Nhà Có Chính Thê
Chương 48 : Tiền xe một trăm
Ngày đăng: 18:28 30/04/20
Quách Tĩnh Tĩnh lúc về đến nhà đã mười một giờ rưỡi. Tài xế rất tận tụy với công việc, một đường đưa cậu về đến tận cửa nhà. Quách Tĩnh Tĩnh nói tiếng cám ơn, lúc xuống xe mới phát hiện áo Hạ Phạm Hành vẫn còn ở trên người cậu, cứ như vậy ném ở lại chỗ này hình như cũng không tốt lắm, trên ti vi cũng không như thế, dù sao phải giặt sạch rồi mới trả lại cho người ta.
Suy nghĩ một chút vẫn là đem áo cầm trong tay, nói một tiếng với tài xế: "Cám ơn."
"Không có gì."
Tài xế quay đầu lịch sự cười đáp lại, Quách Tĩnh Tĩnh từ trong túi móc ví ra, rút ra một tờ màu đỏ còn sót lại, do dự một hồi mới tiến tới nhét vào túi áo tài xế, nói một câu: "Đây là tiền xe."
Nghĩ nghĩ lại sợ tài xế lằng nhằng nói không muốn, liền nói thêm:"Đây là những gì anh nên được."
Tài xế trong nháy mắt có chút hỗn loạn, cái này là... Tình huống gì? Cho đến lúc Quách Tĩnh Tĩnh xuống xe đóng cửa về nhà, tài xế từ trong túi áo móc ra tờ một trăm đồng, biểu tình trên mặt ngu dại ra.
Y lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Hạ Phạm Hành. Hạ Phạm Hành bên kia đã trở về, vào lúc này đang một mình đứng ở bệ cửa sổ hút thuốc, trong cái gạt tàn chất đầy tàn thuốc, không chỗ nào trống cả.
Điện thoại di động reo lên, hắn vốn là không định tiếp, nhìn một cái là do tài xế đưa Quách Tĩnh Tĩnh về gọi tới vẫn là nhận.
" A lô." Hắn mở miệng, thanh âm phát ra có chút khàn khàn, đi kèm với mấy tiếng ho khan.
Tài xế vào lúc này so với hắn không tốt hơn là bao, mặt đầy rầu rĩ nói: "Hạ tiên sinh, Quách tiên sinh đã về đến nhà an toàn, chẳng qua là lúc cậu ấy xuống xe có cho tôi tiền xe..."
Hạ Phạm Hành ngẩn ra, trừng mắt nhìn: "Bao nhiêu?"
"Một trăm..."
Hạ Phạm Hành buông thuốc lá trong tay xuống, dựa lưng vào lan can hỏi: "Cậu ấy nói gì?"
"Nói cám ơn, đây là những gì tôi nên được."
"Mau đi ăn cơm, chờ lát nữa còn phải đi tới nhà A Mỹ đấy, đi quá muộn sẽ để lại ấn tượng không tốt."
"Dạ, bà nội quần áo kia để chỗ đó lát con tới lấy là được."
"Được rồi, đi đi."
Quách Tĩnh Tĩnh vào nhà, ăn sáng với Trương Thanh. Trương Thanh đem rượu, thuốc lá và sữa bò ngày hôm qua mình chuẩn bị xách ra ngoài, Quách Tĩnh Tĩnh vội vàng đưa tay ra đón.
Trương Thanh lại chuẩn bị một thùng nhựa đựng trứng gà, đều là gà nhà mình đẻ, thùng nhựa kia cũng là mới mua, chữ hỷ đỏ thẫm in ở phía trên, phá lệ bắt mắt.
"A Tĩnh, một hồi gặp ba A Mỹ, con nhớ ăn nói khéo tí, trưởng bối chỉ thích những đứa trẻ miệng lưỡi trơn tru."
" Vâng, con biết rồi ba."
Trương Thanh cười không thấy mắt, vui tươi hớn hở dắt Quách Tĩnh Tĩnh ra cửa, Trương Thị đang giúp cậu phơi Quách Tĩnh Tĩnh ở cửa,cái áo khoác đó sau khi ngâm nước lạnh thì nếp nhăn đã khá hơn nhiều, Quách Tĩnh Tĩnh vội vàng buông đồ xuống.
"Bà nội, con tới đây."
Quách Tĩnh Tĩnh muốn lấy áo đi vắt khô, Trương Thị vội vàng ngăn cậu lại.
"Ai, không cần vắt không cần vắt, vắt lại sẽ tạo nếp nhăn, chỉ để nó tự khô mới không nhăn nữa."
Quách Tĩnh Tĩnh thu tay về, Trương Thị đem áo phơi lên, quay đầu lại thấy đồ bên chân Trương Thanh, nhìn một cái đều là thuốc lá tốt rượu ngon, nói: "Làm sao mua nhiều đồ tốt như thế? Đây chính là lần đầu gặp mặt, không mua cũng không ai trách, con xem con kìa, tốn tiền quá."
Trương Thanh thu hồi tầm mắt đặt trên cái áo kia, liền nói: "Mẹ, không có sao, chỉ cần chuyện này thành,tiêu bao nhiêu tiền con cũng nguyện ý." Trương Thị thấy y nóng lòng muốn có con dâu, đưa tay vỗ y nói: "Nhìn xem con kích động chưa, đi nhanh đi."