[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1783 : Đội hình xa hoa (2)

Ngày đăng: 02:59 22/08/19

Trên Thanh Hà Chu, Phong Vô Kỵ vươn tay ra, cầm lấy thi thể một cỗ phân thân của Chung Nhạc, giao cho một lão giả lưng rùa. Tâm niệm lão giả lưng rùa kia khẽ động, tế khởi vỏ rùa trên lưng. Chỉ thấy thi thể cỗ phân thân kia của Chung Nhạc chợt biến thành một giọt tinh huyết, nhỏ xuống trên lưng rùa, từ từ tan ra, hoàn toàn biến mất trong lưng rùa.  - Hiện tại Vô Kỵ tiên sinh có thể yên tâm rồi! Đã có một giọt tinh huyết của Dịch Quân Vương, bất luận hắn đi tới nơi nào, cũng không thể tránh được truy tung thôi diễn của Nhung Ngoan thị ta rồi!  Pháp lực lão giả lưng rùa kia tiến nhập vào lưng rùa, giọt tinh huyết đã tan ra kia đang từ từ biến hóa, biến thành những đạo hoa văn huyền diệu. Lão giả lưng rùa cười ha hả, nói:  - Nhung Ngoan thị ta giỏi về bói toán, giỏi về thôi diễn, mặc dù không cách nào bói ra được hướng đi tương lai của Dịch Quân Vương, nhưng tính toán ra được phương vị hiện tại của hắn cũng không chút khó khăn!  Phong Vô Kỵ không ngừng tán thán. Vị lão giả Nhung Ngoan thị này chính là một tôn Đế Quân hắn mời tới từ Ma Đế tộc Nhung Ngoan thị, gọi là Ngoan Hao.  Mục đích chủ yếu chuyến đi này của Phong Vô Kỵ chính là để đối phó Chung Nhạc. Suốt khoảng thời gian qua, hắn không ngừng chạy tới sáu Ma Đế tộc của Ma Tộc, mời tới cao thủ trong cao thủ của các Ma Đế tộc, lại chạy tới Tà Đế Cung, Ma Đế Cung và Thần Đế Cung, mời tới cao thủ trong ba cung, cùng nhau đi đối phó Chung Nhạc. Cộng thêm các cường giả hắn mang tới từ Tử Vi, trên Thanh Hà Chu có thể nói là cường giả như mây, tất cả đều là tồn tại không thua kém Vũ Đô Lang chút nào.  Một cỗ thế lực cường đại như vậy, chỉ vì diệt trừ một mình Chung Nhạc, có thể nói Phong Vô Kỵ đã xem trọng Chung Nhạc tới trình độ trước giờ chưa từng có.  - Mục đích chuyến đi này của Dịch Quân Vương, tựa hồ là…  Sắc mặt lão giả lưng rùa Nhung Ngoan thị Ngoan Hao kia ngưng trọng, lẩm bẩm:  - Tựa hồ là Hư Vô Chi Địa… Kỳ quái! Nơi đó rõ ràng là không có gì cả, vì sao hắn lại muốn đi tới đó chứ?  - Ngoan Hao huynh sai rồi! Trong Hư Vô Chi Địa cũng không phải là hư vô thật sự, bên trong quả thật là có vài thứ!  Đột nhiên, Lăng Tử Thủ của Đế Lăng thị ở bên cạnh chợt trầm giọng nói:  - Đế Lăng thị ta chính là tới từ Hư Vô Chi Địa! Xem ra, Dịch Quân Vương đã nhận được sự chỉ điểm của tồn tại cổ lão, nghĩ muốn đi tới Luân Hồi Táng Khu, địa phương xuất thân của Đế Lăng thị ta! Chẳng lẽ hắn biết được khởi nguyên của Đế Lăng thị ta, nghĩ muốn đi tới Luân Hồi Táng Khu, tìm biện pháp đối phó Đế Lăng thị ta sao?  