[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1286 : Ma Quân Vũ Đô Lang (1)

Ngày đăng: 02:53 22/08/19

- Có!  Chung Nhạc trầm giọng nói. Trong lòng Mục Tô Ca và Phù Lê không khỏi đại hỉ, ánh mắt mong đợi nhìn hắn:  - Chủ ý gì?  - Khống chế đám Côn Thần này, liều mạng chống đỡ Vũ Đô Lang!  Chung Nhạc quan sát đám Côn Thần giống như đám ruồi không đầu đang bay loạn khắp nơi ở bốn phía, trong đó có mấy trăm vạn Côn Thần là tiểu sủng vật do Phù Lê nuôi dưỡng. Lúc Yển Sư Hi còn sống, nàng có thể chưởng khống bọn chúng, nhưng sau khi Yển Sư Hi chết đi, đám Côn Thần này lại phục tùng sự chưởng khống của Phù Lê. Hiện tại đám Côn Thần bốn phía vẫn còn chưa kịp chạy xa, có mấy đám Côn Thần đã khôi phục lại ý thức của bản thân, vẫn còn đang rục rịch xuất động, muốn đánh lén bọn họ.  - Hơn một ức Côn Thần tổ hợp cùng một chỗ có thể biến thành Thần binh uy lực vô biên, Vũ Đô Lang mặc dù là Tiên Thiên Ma Thần cấp Đế Quân, thực lực so với Yển Sư Hi còn mạnh hơn một bậc. Bất quá, bản lĩnh của hắn ta đều biết, nếu vận khí tốt, lần này chúng ta có thể không chết!  Chung Nhạc phun ra một ngụm máu đen, nói:  - Vừa rồi ta cũng nghiên cứu vài loại Thần binh biến hóa của Yển Sư Hi, chỉ cần các ngươi có thể giá ngự hơn một ức Côn Thần này, sẽ có thể mượn đám Côn Thần này chống đỡ Vũ Đô Lang!  Mục Tô Ca nhất thời ngẩn ngơ, nói:  - Ta không biết có thể giá ngự được Côn Thần hay không! Ta chưa từng tu luyện qua công pháp ở phương diện này…  - Nguyên thần của Côn Tộc trời sinh nhỏ yếu, rất dễ dàng luyện hóa, lạc ấn lên tinh thần của chính mình!  Phù Lê nhanh chóng nói:  - Ta truyền thụ cho ngươi biện pháp luyện hóa Côn Tộc, nhất định phải tranh thủ trước khi Vũ Đô Lang tới đây, hoàn toàn chưởng khống đám Côn Thần này!  Tinh thần hắn ba động, lập tức truyền thụ công pháp luyện hóa Côn Tộc sở học của chính mình cho Mục Tô Ca. Mục Tô Ca cũng là tư chất phi phàm, rất nhanh đã nắm giữ biện pháp luyện hóa Côn Tộc.  Phù Lê trước tiên xuất thủ, tinh thần lực hạo hạo đãng đãng lan tỏa ra bốn phương tám hướng, trùng kích Nguyên thần của đám Côn Thần kia, mạnh mẽ lạc ấn tinh thần của chính mình vào trong Nguyên thần của đám Côn Thần. Mục Tô Ca cũng theo đó mà làm, chỉ là vẫn chưa thuần thục, không nhanh chóng dễ dàng như Phù Lê.  Nguyên thần của đám Côn Thần kia cũng không cường đại đến đâu, cộng thêm hai người đều là Tạo Vật Chủ đỉnh cấp nhất, tinh thần lực mạnh mẽ trùng kích, rất nhanh đã chưởng khống không biết bao nhiêu Côn Thần. Bất quá, vẫn còn không biết bao nhiêu Côn Thần đã chạy ra khỏi phạm vi tinh thần bọn họ bao phủ, vì thế cho nên hai người chỉ kịp khống chế chừng sáu ngàn vạn Côn Thần mà thôi.  - Không kịp nữa rồi!  Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, giãy dụa đứng dậy, quát lớn:  - Các ngươi mở tinh thần của chính mình ra cho ta, ta mượn tinh thần của các ngươi để giá ngự đám Côn Thần này, đấu một trận với Vũ Đô Lang!  Mục Tô Ca và Phù Lê quyết định thật nhanh, mở ra tinh thần. Tinh thần lực của Chung Nhạc vọt tới, trong một sát na đã hòa làm một thể với tinh thần của bọn họ. Chung Nhạc nhất thời cảm giác được tinh thần lực của chính mình vào giờ khắc này đã được phóng đại vô hạn, có một loại ảo giác chính mình là Chúa tể tạo hóa vạn vật.  Phù Lê và Mục Tô Ca mặc dù đã bị thương nặng, nhưng tinh thần lực vẫn không hao tổn bao nhiêu. Tinh thần lực của hai tôn Tạo Vật Chủ cường hoành cứng cỏi dị thường. Tinh thần ba người dung hợp với nhau, Chung Nhạc dốc sức chưởng khống, nhất thời cảm giác chính mình tựa hồ có sáu ngàn vạn cánh tay vậy. Mỗi một con Côn Thần đã bị Mục Tô Ca và Phù Lê luyện hóa kia chính là tương đương với từng đầu từng đầu cánh tay của hắn, dễ dàng sử dụng.  - Đáng tiếc! Đã thiếu đi chừng ba bốn ngàn vạn Côn Thần, bằng không, dưới sự điều khiển giá ngự của ta, uy lực tuyệt đối sẽ không thua kém gì Yển Sư Hi!  Trong lòng Chung Nhạc thầm than một tiếng. Đột nhiên, vô số Côn Thần giống như nước thủy triều vậy, bắt đầu run rẩy, vù vù vang dội, biến thành một thanh cự kiếm, lẳng lặng phiêu phù trong tinh không vũ trụ.  Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nhìn về phía Ma vực Vũ Đô càng lúc càng gần kia.  Ma vực Vũ Đô chính là địa phương Vũ Đô Lang sinh ra. Vô số Ma Tộc đã tế tự trong không biết bao nhiêu vạn năm, khiến cho hắn sinh ra từ trong Ma Nhật. Chỉ là Vũ Đô Lang dù sao cũng là Tiên Thiên Ma Thần tập hợp ma niệm mà ra đời, bản tính bạc tình bạc nghĩa, rất nhanh đã biến đám Ma Tộc năm xưa tế tự hắn thành nô lệ của hắn.  Chỉ có Ma Tộc do hắn sinh ra mới có được chức vị cao, gọi là Vũ Đô Ma Tộc, thân mang Tiên Thiên Ma Huyết. Thực lực chủng tộc này vô cùng cường đại, mặc dù không bằng được Lục Đại Đế Tộc của Ma Tộc, nhưng cũng không phải tầm thường.  Bất quá, Vũ Đô Lang dù sao cũng là Ma Thần, tâm tính xảo trá hiểm ác đáng sợ, không cho phép tộc nhân siêu việt chính mình, cho dù là hậu đại của chính mình cũng vậy. Hễ trong chủng tộc có Tạo Vật Chủ sắp sửa tu thành Đế Quân, cũng đều sẽ bị hắn giết chết. Vì thế cho tới bây giờ, Vũ Đô Ma Tộc ngoại trừ Vũ Đô Lang là một tôn Tiên Thiên Ma Quân duy nhất ra, cũng không có tồn tại cấp Đế Quân nào khác, nhưng tồn tại cấp Tạo Vật Chủ thật ra là có mấy người.  