Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 36 : Tiểu nghị, mở cửa

Ngày đăng: 00:55 22/04/20


Kết quả không ngoài dự liệu, Lôi Nghị rất nhanh lại đắp kín chăn cho hắn.



“Ngoan, đừng lộn xộn. Hiệu quả này không tệ, em xem em đều toát mồ hôi, ủ đến buổi trưa tôi lại đo nhiệt độ cơ thể cho em, nếu như không sốt nữa chúng ta lấy ra một tầng chăn có được hay không?” Lôi Nghị bá đạo lại ôn nhu mở miệng.



Cố Dương không thể làm gì khác hơn là tước vũ khí đầu hàng: “Được…”



“Lúc này mới ngoan.” Lôi Nghị giống như dỗ con nít ở trên trán Cố Dương hôn một cái, vỗ nhẹ cánh tay của hắn dỗ hắn ngủ tiếp, “Ngủ đi.” (Vâng, qua thì em dỗ anh tắm, nay thì anh dỗ em ngủ =, =)



Cố Dương: “….”



Tổng tài đại nhân anh thực sự không cần thiết như vậy!



Tôi cũng không phải là con nít!



Cố Dương sau đó lại ngủ thiếp đi, thời điểm mơ mơ màng màng được Lôi Nghị ôm lên đến uống mấy lần nước, một giấc liền ngủ thẳng tới ba giờ chiều.



Lôi Nghị cũng nằm ngủ ở bên cạnh, trên thực tế tối hôm qua hai người đều ngủ không ngon, sáng sớm y vội vàng tới trưa, thực sự không chịu nổi mới ngủ ở bên người Cố Dương.



Cả người Cố Dương là mồ hôi, cảm giác đau nhức trên tay chân trái lại đã không còn, ngoại trừ mồ hôi có chút dính dấp ở ngoài, thân thể nhẹ nhõm không ít, chắc là không còn sốt rồi.



Cố Dương cảm giác trong lúc mơ mơ màng màng bị rót không ít nước, thế nhưng hiện tại cơ bản không có mắc tiểu, xem ra đều qua mồ hôi xuất ra ngoài rồi.



Cố Dương trở mình, đem chăn phía trên kéo xuống, Lôi Nghị nghe được động tĩnh cũng tỉnh, thấy Cố Dương vén chăn hơi hơi cau mày, Cố Dương vội nói: “Tôi cảm thấy thoải mái hơn rồi, khẳng định không còn sốt!”



Lôi Nghị cười cười, xuống giường đi lấy nhiệt kế cầm qua cho hắn.



Lúc chờ Cố Dương đo nhiệt độ cơ thể, Lôi Nghị sờ sờ trán của hắn, quả nhiên không nóng như sáng sớm.



Hai người giằng co lâu như vậy, bữa sáng bữa trưa đều chưa ăn, hiện tại không chỉ là Cố Dương đói, Lôi Nghị cũng đói bụng.



“Hiện tại nấu cơm không còn kịp rồi, tôi gọi món bên ngoài đi, em muốn ăn cái gì?” Lôi Nghị cầm điện thoại di động lên chuẩn bị gọi điện thoại kêu món bên ngoài.



“Tùy tiện đi, tôi không kén.”



Trong miệng Cố Dương không có vị gì, không thèm ăn, tùy tiện ăn một chút là được đi.



Vì vậy Lôi Nghị làm chủ kêu món bên ngoài, ấm nóng dễ tiêu bổ dưỡng là chính.



Cố Dương lấy nhiệt kế ra muốn tự chính mình xem bao nhiêu độ, Lôi Nghị đại khái là sợ Cố Dương nói dối, không đợi Cố Dương thấy rõ ràng ni liền cướp đi.
Cửa đối diện đột nhiên truyền đến âm thanh, Cố Dương sửng sốt một chút, vểnh tai lắng nghe, chẳng lẽ là Lôi Nghị đã trở lại? Này cũng quá nhanh đi?



Thông thường, đi một chuyến siêu thị trở lại thế nào cũng phải nửa tiếng đồng hồ.



“Tiểu Nghị, mở cửa!” Một giọng nữ trung khí mười phần hô.



Cố Dương: “…”



Sẽ không phải là mẹ của Lôi Nghị đi?



“Tiểu Nghị, mẹ tới thăm con, thuận tiện xem chỗ con trùng tu được thế nào, nhanh lên một chút mở cửa a! Mẹ biết con ở nhà ni, hôm nay con cũng không đến công ty.” Mẹ Lôi Nghị tiếp tục gõ cửa.



Cố Dương đột nhiên khẩn trương, làm sao bây giờ? Lôi Nghị đi siêu thị rồi, này một chốc, hẳn là vẫn chưa có về ni.



Chìa khóa nhà của Lôi Nghị ở chỗ của mình, vì Lôi Nghị dọn đến ở chỗ này của mình, bên kia trong thời gian ngắn là không định ở ni, hôm nay mẹ Lôi Nghị đột nhiên giết đến tới cửa, cho dù Lôi Nghị từ siêu thị trở về chạm mặt với mẹ y, y vẫn là phải lấy chìa khóa từ chỗ của mình….



Cố Dương a Cố Dương, không có việc gì ngươi nhận chìa khóa của y để làm chi a! Để cho y cầm đều không phải rất tốt sao!



Làm sao bây giờ?!



Làm sao bây giờ a làm sao bây giờ?!



Không mở cửa, ở nhà giả làm rùa đen rút đầu là vô dụng, hắn cùng Lôi Nghị ở chung không tệ, sau này khẳng định sớm muộn gì cũng phải gặp cha mẹ, lúc này không mở cửa, lúc gặp cha mẹ khẳng định liền lộ, chuyện hai người bọn họ ở đối diện cửa không gạt được, đến lúc đó khẳng định liền để lại ấn tượng xấu.



Thế nhưng mở cửa… Phải nói như thế nào?



Chẳng lẽ muốn nói — “Chào dì, con là bạn trai của Lôi Nghị”?



Lão nhân gia chịu được sao?



Đang tự đau khổ, điện thoại di động trên bàn trà đột nhiên vang lên, Cố Dương sửng sốt, ngưng mắt nhìn lại, phát hiện là điện thoại di động của Lôi Nghị, đại khái là bởi vì đi siêu thị, rất nhanh trở lại, cho nên Lôi Nghị không có cầm theo điện thoại.



Này… Nhất định là mẹ Lôi Nghị gọi tới đi?



Cố Dương đi qua cầm điện thoại di động lên, trên màn hình quả nhiên hiển thị ‘Nữ vương đại nhân’.



Đột nhiên cảm giác điện thoại di động thật là nóng tay a thật là nóng tay!