Nhà Có Chính Thê

Chương 172 : Vô tình gặp được A Mỹ

Ngày đăng: 18:29 30/04/20


Hạ Phạm Hành tự mình lái xe đưa nhà Quách Tử Hoa  đi tới sân bay. Lúc đi vào, Quách Tiểu Niên từ trước tới giờ vẫn luôn hoạt bát hiếu động nay lại nằm trong ngực Phương Hoài Minh, bàn tay nhỏ bé ra sức lau nước mắt, khiến cho Quách Tĩnh Tĩnh cũng  có chút khó chịu.



Hạ Phạm Hành đưa tay ôm lấy vai Quách Tĩnh Tĩnh, trong sân bay có nhiều người, Quách Tĩnh Tĩnh có chút khẩn trương nhìn đông rồi lại nhìn tây, Hạ Phạm Hành nhưng lại vô cùng tự nhiên. Dáng vẻ  bình thản này của hắn khiến cho chung quanh cho dù có người nhìn tới bên này nhưng được mấy giây sau cũng sẽ dời đi.



"Trẻ con chính là như vậy, " Hạ Phạm Hành khẽ cười nói, "Có vui vẻ hay không cũng sẽ để lộ ở trên mặt, bất kể thời gian chung đụng dài hay là ngắn, bởi vì chúng đối với mỗi một người đều là thật lòng yêu mến, cho nên vào thời khắc chia tay sẽ luôn khóc nhiều đến dọa người."



Quách Tĩnh Tĩnh nghiêng đầu nhìn Hạ Phạm Hành, bỗng nhiên có chút hiếu kỳ, liền hỏi: "Hạ Phạm Hành, anh khi còn bé cũng như vầy phải không?"



Hạ Phạm Hành muốn cười nhưng lại không cười nhìn Quách Tĩnh Tĩnh, thấy Quách Tĩnh Tĩnh hỏi chân thành, cố ý thở dài nói: "Dĩ nhiên, khi đó ba anh bề bộn nhiều việc, luôn bay từ trong nước rồi ra cả nước ngoài, nhưng mà anh không có dũng khí như Tiểu Niên, chỉ có thể tự giam mình ở trong phòng len lén khóc"



"Tại sao anh phải nhốt mình ở trong phòng khóc?"



Hạ Phạm Hành không trả lời vấn đề này, chẳng qua chỉ cười ôn nhu với Quách Tĩnh Tĩnh một tiếng rồi xoay người: "Đi thôi, không phải nói muốn đi mua quần áo cho ông bà nội em sao?"



Quách Tĩnh Tĩnh nhìn gò má Hạ Phạm Hàn, không có hỏi tiếp nữa, nghiêng đầu thu hồi tầm mắt.



*



Bởi vì trước kia điện thoại di động của Quách Tĩnh Tĩnh bị rớt cho nên kích thước quần áo, giày dép mà trước đây Trương Thanh gửi cho cậu không còn nữa, Quách Tĩnh Tĩnh không nhớ, không thể làm gì khác hơn là để cho Trương Thanh gửi  lại một lần, cho nên Trương Thanh lại gửi lại tin nhắn kia cho Hạ Phạm Hành. Hạ Phạm Hành biết chuyện Quách Tĩnh Tĩnh muốn mua quần áo cho trưởng bối, dĩ nhiên sẽ đi cùng cậu.



Cho nên trước khi trở về thôn Mã Tỉnh Sơn, bọn họ đi tới phố thương mại.



Đến địa điểm, Quách Tĩnh Tĩnh bất ngờ gặp được Trầm Hà, Hạ Phạm Hành giải thích nói: "Bác sĩ Trầm là cứu viện từ bên ngoài anh mời tới."



Quả thật, hai cá đại nam nhân tới mua ông già quần áo, là có chút khó khăn.


"Cho nên em đang lo lắng cái gì?"



Quách Tĩnh Tĩnh có chút phiền não gãi đầu: "Em không biết nữa, trước đây Hải Ba nói qua với em một số chuyện không tốt của A Mỹ, nhưng em cảm thấy, cho dù đã từng phạm qua sai lầm thì cũng không bày tỏ người này nhất định không phải là người tốt. A Mỹ sẽ như vậy, em có thể hiểu được. Phụ nữ muốn tìm một người có gia cảnh tốt hơn, trải qua cuộc sống tốt đẹp, cái này cũng không sai. Ban đầu em chọn việc chia tay với A Mỹ cũng là hy vọng cô ấy có thể tìm được một đối tượng mà bản thân hài lòng, trải qua cuộc sống mà mình muốn."



"Bây giờ cô ấy hình như cũng không quá tệ, có lẽ cô ấy đã có được cuộc sống mà mình muốn như em hi vọng, không phải sao?" Hạ Phạm Hành cười cười, "Còn nữa, em nhất định phải thảo luận chuyện của Triệu A Mỹ cùng anh sao? Nếu như anh nhớ không lầm thì cô ấy hình như là bạn gái trước của em nhỉ?"



Quách Tĩnh Tĩnh đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hạ Phạm Hành, giống như lúc này mới phản ứng được là Hạ Phạm Hành lcó biết Triệu A Mỹ.



"Thật xin lỗi, " nhận sai rất kịp thời, "Em biết anh không phải là loại người hẹp hòi mà." Hơn nữa đỉnh đầu mũ cao (*), hoàn mỹ. " Được, lần này coi như em vượt qua kiểm tra, " Hạ Phạm Hành híp mắt nhìn Quách Tĩnh Tĩnh, "Nếu như lần sau..."



(*) đỉnh mũ cao: 一顶高帽, mình không biết nó là gì, mong mọi người giúp nhéee



"Sẽ không có lần sau, " Quách Tĩnh Tĩnh nghiêm mặt, thề thốt vô cùng chân thành, "Tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu."



"Thái độ rất tốt, không tệ, " Hạ Phạm Hành hài lòng gật đầu một cái, như làm ảo thuật đưa một cái hộp cho Quách Tĩnh Tĩnh, "Quà cảm ơn cho hoa hồng, em mở ra xem có thích hay không."



Quách Tĩnh Tĩnh khó hiểu nhận lấy, xé ra túi đựng nhìn một chút, là một bộ điện thoại di động mới, hơn nữa là cùng loại với cái của Hạ Phạm Hành.



Quách Tĩnh Tĩnh ngẩng đầu nhìn Hạ Phạm Hành: "Anh... Anh mua lúc nào thế?"



"Lúc mua quần áo, ở tầng một của cửa hàng tổng hợp đó có quầy chuyên doanh, em cũng không thể không có điện thoại di động được, hơn nữa khoảng thời gian này em vẫn luôn dùng của anh, chắc rất nhuần nhuyễn kiểu điện thoại này, anh làm lại thẻ từ đầu cho em, em lắp vào xong thì nhìn thử một chút đi."



"Dạ!"



Khó trách khoảng thời gian này Hạ Phạm Hành cho phép cậu chơi điện thoại hơn hai giờ, thỉnh thoảng sẽ còn dạy cậu làm sao để gọi điện thoại, gửi tin nhắn cho Trương Thanh, nguyên lai là có mưu tính từ trước rồi, nhưng mà mưu tính trước như vậy lại khiến cho lòng người thấy thật ngọt ngào, như là được bôi mật ong vậy.