[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1643 : Ngũ Đế đột kích (2)

Ngày đăng: 02:57 22/08/19

Một nàng nữ tử thân mặc váy dài hoa sen bên cạnh Mặc Ẩn cười khanh khách, nói:  - Mời tới Đế linh Ngũ Đế, bày ra bẫy rập, sợ rằng Dịch Quân Vương rất khó giữ được tính mạng dưới sự bao vây tiễu trừ của chúng ta a? Chúng ta làm như vậy, tựa hồ có chút không quá phúc hậu rồi!  Mặc Ẩn mỉm cười, nói:  - Trên chiến trường, làm gì có cái gì gọi là phúc hậu cơ chứ? Lần này may mắn được nương nương tương trợ, bằng không cũng không thể bắt được Dịch Quân Vương. Hắn cho rằng ta sẽ bố trí bẫy rập mai phục hắn, sẽ đề phòng ta, nhưng không nghĩ tới thật ra lại là nương nương lập kế hoạch. Hắn không tính được mưu kế của nương nương, sẽ liền trúng chiêu. Hiện tại hắn đã rơi vào trong mai phục, muốn toàn mạng đi ra vậy thì khó khăn rồi!  Ánh mắt Thiên Ti nương nương chớp động, mỉm cười nói:  - Hắn đã rơi vào phục kích rồi! Tôn Đế Linh Bàn Hồ thị thứ năm cũng sắp sửa hạ giới rồi a?  Bàn Kê lập tức hạ lệnh, quát lớn:  - Huyết tế!  Trên tòa Tế đàn thứ năm, đám Thần Ma Bàn Hồ thị lập tức tế khởi từng kiện từng kiện Thần binh, chém về phía đám tù binh Thần Ma trên Tế đàn kia. Chỉ thấy vô số cái đầu cuồn cuộn rơi xuống đất, Thần huyết từ trong cần cổ phun trào ra ngoài. Máu tươi của đám tù binh Thần Ma kia khiến cho toàn thân tòa Tế đàn khổng lồ hiện ra những đạo hoa văn Đồ đằng huyễn lệ, vô số Thần huyết rất nhanh đã lấp đầy những hoa văn này.  Ông!  Một đạo hồng quang phóng thẳng lên cao, bắn thẳng về phía Hư Không Giới.  Một lúc sau, một cỗ khí tức khiến người ta run sợ truyền tới. Không gian Hư Không Giới nứt ra, một tôn Đế linh vô cùng khôi ngô, to lớn khôn cùng thuận theo thông đạo do Huyết tế mở ra hạ giới.  - Khẩn cầu Lão tổ tông bố trí mai phục, giết chết Dịch Quân Vương và đám Thần Ma dưới trướng hắn!  Bàn Kê và đám Thần Ma Bàn Hồ thị nhao nhao dập đầu triều bái.  - Được!  Tôn Đế linh Bàn Hồ thị kia mỉm cười, nói.  o0o  Vào lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền đã bay tới bên cạnh tòa Tế đàn ở giữa thông đạo kia, đang muốn nhất cổ tác khí xông qua. Đột nhiên, phía sau tòa Tế đàn, thân thể hai tôn Đế linh vậy mà xuyên qua mười tám tầng không gian, cái đầu ở trên tầng không gian thứ mười tám U Không, hai chân dẫm tại thế giới hiện thực, chắn ngang ở nơi đó. Lại là hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị!  Hơn nữa, hai tôn Đế linh này lại ngăn cản cả hiện thực lẫn mười tám tầng không gian, khiến cho bọn họ không đường để đi. Mà ở sau lưng bọn họ, hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị còn lại cũng đang không nhanh không chậm truy sát tới.  - Tất cả tướng sĩ nghe lệnh! Toàn lực thôi động Phù Tang Thần Thụ!  Chung Nhạc quát lớn một tiếng. Trên Cổ thuyền, hai mươi hai vị Đế Quân, kể cả Huyền Kỳ nhị lão, lúc này cũng đều vận khởi toàn bộ pháp lực, quán nhập vào trong Phù Tang Thần Thụ. Các cường giả của Thủy sư Âm Khang thị và Tinh Hồng Bảo cũng đều vận khởi pháp lực, liều mạng thôi động Phù Tang Thần Thụ.  