Nhà Có Chính Thê

Chương 64 : Uống hớp cháo gà

Ngày đăng: 18:28 30/04/20


Quách Tĩnh Tĩnh hôm nay cả ngày quan sát tình huống trong lớp học. Quách Tiểu NIên không được hoan nghênh như vậy, ai cũng không chơi cùng nhóc,  nhóc chỉ có thể ngồi chơi một bên. Trong giờ học lúc giải lao, bé một mình cầm bút nằm ở nơi đó viết viết vẽ vẽ, cũng không biết đang vẽ cái gì.



Cô Triệu cả ngày hôm nay chưa cho cậu một sắc mặt tốt, mỗi lần thấy cậu cũng phải trên dưới lườm cậu một cái mới cao hứng, cũng may Quách Tĩnh Tĩnh từ trước đến giờ thần kinh thô, nhìn thấy cùng không nhìn thấy cũng chẳng khác nhau, ngược lại là các giáo viên khác trong phòng làm việc, nhất là  thầy giáo cùng lớp với cậu bắt đầu chủ động chào hỏi.



"Thầy Quách, tối nay tan học có chuyện gì hay không?"



Phó Vĩ là người có tuổi tác tương cận nhất với Quách Tĩnh Tĩnh, y cũng là hơn nửa năm trước mới thi vào trường này, bình thường chính là một người thích lập bang kết phái,người đề xuất ra các phương thức giải trí. Vào lúc này còn chưa tan việc, y cười híp mắt đi tới trước mặt Quách Tĩnh Tĩnh, chủ động hẹn cậu.



Quách Tĩnh Tĩnh thật là có chút kinh ngạc, nhìn đối phương ngây ngẩn lắc đầu nói: "Tôi không có chuyện gì."



Phó Vĩ vỗ tay một cái: "Vậy thì tốt quá, buổi tối chúng tôi hẹn tan làm xong sẽ đi ăn cơm, thầy Quách có thời gian cùng đi không?"



Quách Tĩnh Tĩnh mặc dù hiền lành chất phác nhưng cậu cũng không phải là một người không thích việc kết giao bạn bè, chẳng qua là bình thời mọi người thấy cậu không hay cười, cho là cậu không dễ ở chung, vào lúc này Phó Vĩ chủ động hẹn cậu, Quách Tĩnh Tĩnh lại nghĩ tới lời hiệu trưởng nói, muốn cùng đồng nghiệp trao đổi nhiều hơn, trong lòng có chút kích động, trên mặt vẫn là một bộ đứng đắn, gật đầu nói: "Có thể."



Phó Vĩ vỗ vai cậu cười nói: "Cứ quyết định như vậy đi, tan học đi chung đi. Thầy Tiền có xe, chúng ta ngồi xe anh ấy đi. Vậy tôi đi dạy trước."



Quách Tĩnh Tĩnh gật đầu, Phó Vĩ cầm sách giáo khoa lập tức rời đi.



Đến giờ tan việc, Quách Tĩnh Tĩnh mới phát hiện, trừ cậu ra còn có chừng mười người, nam nam nữ đều có, đều là những người sau thập niên tám mươi, tuổi lớn chút. Mọi người thấy Quách Tĩnh Tĩnh cũng thật ôn hòa, Quách Tĩnh Tĩnh ngồi trên con Santana của thầy Tiền, ngồi cạnh Phó Vĩ. Phó Vĩ là người thích náo nhiệt, biết cậu không thích nói chuyện, liền chủ động tìm cậu nói chuyện phiếm.



"Thầy Quách hôm nay thật đúng là thật lợi hại, dám đoạt sách trong tay cô Triệu nha! Trường chúng ta trước sau chả có ai dám làm vậy! Cậu cái này gọi là... gọi là đã không biết thì thôi, bỗng nhiên nổi tiếng a!"



"Còn không phải sao!" Nói một lời này xong, trong xe lập tức có người phụ họa, "Cô Triệu trong ngày thường bộ dáng kia như muốn dọa người ấy! Tôi ban đầu mới tới trường học này cũng không dám lớn tiếng cùng cô ta nói chuyện."



"Cậu bây giờ cũng chẳng phải không dám sao?"
Trương Thanh ngồi ở bên cạnh, hiển nhiên là có lời muốn nói. Quách Tĩnh Tĩnh đang uống cháo gà, y đem điện thoại di động trong túi lấy ra đưa cho Quách Tĩnh Tĩnh nói: "Điện thoại di động ba giúp con sửa xong rồi, còn có thể dùng được. Nếu con không thích thì ba đổi cái mới cho con. Ba thấy bây giờ rất nhiều người dùng điện thoại di động lớn, màn hình cũng lớn, con có muốn hay không?"



Quách Tĩnh Tĩnh ngẩng đầu cười nói: "Không cần đâu ba, con dùng cái này là được rồi."



Trương Thanh thấy Quách Tĩnh Tĩnh nhìn điện thoại di động, sau đó liền nói một câu: "Tĩnh Tĩnh con xem có cuộc gọi nhỡ nào không, một ngày không mang theo điện thoại di động, vạn nhất có người tìm con thì sao?"



Quách Tĩnh Tĩnh không suy nghĩ nhiều, đảo mắt nhìn một chút, không có ai gọi điện thoại cho cậu cả.



Trương Thanh thấy cậu đem điện thoại di động cất vào trong túi, Trương Thanh nhìn cũng sốt ruột, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "A Tĩnh, Hạ tiên sinh... Hôm nay có tìm con hay không? Các con thương lượng như thế nào?"



Quách Tĩnh Tĩnh không nghĩ tới ba cậu bỗng nhiên hỏi cái này, tay cầm muỗng sửng sốt một chút.



Trương Thanh tiếp tục thận trọng hỏi: "Hắn tìm con sao? Các con đã nói gì?"



"Không có, ba, hắn không tìm con."



"Nga..." Trương Thanh ngây ngẩn trả lời một câu, thấy Quách Tĩnh Tĩnh cúi đầu không quá muốn nói nữa, cũng không tiếp tục nói cái gì thêm.



(*) huân đoạn tử: đề cập tới nội dung khiêu dâm và ngôn ngữ trí tuệ (báo, truyện cười...) với mức độ khiêu dâm nhất định.



————



Lời của editor: hôm nay mình cực kì đau đầu nên edit hơi ẩu, mong mọi người bỏ qua