… Hình ảnh cũng rất tốt đẹp a!
Lôi Nghị bổ não nghĩ.
Trong bống tối, Lôi Nghị giơ điện thoại di động trở lại trên giường, cái giường này đương nhiên còn chưa có đổi thành cái giường lớn trong phòng y ni, kỳ thực giường của Cố Dương cũng không nhỏ, cho dù nhỏ, vậy cũng không có gì a, hai người bọn họ nằm cùng một chỗ mới giao lưu tình cảm tốt nha!
“Buổi tối em muốn uống nước thì gọi tôi.” Lôi Nghị duỗi cánh tay cầm điện thoại di động của mình để bên tủ đầu giường cách hơi xa giường, sau đó nằm trở về, vai vừa vặn kế bên vai Cố Dương, y cảm giác được Cố Dương rõ ràng cứng ngắt một chút.
Cố Dương ừ một tiếng, không lại nói gì khác, chỉ là nói: “Ngủ đi, anh ngày mai còn phải đi làm ni.”
“Được. Ngủ ngon.”
“…Ngủ ngon.”
Nói là ngủ ngon, nhưng bên cạnh lại xuất hiện thêm một người làm sao có thể nhanh như vậy liền ngủ!
Hơn nữa Cố Dương có thói quen ngủ một mình, quen một người ở trên giường lớn tự do thoải mái lăn lộn, cho nên đột nhiên nhiều thêm một người, hắn thập phần không có quen, muốn xoay người cũng phải đè nén động tác, rất sợ làm cho Lôi Nghị ngủ không yên.
Thế nhưng không trở mình, một tư thế lâu, hắn sẽ cảm thấy thắt lưng khó chịu.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua không sai biệt lắm.
Lôi Nghị vẫn không có động tĩnh, Cố Dương mới mạnh dạn xoay người, mà ở lần thứ năm hắn xoay người, Lôi Nghị nhịn không được nhỏ giọng hỏi một câu: “Có phải rất khổ cực hay không?”
Cố Dương bị y hỏi càng hoảng sợ: “Anh chưa ngủ a?’
Đột nhiên lên tiếng hù chết hắn!
“Ừ… Nhanh.” Lôi Nghị trở mình, đối diện Cố Dương, Cố Dương hô hấp nhịn không được chậm một nhịp.
“Vẫn chưa trả lời tôi, có phải rất cực khổ hay không?”
Lôi Nghị nói, đem móng vuốt hướng về phía Cố Dương, sau đó nhẹ nhàng ôm hắn, kỳ thực chính là hư hư thực thực đặt ở sau lưng hắn, càng chuẩn xác là khoát lên ngang lưng hắn, làm bộ như là mình đang giúp hắn xoa bóp, “Nếu không tôi giúp em xoa bóp một chút?”
Đây không phải là nói lời vô ích sao, chính anh mang thử xem, nhất định sẽ rất cực khổ a!
Cố Dương oán thầm trong lòng một câu, nhưng vẫn là trả lời: “Không có việc gì, tôi chỉ là… Không có thói quen đột nhiên nhiều thêm một người….”