Nhà Có Chính Thê
Chương 104 : Gây chuyện ở quán bar
Ngày đăng: 18:28 30/04/20
Trước khi đi bar, Hạ Phạm Hành vẫn kiên trì mang Quách Tĩnh Tĩnh đi ăn cơm tối. Mỗi ngày buổi trưa cùng nhau ăn cơm, Hạ Phạm Hành phát hiện Quách Tĩnh Tĩnh gần đây ăn lượng cơm rất tốt. Thời điểm xe lái đến thành phố đã hơn năm giờ, Quách Tĩnh Tĩnh đi tìm Trương Kỳ, có lẽ sẽ trực tiếp đem người kéo về thôn Mã Tỉnh, đến lúc đó căn bản không có thời gian chú ý tới việc ăn uống.
Quách Tĩnh Tĩnh cũng biết ý Hạ Phạm Hành, mặc dù cậu bây giờ khẩn cấp muốn gặp được Trương Kỳ nhưng cậu cũng không cự tuyệt lời Hạ Phạm Hành, còn theo chân hắn ăn cơm tối, chit là tốc độ ăn cơm hơi nhanh, ăn như hổ đói.
A Kim cùng Ngân Ngân đều biết Hạ Phạm Hành, Hạ Phạm Hành không tiện phụng bồi Quách Tĩnh Tĩnh cùng đi bar, nhưng mà nếu để Quách Tĩnh Tĩnh một mình Hạ Phạm Hành vẫn rất không yên tâm, cho nên liền gọi Dương Tuyền tới.
"Tôi đã hiểu rõ thân phận của tôi rồi, chính là để cho tôi làm sứ giả hộ hoa, phải không?"
Bốn chữ "Sứ giả hộ hoa" hiển nhiên khiến Quách Tĩnh Tĩnh rất bất mãn, chân mày cũng cau lại rồi. Dương Tuyền cũng rất khó chịu, y gần đây bởi vì ở bệnh viện làm chuyện có cơ cấu đặc thù mà bận đến hôn thiên ám địa, cái bộ dáng "ông chủ khoanh tay" (*) này của Hạ Phạm Hành khiến người ta hận không thể nhào tới cắn xé vài cái.
(*) súy thủ chưởng quỹ: ý nói là ông chủ nhưng chẳng làm gì, chỉ để mặc người khác làm còn mình thì an nhàn.
Thật tốt mới có một tối không cần làm thêm giờ, cũng không có xã giao, y vừa chuẩn bị chiêu đãi mình tốt một chút liền bị một câu "lập tức tới ngay" của Hạ Phạm Hành bóp chết từ trong trứng, y có thể vui vẻ mới lạ.
Hạ Phạm Hành dĩ nhiên sẽ không để ý tới tâm tình của y, gọi người tới là hắn, người đến làm không khí cũng là hắn, Hạ Phạm Hành quay đầu cười ôn nhu với Quách Tĩnh Tĩnh.
"Anh không thể đi vào cùng em, Dương Tuyền mặc dù hơi yếu nhưng mà ngay khi có chuyện lấy cậu ta ra làm lá chắn vẫn có thể được. Đến lúc đó vạn nhất gặp phải nguy hiểm, em cứ đẩy cậu ta ra là ổn."
Đi bar có nguy hiểm mọe gì chứ, Hạ Phạm Hành lời này tỏ rõ chính là không sử dụng y như một con người mà thôi. Dương Tuyền tức giận phồng mang trợn mắt, Quách Tĩnh Tĩnh ngược lại cũng phối hợp, gật đầu rất là nghiêm túc.
"Tĩnh Tĩnh, tôi vẫn cảm thấy dậu là một người đàng hoàng, không nghĩ tới..." Dương Tuyền nhìn Quách Tĩnh Tĩnh, mặt đầy khó tin.
Quách Tĩnh Tĩnh mím môi, nói: "Tôi không phải hoa." Ở trong thôn, hoa là dùng để hình dung con gái, Quách Tĩnh Tĩnh còn hận chuyện Dương Tuyền nói cậu là hoa đấy.
Dương Tuyền hít một hơi khí lạnh, lắc đầu mặt đầy sống không còn gì để luyến tiếc nói: "Quả nhiên, đều nói không là người một nhà thì không vào một cửa... Đây cũng quá thù dai đi?"
"Chạy cái gì mà chạy! Chuyện còn chưa có giải quyết đâu, chạy đi đâu?"
Quách Tĩnh Tĩnh đi tới trước mặt Trương Kỳ, Trương Kỳ mặt đầy mừng rỡ: " Anh, anh, em biết anh sẽ đến cứu em mà, anh sẽ không mặc kệ em, em biết mà."
Quách Tĩnh Tĩnh sắc mặt rất khó nhìn, vểnh môi không lên tiếng. Nam nhân bên cạnh trên dưới liếc cậu một cái, nói: "Cậu thật sự là anh nó à? Có điều dù có là cha nó cũng vô dụng thôi, em trai cậu đi bán thân, tôi tiêu tiền mua nó, đây đều là chuyện song phương tự nguyện, đổi chác công bằng có hiểu hay không?"
"Chút tiền đó của ông ai thèm chứ! Ghê lắm thì để cho anh tôi trả lại cho ông! Loại đàn ông khó coi như ông tôi mới không muốn để cho ông đụng vào tôi!" Trương Kỳ bây giờ ỷ vào Quách Tĩnh Tĩnh tới, kiêu căng lại lớn lối, bất kể như thế nào, Quách Tĩnh Tĩnh cũng không thể nào thật thấy chết mà không cứu, coi như cậu không thích mình nhưng vì ông nội bà nội, Quách Tĩnh Tĩnh cũng không có khả năng mặc kệ cậu ta.
Quách Tĩnh Tĩnh nhíu mày, ngẩng đầu hỏi người đàn ông bị chửi "Cậu ta thiếu ông bao nhiêu tiền?"
"Còn chưa tới hai chục ngàn đâu! Anh đừng để ý tới ông ta! Ông ta chính là mạo xưng giả trang hảo háo, bản thân căn bản không phải đại lão bản cái gì cả đâu, còn cố ý giả bộ giàu có, hừ!"
"Mày!" Đầu tiên là bị chửi nên mặt gã rất khó coi, bây giờ lại bị mắng không có tiền, người đàn ông bị Trương Kỳ chọc giận mặt đều tối sầm lại. Trước đó còn cảm thấy đứa nhỏ này khôn khéo hiểu chuyện lại đáng yêu, hiện tại gã đang hoài nghi có phải khi ấy mình bị cứt dán vào mắt hay không nữa, trư du mông tâm (**)!
(**): Bị che mờ mắt
Quách Tĩnh Tĩnh không để ý tới gã, lạnh giọng hỏi: "Tiền đâu?"
Trương Kỳ thấy cậu sắc mặt không được tốt, cũng có chút sợ hãi cậu thật sự sẽ bỏ mặc mình, nuốt nước miếng yếu thế: "Cũng... Cũng xài hết rồi. Trên người em không có tiền, mấy ngày nay phải đóng tiền mướn phòng lại phải lấp no bụng, không có tiền sống thế nào a? Anh, nếu không anh...."
Trương Kỳ lời còn chưa nói hết, Quách Tĩnh Tĩnh liền trực tiếp nói: "Tôi không có tiền, có cũng sẽ không giúp cậu." Một câu này của Quách Tĩnh Tĩnh khiến Trương Kỳ trong nháy mắt trợn to hai mắt.
________________________
Lời của editor: tự dưng muốn gả cho anh Dương Tuyền quá hic...