[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2072 : Cái chết của Cổ Nhạc (2)
Ngày đăng: 03:02 22/08/19
Hắn lập tức lấy ra Đồ Đằng Thần Trụ, liên lạc với Vân Quyển Thư, báo cho Vân Quyển Thư biết việc này. Vân Quyển Thư sai người mời Thiên Ti nương nương tới, suy tính nhân quả một phen, một lúc sau mới hồi âm, nói:
- Nhân quả hỗn loạn, có cường giả muốn tính mạng của Chủ công, đã hỗn loạn nhân quả, ngay cả Thiên Ti cũng tính không ra được. Bất quá, nếu Chủ công rời khỏi, biến số trên đường đi quả thật quá nhiều, không phải là con đường tốt nhất. Ta sẽ lệnh cho Táng Linh suất lĩnh một chi đại quân chạy tới khu Luân Hồi thứ bảy chi viện, Chủ công và Chủ mẫu lưu lại quyết chiến với Mục Tiên Thiên, hai bút cùng vẽ, phần thắng sẽ nhiều hơn một chút!
Mặc Ẩn xưng vâng.
Vân Quyển Thư lại nói:
- Khí vận của Chủ công như thế nào?
Mặc Ẩn quay sang quan sát Cổ Nhạc một hồi, nói:
- Khí vận của Chủ công hưng vượng, ngũ thải hoa cái, có khí thế Đế Hoàng, không giống tướng yểu mệnh!
Vân Quyển Thư khẽ nhíu mày, cắt đứt Đồ Đằng Thần Trụ liên hệ, lập tức mời Táng Linh Thần Vương tới, lệnh cho hắn suất lĩnh đám Tiên Thiên Cấm Quân Nhân Tộc bọn Xích Tùng, Hỏa Nhung chạy tới khu Luân Hồi thứ bảy. Đây là một chi đại quân cực kỳ tinh nhuệ, là tinh binh do một tay Chung Nhạc mài dũa, theo hắn Nam chinh Bắc chiến, có thể nói là một chi đại quân Thần Ma cường đại nhất trong Tổ Đình.
Vân Quyển Thư lại mời Kim Ô Thần Đế tới, để cho Kim Ô Thần Đế một đường đi theo, sau đó lại đi tìm Càn Đô Thần Vương, mời Thiên Cơ Thần Vương và Thiên Huyền Thần Vương tới, để cho hai tôn Thần Vương cùng đồng thời đi theo trong quân.
Thiên Ti nương nương nhìn thấy sắc mặt hắn ngưng trọng, hỏi:
- Phu quân xử lý mọi chuyện vô cùng thỏa đáng, cho dù là chân thân Chủ công ở đây cũng sẽ xử lý như vậy, sao phu quân vẫn chưa yên tâm?
Vân Quyển Thư nói:
- Ngươi tính không ra được cái gì, chính là có một vị tồn tại cường đại đã hỗn loạn nhân quả, mà ta cũng tính không ra được cái gì, cái này lại càng đáng sợ hơn, là có kẻ đã hỗn loạn Lục Đạo. Mà Mặc Ẩn nhìn thấy khí vận của Chủ công hưng vượng, ngũ thải hoa cái, hắn tất nhiên cũng đã bị hỗn loạn khí vận, tính không ra được cái gì. Vị tồn tại này có thể mê muội được Tam Đại Thiên Thư, thật sự rất cao. Lần này Chủ công tất có đại kiếp nạn, khó thoát tử nạn a!
Thiên Ti nương nương nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh nói:
- Vậy phải làm sao cho phải? Thân quá khứ của Chủ công cũng không mở ra Trí Tuệ Luân, trí tuệ xa xa không bằng bản thể, không thể ứng phó tình huống mượt mà quán thông, khó thoát khỏi kiếp nạn này! Nếu hắn có bất trắc gì, chỉ sợ Tổ Đình…
Vân Quyển Thư lại tế khởi Đồ Đằng Thần Trụ, lần này là liên hệ với Cổ Nhạc, cũng không liên hệ với Mặc Ẩn, cẩn thận trao đổi một phen.
Cổ Nhạc rất nhanh hồi âm, nói:
- Ta minh bạch rồi!
Vân Quyển Thư thở phào nhẹ nhõm, cắt đứt liên hệ, toàn thân giống như là thoát lực, đưa tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán, nói:
- Cũng may Chủ công thánh minh, không hỉ nộ vô thường như Mục Tiên Thiên!
Thiên Ti nương nương nghi hoặc hỏi:
- Ngươi đã nói gì với Chủ công?
Vân Quyển Thư mỉm cười, nói:
- Ta nói Chủ công có thể chết, nhưng Tổ Đình không thể mất!
Thiên Ti nương nương nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, đang định tra hỏi rõ ràng, nhưng Vân Quyển Thư lại vùi đầu vào xử lý chính vụ, không chút để ý tới chiến sự tiền tuyến, nàng chỉ đành không tiếp tục tra hỏi nữa.
o0o
Khu Luân Hồi thứ bảy, một mảnh huyết chiến ngập trời. Đại quân Thiên Đình và đại quân của Cổ Nhạc và Tư Mệnh liều mạng chém chết suốt mấy tháng trời, song phương giết tới máu chảy thành biển, vô số thi thể Thần Ma chồng chất thành từng khỏa từng khỏa Tinh cầu, Tàn hồn Tàn linh của các Thần Ma không ngừng từ trong chiến trường bay ra, bị Luân Hồi Táng Khu dẫn dắt tới, thậm chí cũng không thiếu Đại Đế Thượng Cổ táng thân trong hỗn chiến.
