Nhà Có Chính Thê

Chương 79 : Không nhịn được

Ngày đăng: 18:28 30/04/20


Bên này Trương Kỳ đứng ở cửa vịn khung cửa nhìn xung quanh, Quách Tĩnh Tĩnh ở bên kia che dù, thân ảnh người đàn ông nói chuyện với cậu kia khiến Trương Kỳ cảm thấy có quen thuộc. Chờ hai người kia nói xong, Quách Tĩnh Tĩnh dời đi chỗ khác, hai người một người lấy đồ một người che dù. Lúc đi tới chỗ cậu ta, con ngươi Trương Kỳ cũng sắp trừng rớt ra ngoài.



Lại là hắn!



Trương Kỳ thấy Hạ Phạm Hành, Hạ Phạm Hành tự nhiên cũng chú ý tới cậu ta, Hạ Phạm Hành trên mặt không biểu hiện ra cái gì nhưng ánh mắt trở nên thâm trầm.



Mấy bước đến gần, Trương Kỳ kích động mặt đỏ rần rần, nhìn Hạ Phạm Hành khó nén được hưng phấn nói: "Nguyên lai là anh a, anh... Anh chính là bạn anh em hả?"



Anh? Hạ Phạm Hành quay đầu nhìn Quách Tĩnh Tĩnh, Quách Tĩnh Tĩnh cũng không biết nên giải thích với hắn như nào, trên thực tế chính cậu cũng không quá hiểu tình huống này là sao nữa. Hạ Phạm Hành thấy cậu như vậy cũng biết người này chắc còn mơ hồ hơn mình, như vậy ngày đó giả tên thay thế Trương Kỳ cũng là Quách Tĩnh Tĩnh tự nguyện sao?



Chuyện này quả thực có chút phức tạp, xem ra bọn họ có cần phải tìm thời gian nói chuyện một chút.



Trên thực tế Quách Tĩnh Tĩnh cũng không hiểu hai người này làm sao lại biết nhau. Nếu như nói Hạ Phạm Hành sớm quen biết Trương Kỳ, như vậy đêm hôm đó hắn biết rất rõ ràng không phải là cậu ta, còn cùng cậu xảy ra chuyện như vậy.



Quách Tĩnh Tĩnh sắc mặt trong nháy mắt có chút khó coi.



Trương Kỳ không phát hiện ra. Cậu ta đến bây giờ còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng khi gặp lại Hạ Phạm Hành, cậu ta nhìn Hạ Phạm Hành hỏi: "Anh có còn nhớ em không? Em tên là Trương Kỳ, chúng ta... đã từng gặp qua một lần rồi. "



Trương Kỳ nói xong lại dừng một chút, dẫu sao lần đó gặp mặt cũng không phải là hồi ức tốt đẹp. Cậu ta còn nhớ lúc đó mình trả lời thật hung hãn nhưng sau chuyện này cậu ta liền hối hận. Đều nói đàn ông thích loại hình ôn nhu lại thiện giải nhân ý (*), có lẽ chính là do cậu ta quá hung hăng mới có thể để cho Hạ Phạm Hành có ấn tượng không tốt về bản thân.



(*) thiện giải nhân ý: ân cần, đồng cảm



Nghĩ như vậy, Trương Kỳ lập tức cúi đầu xuống, khôn khéo nói: "Lần trước... Là em không tốt, em không nên đối với anh như vậy nhưng em cũng là vô tội, em không phải loại người như vậy đâu. Là A Kim lừa gạt em, em quá tức giận mới..."



Trương Kỳ dứt lời liền ngẩng đầu đáng thương trông mong nhìn Hạ Phạm Hành, nũng nịu nói: "Anh đừng nóng giận nha anh, em sau này sẽ không nữa như vậy."
"Như vậy sao được." Trương Kỳ đỏ mặt, "Anh lớn hơn em lại là bạn của anh trai em, em dĩ nhiên cũng hẳn phải gọi anh là anh mới đúng..."



Hạ Phạm Hành một bên cởi áo khoác, một bên trả lời: "Tùy."



"Dạ, anh Phạm Hành, anh ngủ ở chỗ này khẳng định không quen đúng không? Nhưng cũng không có cách nào khác, nhà bà nội em tương đối nghèo cho nên cũng không có phòng tốt. Thật ra thì..."



Không đợi cậu ta nói xong Hạ Phạm Hành đã nói: "Cậu còn chưa đi ra sao?"



"A?" Trương Kỳ sửng sốt, tựa hồ không nghĩ tới Hạ Phạm Hành sẽ nói như vậy, rõ ràng lúc trên bàn ăn ông nội vô tình làm rơi đồ ăn trên người hắn hắn cũng vẫn cười ôn hòa, một chút cũng không tức giận, làm sao lại cứ như vậy đối với mình chứ?



Hạ Phạm Hành cũng mặc kệ cậu ta nghĩ như thế nào, trầm giọng lặp lại một lần: "Đi ra ngoài."



Trương Kỳ rõ ràng bị thái độ không chịu được của hắn làm cho kinh động, khẽ cắn răng cảm thấy không cam lòng, há miệng còn muốn nói: "Em..."



"Đi ra ngoài!"



Hạ Phạm Hành thật sự tức giận, thêm nữa ánh mắt hắn nhìn cậu ta vô cùng sắc bén, Trương Kỳ bị sợ  lui về sau một bước. Cậu ta cảm thấy Hạ Phạm Hành thật là quá đáng, cậu ta tốt bụng tới đưa nước, người này lại đuổi người. Trương Kỳ mắc bệnh thiếu gia hừ hừ nói: "Đi ra ngoài thì đi ra ngoài!"



Nói xong đập cửa rời đi.



Nằm trong phòng cách vách, Trương Thanh còn chưa có trở lại, nhà cũ hiệu quả cách âm rất kém, bên này âm lượng không thấp, Hạ Phạm Hành cùng



Trương Kỳ nói cái gì Quách Tĩnh Tĩnh cơ hồ nghe được đại khái. Nghe Trương Kỳ đập cửa rời đi, Quách Tĩnh Tĩnh ngồi một hồi vẫn là không nhịn được kéo cửa ra đi tới chỗ Hạ Phạm Hành.