Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 58 : Thân bất do kỷ

Ngày đăng: 00:56 22/04/20


Lâm Mục năm mới này vẫn bận rộn như trước.



Kỳ thực cậu vốn có thể không bận rộn như vậy, giống như trước kia, dễ dàng cho mình một kỳ nghỉ, đi ra ngoài du lịch một vòng, rồi trở về tiếp tục làm ông chủ nhỏ của cậu, cớ sao mà không làm?



Nhưng hết lần này tới lần khác lại không được!



Cậu không rảnh rỗi được!



Mỗi khi rảnh rỗi trong đầu liền sẽ nhớ đến người kia!



Rõ ràng là đã qua lâu như vậy, hơn nữa từ trước khi gặp phải anh ta cho tới bây giờ mình cũng không phải người điên cuồng mà nhớ lại chuyện quá khứ như vậy, vì sao sau khi gặp lại ngược lại cũng không xua đuổi được cái thân ảnh kia?



Bị coi thường.



Chỉ có thể dùng cái từ này để hình dung.



Lâm Mục lại cầm một chai rượu từ trong quầy bar đi ra, tự giễu cười cười.



Xem ra câu nói kia nói thật đúng. Nếu như muốn quên một người, không cần gặp, khỏi cần ti tiện.



Lời này một chút cũng không giả.



Cho nên, Lâm Mục vẫn làm cho công việc của mình bận rộn lên, ba cái cửa hàng từng cái cậu đều sẽ đích thân đi hỗ trợ, vốn ông chủ là cái gì cũng không cần làm, chỉ phụ trách *** tiền là được, thế nhưng cậu không dám để cho mình nhàn rỗi, chỉ cần công việc lu bù lên, sẽ không có thời gian đi nhớ người không nên nhớ.



Bất quá bận rộn hết cả trước sau lễ mừng năm mới hơn một tháng, Lâm Mục cũng từ từ tỉnh táo lại.



Việc gì mà phải khổ đến thế, vì để cho chính mình thoải mái một chút, lại làm hại nhân viên thậm chí là cả quản lý của ba cái nhà hàng đều không được an bình, lo sợ bất an không biết ứng phó như thế nào. Dù sao Lâm Mục cũng không phải tâm huyết dâng trào chỉ đi một ngày, mà là xuất hiện liên tiếp hơn một tháng!



Tỉnh táo lại Lâm Mục cũng không có đi đến cửa hàng tăng áp lực cho người khác nữa, mà là vùi ở nhà uống rượu.



Rượu quả thực là thứ tốt, có thể khiến người ta sống mơ mơ màng màng, cũng có thể làm cho người ta trốn tránh được hiện thực.



Màn hình điện thoại tiện tay để ở trên quầy bar đột nhiên sáng lên, ngay sau đó một ca khúc quen thuộc vang lên.



Lâm Mục chợt nghe thấy, vì sao không có đổi nhạc chuông điện thoại này vậy?




Thời gian anh ở Trình gia nói tốt không tốt, nói xấu cũng không xấu.



Anh hai đối với anh rất tốt, thế nhưng ba có thể là vì lúc đầu mẹ dùng anh làm điều kiện trao đổi mới để cho anh hiến thận cho anh hai, cho nên mặc dù đối với anh không tệ, nhưng cũng không phải mặn mà gì, thậm chí, còn có thể cho rằng anh cũng là vì gia sản của Trình gia mới vội vã cung cấp thận cho anh hai anh, cũng có nhiều phòng bị với anh.



Mà mẹ anh bởi vì không được trở thành bà chủ Trình như ý nguyện, cũng có rất nhiều lời oán hận, cũng may mẹ của anh hai tự động ký đơn ly hôn, vì con trai của bà ấy, bà ấy cũng nhượng bộ rất nhiều.



Một năm sau, ba mới cùng mẹ chính thức nhận chứng nhận kết hôn rồi ở cùng nhau.



Nói chung, khi đó, ở Trình gia, địa vị của Trình Minh hết sức khó xử, chuyện anh cùng với Lâm Mục, cũng chỉ giới hạn ở trong suy nghĩ lén lút một chút, huống chi, bởi vì nằm viện trì hoãn chương trình học, bỏ lỡ thời gian thi đại học, Trình Minh phải học lại một năm.



Sau đó, anh thi lên đại học, cũng từng lơ đãng nhớ tới chuyện cùng Lâm Mục, nhưng anh vẫn không có tìm được Lâm Mục, cũng không có nghe được tin tức của Lâm Mục.



Huống chi, dù sao Trình Minh cũng theo bản năng cảm thấy mình chỉ còn lại một quả thận, so với người khác kém một bậc.



Có lẽ… Đây là tự tôn thuộc về đàn ông đi….



Kỳ thực, khi đó, Lâm Mục cũng nản lòng thoái chí, lúc thi đậu đại học liền cắt đứt liên lạc cùng tất cả bạn học cấp ba.



Cái gọi là quá khứ, cậu không cần nhớ lại!



“Thân bất do kỷ…. Hay cho một cái thân bất do kỷ.” Khi Trình Minh đắm chìm trong ký ức, Lâm Mục thì thào mở miệng, “Vậy bây giờ anh tới đây làm gì?”



Trình Minh muốn nói lại thôi, Lâm Mục lại đột nhiên biến sắc, muốn đi toilet đã không kịp, xoay người ói đầy ra trên người Trình Minh.



“…”



Em là cố ý sao?



Trình Minh đỡ lấy Lâm Mục, im lặng thở dài.



Chú thích:



Cũng không nhớ là chú thích mắt hoa đào chưa nữa, chú thích đại luôn. Mắt hoa đào là dạng mắt long lanh ánh nước, dáng mắt nhìn như cánh hoa, độ cong mí trên khá lớn, lúc không cười nhìn cũng như cười, cười lên thì mắt híp lại cong cong hình trăng lưỡi liềm, hay còn gọi là mắt cười ý.