Đột nhiên, tòa Thánh địa Vũ Đô chợt dừng lại, chỉ nghe một đạo thanh âm âm sâm từ trong tòa Thánh địa kia truyền ra, cười khặc khặc, nói:  - Lê Dương Thần Quân, ông bạn già của ta, còn nhớ Vũ Đô Ma Quân ta không?  Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:  - Làm sao không nhớ? Ta còn nhớ rõ chuyện năm xưa ngươi thừa dịp ta bế quan, đã đánh lén ta nữa. Cũng chỉ có kẻ đê tiện bỉ ổi như ngươi, mới có thể làm ra chuyện như vậy!  - Ha ha ha ha… ta liền xem lời nói này là lời khích lệ a!  Thánh địa Vũ Đô ầm ầm chấn động, Ma vân cuồn cuộn phun trào lên cao. Trong đám Ma vân thật lớn, một chiếc áo choàng màu đen đột nhiên mở ra, che khuất bầu trời. Chiếc áo choàng kia nhanh chóng thu lại, một tôn Đại Ma Thần ngồi ngay ngắn trên Ma vân, áo choàng sau lưng mở ra, từ từ phủ xuống. Vô số Ma Thần đang đứng trên chiếc áo choàng kia, sát khí đằng đằng.  - Lê Dương, ta và ngươi cũng tính là đối đầu lâu năm rồi! Không nghĩ tới ngươi hiện tại lại tự cam đọa lạc như vậy, không ngờ đã đầu phục dưới trướng cái tên ẻo lả Mục Tiên Thiên này. Ta cũng không ngờ ngươi lại không chịu được như thế, lại chuyển thế vào Nhân Tộc ti tiện nhất. Buồn cười! Buồn cười a!  Thân thể tôn Đại Ma Thần kia vô cùng khôi ngô, nhưng dung mạo lại tuấn mỹ một cách yêu dị. Sau lưng hắn mọc ra một ngàn cánh, cặp cánh chim mở ra, trọng điệp lại với nhau, hiển nhiên là Tiên Thiên Ma Thần loại hình tốc độ. Hắn là sinh ra từ trong Ma Nhật, mà Lê Dương Thần Quân thì là sinh ra từ trong Thần Nhật, hai người trời sinh chính là đối lập.  Sắc mặt Chung Nhạc phát lạnh:  - Sao ngươi biết được ta đang ở đây?  Vũ Đô Lang thản nhiên nói:  - Tự nhiên là Yển Sư Hi tới tìm ta, mời ta cùng đi diệt trừ ngươi! Chỉ là bà nương này chạy quá nhanh, ta còn phải giá ngự Thánh địa Vũ Đô đuổi theo, thoáng chậm hơn một bước. Các ngươi đã giết chết nàng ta? Thật tốt! Thật tốt! Ta vốn dĩ cũng không có bao nhiêu thiện cảm với nàng, vốn định sau khi diệt trừ các ngươi lại làm thịt nàng. Các ngươi đã thay ta hạ thủ, thật ra chính là đúng ý ta. Chỉ tiếc! Còn chưa kịp ngủ nàng lần nào a! Ta còn chưa ngủ qua với Mẫu Thần cường hãn bậc này!  Phù Lê cao giọng nói:  - Vũ Đô Ma Quân, còn nhớ ta không? Ta là Phù Lê của Tinh Hồng Bảo, từng bán cho ngươi hơn hai mươi vạn Thần Tộc a! Còn xin Ma Quân cho một chút thể diện…  - Ngươi tính là thứ gì?  Vũ Đô Lang cười khặc khặc, nói:  - Nhân Tộc là chủng tộc ti tiện, tới Ma Tộc ta bán Thần Tộc, không ngờ còn dám can đảm lấy tiền của ta! Bất quá, nể tình ngươi đã bán tiểu tử Phù Thử, đệ tử của Mục Tiên Thiên kia cho ta, ta có thể ban cho ngươi được chết toàn thây!  Phù Lê nhất thời giận dữ:  - Con mẹ ngươi! Không chút nể mặt vậy sao?  Vũ Đô Lang cười híp mắt, nói: