[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1303 : Ác Long thoát khốn (2)
Ngày đăng: 02:54 22/08/19
- Đã rời khỏi hai ngày rồi!
Khương Y Kỳ mỉm cười, nói:
- Ta và ngươi mặc dù ở gần nhau, nhưng những năm qua ít khi gặp mặt. Hiếm khi ngươi tới đây một lần, mặc kệ có chuyện đại sự gì lớn tới đâu đi nữa, cũng phải uống với ta mấy chén mới được đi a!
Tử Quang Quân Vương có lòng muốn đi, nhưng lại sợ sau khi đi rồi sẽ tổn thương tâm tình Khương Y Kỳ, làm xấu cảm tình giữa hai người bọn họ, chỉ đành mỉm cười nói:
- Vậy thì uống mấy chén a! Bất quá, ta không thể ở lâu, chỉ uống mấy chén liền đi!
Hai người ngồi xuống, Khương Y Kỳ sai người dâng rượu. Ánh mắt Tử Quang Quân Vương chớp động, thử dò xét hỏi:
- Y Kỳ mời Đế Quân tới Nhân Hoàng Điện là có chuyện gì?
- Là vì chuyện tình Chư Thiên của Nhân Tộc! Chư Thiên Nhân Tộc không hoàn chỉnh, còn thiếu khuyết Lục Đạo Luân Hồi, cho nên ta mới thỉnh cầu Đế Quân có thể hỗ trợ bổ toàn một chút hay không.
Khương Y Kỳ rót rượu cho mời Tử Quang Quân Vương, nói:
- Ngươi là người tâm phúc trước mặt Đế Quân, ngươi nói giúp ta một chút a! Đế Quân đã cự tuyệt ta, nói là Nhân Tộc bổ toàn Chư Thiên, chuyện này quan hệ trọng đại, liên quan quá nhiều. Hắn không thể mạo hiểm sơ suất to lớn như vậy!
Tử Quang Quân Vương uống rượu, mỉm cười nói:
- Y Kỳ, ngươi có biết đang có không biết bao nhiêu thế lực đang ngó chừng Đế Quân, chờ đợi hắn phạm sai lầm hay không? Khoảng thời gian này, ngươi đừng nhiều chuyện nữa. Đợi tới lúc Đế Quân đăng lâm Đế vị, ta sẽ thỉnh cầu Đế Quân giúp ngươi chế tạo một tòa Chư Thiên hoàn chỉnh!
Khương Y Kỳ nhất thời đại hỉ, luôn miệng cảm ơn. Tử Quang có chút không vui, nói:
- Ta và ngươi là giao tình như thế nào, cần gì phải nói lời cảm tạ? Chỉ cần ngươi không lui tới với Dịch gian, ta tự nhiên sẽ dốc hết khả năng giúp ngươi thu xếp chuyện này!
Hắn uống xong mấy chén rượu, liền cáo từ rời đi, Khương Y Kỳ cũng không cố gắng giữ lại.
o0o
Lại qua mười mấy ngày, Tử Quang Quân Vương trở lại Tiên Thiên Cung, rốt cuộc cũng tìm được Tiên Thiên Đế Quân, vội vàng nói:
- Đế Quân, hiện tại Dịch Quân Vương đã đi được bốn tháng đằng đẳng, mang theo trăm vạn đại quân Thần Ma, cũng đã mang theo ba tòa Chư Thiên Đế Quân đã ban cho hắn!
Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:
- Ba tòa Chư Thiên đó là ta ban cho hắn, hắn mang theo cũng không có vấn đề gì! Dù sao, hắn cần phải trấn thủ Trấn Thiên Quan, không thể cái gì cũng không cho hắn. Ta còn lo lắng hắn mang theo quá ít, dự định phân phối cho hắn một chút quân lương quân nhu a!
- Hắn cũng đã mang theo thê tử của hắn! Đế Quân có biết chuyện này không?
Tiên Thiên Đế Quân khẽ nhíu mày, nói:
- Hắn đã mang Thiên Nữ của Âm Khang thị theo luôn sao?
Tử Quang Quân Vương gật đầu. Tiên Thiên Đế Quân suy tư trong chốc lát, nói:
- Cử động này của Dịch Quân có chút thiếu sót a! Hắn là người thông minh, hẳn là biết được nếu muốn ta an tâm, thì phải lưu thê tử chính mình lại, sao lại cũng mang phu nhân đi theo luôn?