Uy năng của cây Thần thụ này càng lúc càng mạnh. Hỗn Độn Khí và Hỗn Độn Hỏa lan tỏa hừng hực, từng đạo từng đạo đại đạo Đế cấp ngưng thực thành thực chất, thậm chí biến thành từng vầng từng vầng thái dương thiêu đốt. Thái dương khổng lồ chuyển động xung quanh Thần thụ, kéo động không gian, đột nhiên quất về phía hai tôn Đế linh kia.  - Hỗn Độn Khí? Còn có loại bảo vật này?  Hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị lộ ra thần sắc kinh dị, mỗi người giơ tay lên, mạnh mẽ đón đỡ Phù Tang Thần Thụ. Không gian trong thông đạo nhất thời vỡ nát, biến thành bột mịn. Đám thái dương do Hỗn Độn Khí diễn biến thành nhao nhao chia năm xẻ bảy, sau đó bị lực lượng khủng bố nghiền ép dập tắt.  Hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị cũng bị đánh cho thân hình bất ổn, thân thể chấn động. Hai mươi hai vị Đế Quân trên thuyền cũng nhất tề thổ huyết, khí tức ủ rũ không phấn chấn. Về phần những Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ khác lại càng là thân bị trọng thương.  Chung Nhạc cũng không có tế khởi Phù Tang Thần Thụ, bởi vậy không bị trùng kích phản phệ. Hắn thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền như thiểm điện xuyên qua giữa hai tôn Đế linh đang lảo đảo. Nhưng lúc này, từng đạo từng đạo quang luân sau đầu hai tôn Đế linh chuyển động, tầng tầng lớp lớp chụp về phía Thiên Dực Cổ Thuyền.  Chung Nhạc há miệng rống giận, tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, hiện ra mười một cánh tay, mỗi cánh tay cầm một thanh Thần đao chém về phía mấy đạo quang luân kia.  Những đạo quang luân này là lực lượng hình chiếu Bí cảnh Nguyên thần của Đế linh, là do đại đạo Đế cấp cấu thành. Nếu rơi vào trong quang luân, sẽ liền rơi vào trong Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ, cực kỳ hung hiểm.  Mười một thanh đao chém xuống, mười một thanh Thần đao đột nhiên xác nhập, biến thành một đạo đao quang, tranh một tiếng chém đứt một đạo quang luân.  Chung Nhạc bị chấn cho khóe miệng tươm máu, một lần nữa giơ đao chém xuống. Đạo quang luân thứ hai nứt ra, sau đó là đạo thứ ba, đạo thứ tư…  Mỗi một tôn Đế linh Bàn Hồ thị có ba cái đầu, mỗi cái đầu có năm đạo quang luân, hai tôn Đế linh chính là ba mươi cái Bí cảnh, ba mươi đạo quang luân.  Chung Nhạc chém liên tục ba mươi đao, phá vỡ ba mươi đạo quang luân, toàn thân đã không còn một mảnh da hoàn chỉnh, bị chấn cho huyết nhục mơ hồ, tốc độ của chiếc Cổ thuyền cũng vì vậy mà giảm đi.  Hai tôn Đế linh kia mỗi người vươn tay ra, chụp về phía Cổ thuyền. Đúng lúc này, từ trong Cổ thuyền bạo phát ra bảy đạo quang luân, ông một tiếng chuyển động, biến mất khỏi trước mặt bọn họ.  - Còn muốn bỏ chạy sao?  Một tiếng cười lớn vang lên. Tại lối ra của thông đạo Hắc Vực, tôn Đế linh Bàn Hồ thị thứ năm xuất hiện. Năm ngón tay hắn mở ra, ông một tiếng, vô số Đạo văn Đại Đế bay tới, biến thành một tấm lưới lớn, phong tỏa lối ra của thông đạo.  Tấm lưới lớn nhẹ nhàng chấn động, Thiên Dực Cổ Thuyền giống như một con ruồi sa lưới vậy, bị treo lại trên tấm lưới.