Chỉ ngắn ngủi trong mấy tháng trời, đã có ức vạn Thần Ma táng thân trên sa trường.
Luân Hồi Táng Khu đạt được Tàn hồn Tàn linh của đám Thần Ma này, khí diễm đằng đằng, cực kỳ sáng ngời.
Quân lực song phương đều bị đánh cho tàn phế, nhưng vẫn như cũ tử chiến không lùi. Cho dù là chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên, lúc này cũng thân bị trọng thương, vẫn như cũ chém giết kịch liệt không ngớt.
Mặc Ẩn cũng là dốc hết khả năng, dốc tận toàn bộ trí tuệ điều động chiến trận, tử chiến tử thủ. Đại quân Thần Ma song phương đều đã mệt mỏi tới tình trạng kiệt sức, vô lực tái chiến, Thần Ma mệt chết trên chiến trường cũng càng lúc càng nhiều.
- Tiếp tục tiến công!
Mục Tiên Thiên một lần nữa hạ lệnh, đại quân Thần Ma uể oải tới cực điểm tiếp tục bị xua đi công kích về phía Thần thành. Cổ Nhạc và Tư Mệnh thân bị trọng thương trên dưới một trăm chỗ, đột nhiên lĩnh quân từ trong thành giết ra. Song phương một lần nữa va chạm, phát sinh một trận ác chiến. Bọn họ cũng không còn khí lực tiếp tục tái chiến, nhưng binh vây bốn phía, không thể không chiến đấu.
- Trước giết chết Mục Tiên Thiên!
Tư Mệnh dốc hết khả năng thôi động Lục Đạo Thiên Luân, nghiền nát đại quân xông thẳng về phía Mục Tiên Thiên. Cổ Nhạc suất lĩnh binh mã bám theo sát phía sau, một đường thế như chẻ tre. Song phương lại phát sinh huyết chiến ngập trời, mấy vị Đại Đế Thượng Cổ còn lại vờn quanh Mục Tiên Thiên đều bị bức lui, chỉ còn lại có một mình Mục Tiên Thiên.
Trong lòng Tư Mệnh và Cổ Nhạc nhất thời đại hỉ. Tư Mệnh thôi động Lục Đạo Thiên Luân, bỗng nhiên cắt vào Bí cảnh Nguyên thần của Mục Tiên Thiên, trắng trợn phá hư.
Mục Tiên Thiên đối với nàng xâm nhập căn bản là chẳng quan tâm, trong nhục thể đột nhiên bộc phát ra lực lượng Ma đạo không gì sánh nổi, thế như cuồng long, cuồn cuộn xông thẳng về phía Cổ Nhạc.
- Thừa Tướng, ta dùng mạng của ta đổi lấy tính mạng của ngươi!
Răng rắc!
Lục Đạo Thiên Luân từ sau gáy hắn xoay tròn cắt ra, khiến cho nhục thân hắn bắt đầu sụp đổ tan rã. Mà Mục Tiên Thiên vẫn như cũ chẳng chút quan tâm, tiếp tục ra sức công kích về phía Chung Nhạc. Cùng lúc đó, đám Đại Đế Thượng Cổ đã bị bức lui kia đột nhiên nhao nhao vây giết tới, ngăn cản Tư Mệnh.
Động tác của Cổ Nhạc và Mục Tiên Thiên cực kỳ mau lẹ, nhanh như thiểm điện giao phong mấy trăm chiêu, đột nhiên đồng thời dừng lại, đứng thẳng bất động trên chiến trường.
Thân thể Mục Tiên Thiên thoáng lay động mấy cái, từ từ ngã xuống, mỉm cười nói:
- Thừa Tướng, ta sẽ phục sinh, mà ngươi lại sẽ không…
Vừa mới dứt lời, liền khí tuyệt bỏ mình.
Thân thể Cổ Nhạc đầu người thân rắn cuộn tròn ở nơi đó, trong tay cầm theo Thần đao do Tiên Thiên Dịch Đạo biến thành, nhục thân đột nhiên đại chấn, trong cơ thể truyền ra thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng.
Tư Mệnh dốc tận toàn bộ khí lực đánh lui mấy vị Đại Đế Thượng Cổ kia, giết về phía trước, vừa mới chạy tới bên cạnh hắn, Cổ Nhạc đã giơ đao giơ tay lên, cắt cái đầu của chính mình xuống, một tay cầm đao, một tay cầm đầu, đưa vào trong tay Tư Mệnh.
- Mang theo Dịch đạo của ta chưởng khống Tổ Đình! Mang theo cái đầu của ta đi gặp Mẫu Hoàng Đại Đế!
Thân thể không đầu của hắn chậm rãi ngã xuống, cái đầu kia cũng nhắm cặp mắt lại, yếu ớt nói:
- Tổ Đình giao cho ngươi a…