- Kẻ này đại gian như trung, hiện tại đã lộ ra chân ngựa rồi!
Tử Quang Quân Vương nói:
- Kính xin Đế Quân tức khắc hạ lệnh, triệu hồi hắn trở về, lưu phu nhân hắn lại làm con tin!
- Nếu trực tiếp đuổi theo hắn, bảo hắn lưu phu nhân lại làm con tin, chẳng phải là nói ta không tín nhiệm hắn sao? Hắn chẳng phải là trong lòng sẽ nảy sinh oán hận sao?
Tiên Thiên Đế Quân có chút chần chờ nói. Tử Quang Quân Vương nói:
- Hắn là người thông minh, Đế Quân không cần nói thẳng, chỉ cần nói lưu Dịch phu nhân lại trấn thủ Thánh địa Tấn Vân là được. Hắn còn có thể kháng chỉ hay sao?
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm của thị vệ, nói:
- Chủ thượng, có sứ giả của Dịch Quân Vương cầu kiến!
Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân khẽ động, để cho sứ giả kia tiến vào. Người tới là một vị Thần Minh Nhân Tộc, sau khi lễ bái một phen, mới nói:
- Dịch Quân Vương lệnh cho tiểu thần đưa cho Bệ hạ một bức thư!
Tiên Thiên Đế Quân nhận lấy bức thư, mở ra đọc xem, mỉm cười nói:
- Tử Quang, Dịch Quân đã biết rõ hành vi của ngươi, ở trong thư tín đã giải thích một phen, còn chửi ngươi một trận nữa đây!
Tử Quang Quân Vương góp đầu nhìn lại, nhất thời phẫn nộ. Trong thư này nói: Sở dĩ thần hạ mang Âm Phần Huyên theo, là vì phu thê mặc dù đã thành thân, nhưng thời gian phân biệt quá nhiều, khó có thể ôn tồn ân ái. Hơn nữa, Âm Phần Huyên là Thánh Linh Thể, cũng là một cánh tay đắc lực của thần hạ. Càng huống chi, nếu thần hạ thật sự muốn tạo phản, Bệ hạ lưu nàng lại làm con tin cũng là vô dụng. Nếu Bệ hạ giết nàng, chính là đắc tội Âm Khang thị. Cho nên Bệ hạ lưu nàng lại cũng không thể dùng làm con tin áp chế. Thay vì lưu Âm Phần Huyên lại, không bằng để cho nàng đi theo, cùng thần hạ kề vai chiến đấu, đều là hiệu lực cho Bệ hạ…
Phân nửa sau của bức thư, Chung Nhạc không ngừng mắng chửi Tử Quang. Nói kẻ này là gian thần nịnh hót, không toàn tâm toàn ý xuất lực cho Bệ hạ, ngược lại muốn hãm hại trung thần. Nếu như thần phản lại Bệ hạ, cũng là do bị tên gian thần này bức tới mức không thể không phản, khuyên Bệ hạ nên sớm ngày diệt trừ gian thần, đẩy ra Ngọ Môn chém đầu răn thiên hạ, cũng là an ủi tấm lòng trung thần. Cuối thư còn viết:
- Bệ hạ chém đầu Tử gian, xin hãy gửi đầu lâu của Tử gian tới Trấn Thiên Quan, thần sẽ luyện nó thành bình nước tiểu, ỉa đái vào trong đó để tiết hận!
Tử Quang Quân Vương bị hắn chọc tức tới mức thất khiếu bốc khói. Tiên Thiên Đế Quân hủy đi bức thư, mỉm cười nói:
- Tử Quân, ngươi đã có chút sơ sót rồi! Hắn nói cũng không phải là không có lý! Hơn nữa, hắn đã đi được hơn nửa lộ trình, nào có đạo lý triệu hồi hắn trở về? Mặc kệ hắn đi!
Tử Quang Quân Vương có chút buồn bực, đột nhiên nói:
- Nếu đã như vậy, Đế Quân đối với hắn cũng không thể không chút đề phòng. Kính xin Đế Quân phái một người trung nghĩa tới làm trợ thủ cho hắn!
Tiên Thiên Đế Quân gật đầu, sai người mời Mục Tô Ca tới, nói:
- Ngươi đi Trấn Thiên Quan, giúp Dịch Quân trấn thủ hùng quan a!
Mục Tô Ca nhận lệnh, tức khắc khởi hành.