Phong Vô Kỵ nhấp nháy mắt, trong lòng thầm nghĩ:  - Chung Sơn thị mới sẽ không buồn chán như vậy, chuyên môn đi tới Luân Hồi Táng Khu xa xôi này chỉ để tìm biện pháp đối phó Đế Lăng thị. Đế Lăng thị ở trong mắt hắn vẫn không trọng yếu như vậy. Chuyến đi này của hắn nhất định là có mục đích khác. Bất quá, Luân Hồi Táng Khu rốt cuộc là địa phương nào, vì sao ta chưa từng nghe nói qua bao giờ?  - Lăng Tử Thủ sư huynh, Luân Hồi Táng Khu này rốt cuộc là địa phương gì vậy?  Kha Mẫn Nguyệt của Tam Kha thị đột nhiên cười duyên hỏi.  Lăng Tử Thủ thoáng chần chừ một chút, nói:  - Nơi đó là địa phương mai táng Luân Hồi!  Quanh người hắn tràn ngập một tầng tử khí nặng nề, phảng phất như là thi thể bị mai táng không biết bao nhiêu năm thành tinh, mang tới cho người khác một loại cảm giác vô cùng không thoải mái. Trên người hắn còn bốc ra mùi hôi thối mãnh liệt, vô cùng khó ngửi. Mặc dù ở trên Thanh Hà Chu toàn bộ đều là cao thủ, chiếc thuyền nhỏ cũng không lớn, nhưng tất cả mọi người cũng đều kéo dài khoảng cách với hắn, không muốn đứng cách hắn quá gần.  Lăng Tử Thủ không chút để ý tới sự xa cách của mọi người, lạnh nhạt nói:  - Nơi đó là địa phương các linh hồn sau khi chết quy tụ. Trong thiên hạ, bất luận là Tử Vi hay là Vũ trụ Cổ lão, hay hoặc là ba ngàn Lục Đạo Giới, Hư Không Giới, thậm chí là vô số Chư Thiên to to nhỏ nhỏ, phàm là có linh hồn tử vong, cũng đều sẽ rơi vào trong Luân Hồi Táng Khu này. Đối với người sống, Luân Hồi Táng Khu vô cùng thần bí, khó có thể đi vào, nhưng đối với người chết, Luân Hồi Táng Khu chính là nơi quy tụ cuối cùng của bọn họ.  Trong lòng Phong Vô Kỵ khẽ chấn động, vội vàng nói:  - Ta từng nghe nói, ngoài giới có giới, ngoài trời có trời! Ở bên ngoài Lục Đạo Luân Hồi còn có một giới nữa, liên tiếp toàn bộ không gian vũ trụ, chẳng lẽ chính là Luân Hồi Táng Khu này sao?  - Kiến thức của Vô Kỵ tiên sinh quả thật vô cùng uyên bác, không hỗ là xuất thân từ danh môn!  Lăng Tử Thủ tán thán một câu, nói:  - Bất quá, địa phương mà ngươi nói kia cũng nằm trong Luân Hồi, được gọi là khu Luân Hồi thứ bảy. Địa phương này cực kỳ thần bí, là do Phục Mân Đạo Tôn xây dựng nên, vẫn còn có chỗ bất đồng so với Luân Hồi Táng Khu này!  - Khu Luân Hồi thứ bảy?  Tất cả mọi người nhất thời giật mình, không hiểu ý hắn. Lăng Tử Thủ giải thích:  - Khu Luân Hồi thứ bảy nằm ở bên ngoài Lục Đạo Luân Hồi. Nếu các ngươi đi tới ba ngàn Lục Đạo Giới, sẽ có thể nhìn thấy Lục Đạo Luân Hồi Giới bao gồm Thiên Giới, Địa Giới, Thần Giới, Vạn Tượng Giới, Ngũ Hành Giới và Ngục Giới này. Nhưng ở bên ngoài Lục Đạo Luân Hồi Giới này, còn có một cái Địa Ngục Luân Hồi Giới nữa!  - Địa Ngục Luân Hồi Giới này chính là một bộ phận của khu Luân Hồi thứ bảy. Quỷ Thần Tộc, Ngưu Đầu Ma Tộc, Mã Diện Thần Tộc cũng đều có thể tiến vào trong đó. Nhưng khu Luân Hồi thứ bảy chân chính, nghe nói chỉ có tồn tại tu thành Đại Lục Đạo Luân Hồi mới có thể tiến vào. Mà Đại Lục Đạo Luân Hồi sớm đã thất truyền từ lâu rồi. Năm xưa nó vốn dĩ là do Phục Hy thị nắm giữ trong tay, sau khi Phục Hy thị bị diệt tuyệt, loại tuyệt học này cũng đã bị chặt đứt truyền thừa rồi!  Trong lòng Phong Vô Kỵ khẽ động, nhìn về phía đám Tiên Thiên Thần Ma tới từ Bích Lạc Cung bọn La lão, hỏi:  - Ta nghe nói Bích Lạc Cung đã từng có một kiện trọng khí bị mất trộm, gọi là Lục Đạo Thiên Luân. Tử Thủ huynh có biết Lục Đạo Thiên Luân có liên quan gì với khu Luân Hồi thứ bảy này hay không?  - Lục Đạo Thiên Luân?  Trong lòng Lăng Tử Thủ đại chấn, thất thanh nói:  - Đó là chí bảo chưởng khống Luân Hồi của khu Luân Hồi thứ bảy! Ta vốn dĩ cũng từng nghe nói qua kiện chí bảo này đã rơi vào trong tay Bích Lạc Cung, chỉ là kẻ nào cũng không thể thôi động. Kiện chí bảo này sao lại bị đánh cắp rồi? Nếu kiện chí bảo này rơi vào trong tay tồn tại tà ác, để cho hắn chưởng khống khu Luân Hồi thứ bảy, vậy thì cực kỳ nguy hiểm rồi, sẽ uy hiếp tới căn cơ thống trị của các tộc Thần Ma ta!  Sắc mặt Phong Vô Kỵ đại biến, nhìn về phía Tà Phong của Tà Đế Cung, cực kỳ khách khí hỏi:  - Tà Phong sư huynh, ngươi có biết bí ẩn gì của khu Luân Hồi thứ bảy này hay không?  Tà Phong gật đầu một cái, nói:  - Ta từng nghe sư tôn ta nói qua, khu Luân Hồi thứ bảy này chính là do Phục Mân Đạo Tôn mở ra. Bất quá, hắn cũng chưa hoàn toàn mở ra. Thế gian này vẫn có rất nhiều địa phương mà Lục Đạo Thiên Luân và khu Luân Hồi thứ bảy không thể dọ thám được. Những địa phương này, chính là địa phương các Thần Vương Thái Cổ chưởng quản!  Bên cạnh hắn, Ma Nguyên Lộ của Ma Đế Cung cũng nói:  - Liên quan tới khu Luân Hồi thứ bảy và Luân Hồi Táng Khu, ta cũng từng nghe sư tôn ta nói qua. Nghe nói trong Luân Hồi Táng Khu có một tôn Thần Vương Thái Cổ gọi là Táng Địa Thần Vương, chưởng khống một kiện chí bảo, có thể tương liên Luân Hồi Táng Khu với khu Luân Hồi thứ bảy. Phục Mân Đạo Tôn dự định sáng tạo ra khu Luân Hồi thứ bảy, trở thành giới thứ sáu kế tiếp ba ngàn Lục Đạo Giới, Vũ trụ Cổ lão, Tử Vi, Hư Không Giới và Đạo Giới, tiến hành đại nhất thống Luân Hồi, nghĩ muốn mượn kiện chí bảo kia của Táng Địa Thần Vương. Nhưng Táng Địa Thần Vương không cho mượn, vì vậy đã bị Phục Mân Đạo Tôn cùng hung cực ác giết chết, mà kiện chí bảo kia cũng đã không biết tung tích!