[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1162 : Thiên Ti nương nương (1)
Ngày đăng: 02:52 22/08/19
- Mục Khanh Tuyền chính là do Tiên Thiên Đế Quân một tay dạy dỗ, nói rõ Tiên Thiên Đế Quân đối với nàng vô cùng yêu thích. Cái chết của nàng chính là ngòi nổ dẫn động Tinh vực Tử Vi đại loạn. Rút một sợi tóc chấn động toàn thân, Mục Khanh Tuyền chính là sợi tóc này!
Chung Nhạc đi ra Nhân Hoàng Điện, mỉm cười nói:
- Có thể khởi hành rồi!
Mục Khanh Tuyền tế khởi một chiếc thuyền hoa. Chiếc thuyền hoa này vô cùng tinh xảo, trên thuyền có đình vũ gác lầu, hoa thơm cỏ lạ, lại có rất nhiều Thần Nữ, tranh nhau khoe sắc, vô cùng hoa lệ. Đám Thần Nữ này phe phẩy mái chèo, lái thuyền đi tới. Chiếc thuyền hoa lái đi dưới ánh trăng trên thiên không, lộ ra tình thơ ý họa.
Mục Khanh Tuyền ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng trên bầu trời, mỉm cười nói:
- Lần này chúng ta đi Cự Linh Thần Tộc khiêu chiến Thiên Huyền Tử trước, lại tới Lôi Trạch thị khiêu chiến Lôi Cổn, sau đó đi khiêu chiến các cường giả trẻ tuổi của những Hoàng tộc trước đây như Hách Tư thị, Hoa Tư thị, Bàn Hồ thị, Đề Đĩnh thị… Ngoại trừ bọn họ ra, còn có tinh anh các tộc, nhất là cường giả trẻ tuổi của đương kim hai mươi bốn Đế tộc!
Đám người Ba Đích âm thầm líu lưỡi. Những Thần Tộc như Bàn Hồ, Đề Đĩnh, Cự Linh, Hách Tư, Hoa Tư, Lôi Trạch… này đều là các Hoàng tộc của Thời đại Địa Kỷ, huyết mạch cường hoành. Không ngờ Mục Khanh Tuyền lại muốn khiêu chiến một lần cường giả trẻ tuổi của những Hoàng tộc cổ lão này.
Hơn nữa, các Đế tộc lại càng không phải là chuyện đùa. Thời đại Địa Kỷ kết thúc cho tới bây giờ, mặc dù chỉ mới trải qua hai triều Thiên Đế, nhưng ngoại trừ Thiên Nguyên thị và đương kim Đế tộc ra, vẫn còn có những Đế tộc khác.
Sau khi Thời đại Địa Kỷ, Lục Đạo Luân Hồi xác lập, tồn tại Đế cấp có tới mười hai vạn năm thọ nguyên. Bởi vậy, những tồn tại Đế cấp cũng không phải số ít. Mặc dù những tồn tại Đế cấp này không trở thành Thiên Đế, nhưng chủng tộc của bọn họ cũng tính là Đế tộc.
Tinh vực Tử Vi hiện tại, kể cả Thiên Nguyên thị và chủng tộc của đương kim Thiên Đế, tổng cộng có hai mươi bốn Đế tộc, nội tình một cái so với một cái càng hùng hậu hơn. Thậm chí có truyền thuyết, nói nội tình và huyết mạch truyền thừa của đương kim hai mươi bốn Đế tộc sớm đã vượt qua Bát Đại Hoàng Tộc năm xưa rồi.
Còn có lời đồn, nói đương kim Thiên Đế cho rằng Thời đại Địa Kỷ đã kết thúc, Bát Đại Hoàng Tộc trước đây tại Thời đại Thần Kỷ hiện tại hẳn đã lỗi thời rồi. Hai mươi bốn Đế tộc hẳn nên được đổi tên thành hai mươi bốn Hoàng tộc, xóa tên Bát Đại Hoàng Tộc trước đây. Nhưng đó chỉ là một lời đồn, cho tới bây giờ Thiên Đế vẫn chưa có hạ lệnh.
- Dịch sư thúc, có hứng thú đọ sức một chút hay không?
Mục Khanh Tuyền nhìn về phía Chung Nhạc, lộ ra thần sắc muốn thử xem sao, nói:
- Nghe nói Dịch sư thúc từng đánh ngang tay với Thiên Huyền Tử. Nếu ta đánh thắng được ngươi, vậy cũng không cần đi khiêu chiến Thiên Huyền Tử rồi!
Chung Nhạc lắc đầu:
- Ngươi quá yếu rồi!
Mục Khanh Tuyền nhất thời phẫn nộ, hận không thể nhào tới cắn hắn một cái đầy mặt nở hoa.
- Là sự thật!
Chung Nhạc cực kỳ nghiêm túc nói. Mục Khanh Tuyền cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta yếu chỗ nào? Công pháp Phụ thần truyền thụ cho ta là công pháp mạnh nhất thế gian, thần thông của Phụ thần cũng là thần thông mạnh nhất, ngươi có thể mạnh hơn ta sao?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Sát khí của ngươi không đủ mạnh!
- Sát khí?
Mục Khanh Tuyền trợn trừng cặp mắt, nỗ lực làm ra bộ dáng hung ác. Chung Nhạc nói:
- Sát khí không phải là giả vờ hung ác! Ba Đích, ngươi từng giết qua không ít Thần Ma, ngươi phóng xuất sát khí của chính mình ra cho nàng xem một chút a!
Tâm niệm Ba Đích khẽ động, sát khí lập tức tràn ra, nhất thời huyết hải ngập trời đập mặt mà tới. Nhiệt độ không khí chợt giảm xuống, khiến cho người ta không rét mà run. Hắn trải qua không ít tràng chém giết, cường giả chết trong tay hắn không phải số ít, cho nên đã nuôi dưỡng ra một thân sát khí lăng lệ.
Mục Khanh Tuyền khẽ rùng mình một cái, hỏi:
- Sát khí của Thiên Huyền Tử cũng nặng như vậy sao?
Ba Đích liếc nhìn Chung Nhạc một cái, lắc đầu nói:
- Sát khí của Thiên Huyền Tử cường hoành hơn ta không biết bao nhiêu lần. Nhưng so với Dịch tiên sinh thì yếu hơn mấy phần. Loại sát khí đó phi thường khủng bố. Nếu ngươi khiêu chiến hắn, bị sát khí của hắn bao phủ một cái, ngươi liền thua rồi!
Mục Khanh Tuyền nhất thời trầm ngâm, sau một lúc lâu mới nói:
- Chúng ta đi khiêu chiến những Vương tộc khác trước, bồi dưỡng ra sát khí, sau đó mới lại đi khiêu chiến Thiên Huyền Tử!
Chung Nhạc có chút kinh ngạc. Nàng thiếu nữ này cũng biết tiến thối, không có khư khư cố chấp.
Ba Đích phân phó một tiếng. Chiếc thuyền hoa liền lái về phía Huyền Vũ Vương Tộc. Trên đường đi, bọn họ lại đi qua mấy Thần Tộc quy mô khá nhỏ. Mục Khanh Tuyền rời thuyền, khách khách khí khí thỉnh giáo đám Thánh địa kia, chiến thắng mấy gã Thần Minh tiểu tộc, lúc này mới chạy tới Huyền Vũ Vương Tộc.
- Con gái của Tiên Thiên Đế Quân cũng không quá ngu xuẩn, hiểu được tích lũy đại thế cho chính mình!
Trong lòng Chung Nhạc thầm khen. Sở dĩ Mục Khanh Tuyền lựa chọn chiến đấu với Thần Minh tiểu tộc trước, chính là để bồi dưỡng ra lòng tin tín niệm tất thắng, khiến cho khí thế của chính mình càng lúc càng mạnh, thừa thế xông lên, mượn thế mà đánh, đối với phát huy thực lực rất có trợ giúp.
Sau khi tới Huyền Vũ Thần Tộc, Mục Khanh Tuyền lại khiêu chiến Thần Minh của Huyền Vũ Thần Tộc, bách chiến bất bại, cũng bồi dưỡng được chút sát khí, vô cùng không tệ.
Mục Khanh Tuyền lại đi tới mấy Vương tộc nữa khiêu chiến, chiến thắng đám Thần Ma trẻ tuổi của mấy chủng tộc Thần Ma Tất Phương, Quỳ Long, Xa Bỉ Thi… khí thế tích lũy được cường hoành dị thường, sát khí cũng càng lúc càng thịnh.
Lúc này, bọn họ đã đi tới sát biên giới Tử Vi Đế Tinh. Thần Tộc Ma Tộc nơi này cũng càng cường hoành hơn, cũng không thiếu có Đế tộc tồn tại.
- Hiện tại ta có thể khiêu chiến Thiên Huyền Tử rồi chứ?
Mục Khanh Tuyền nhìn về phía Chung Nhạc, khách khí hỏi.